Phó bản thứ nhất: Đại tiểu thư kết hợp giữa Trung Quốc và Tây Âu (8).
_______________________________
Đây hiển nhiên là phòng làm việc của Phong Tuyết Tôn.
An Thúy cảm thấy trò chơi ở thế giới này cũng thật thú vị, khả năng tác giả là không có kiến thức y học, tùy tiện viết một câu thiết bị y tế của gia tộc anh có được đều là đồ cao cấp nhất thế giới, những phòng thí nghiệm này chứa đầy những thứ tốt làm người ta thèm nhỏ dãi. Đi đến giá đựng dụng cụ, thực mau liền nhìn thấy trong đó có một con dao phẫu thuật khá đặc biệt.
Cô duỗi tay cầm lấy, trên chuôi dao phẫu thuật chuôi có khắc có một chữ “Trạch”, thực hiển nhiên đây là con dao phẫu thuật xuất hiện xuyên suốt trong nguyên tác. Lấy được con đao này, gút mắt giữa nữ chính và nam chính liền gỡ bỏ.
Hệ thống 524:…
“Buông đồ trên tay cô xuống.” Phong Tuyết Tôn mặt lạnh lùng đi đến.
“Con dao này sao? Thật xin lỗi, vật về nguyên chủ.” An Thúy rút từ trong túi ra một cái khăn tay, chậm rãi bọc lên con dao phẫu thuật.
Ánh mắt Phong Tuyết Tôn nhìn An Thúy giống như đang nhìn một kẻ điên, anh lúc trước chưa từng nghĩ tới, cái người bị Sở Thiên Kiều tìm về làm ngân hàng nội tạng di động sẽ là một nữ nhân cổ quái vô pháp vô thiên không đem bất luận kẻ nào để vào mắt, không đúng, nếu anh không nhớ lầm, Sở Thiên Kiều hình như quyết định đêm nay sẽ làm phẫu thuật cho con trai bà ta, cô sao lại ở chỗ này?
Nghĩ như vậy, anh ngăn cản An Thúy đang muốn rời đi, nhưng đáy mắt đột nhiên hiện lên một tia lạnh lẽo, Phong Tuyết Tôn nháy mắt cứng đờ, không nhúc nhích.
Con dao phẫu thuật kia để ở yết hầu anh, mũi đao sắc bén đã đâm thủng da anh ta, xúc cảm lạnh băng làm anh đau đớn.
Ánh mắt An Thúy sắc bén, khóe môi treo nụ cười quý tộc kiêu ngạo giả dối, “Tôi nói, vật về nguyên chủ.”
Phong Tuyết Tôn không chút nghi ngờ, người này thật sự có khả năng sẽ dùng con dao kia đâm thủng cổ họng anh.
“Hẹn gặp lại, anh họ.”
Sau một lúc lâu, An Thúy thu hồi dao phẫu thuật, kiêu ngạo gật đầu với anh, sau đó ngẩng cao đầu tư thái ưu nhã mà kiêu ngạo rời đi.
Phong Tuyết Tôn đứng ở tại chỗ một lúc lâu, sờ sờ cổ, sờ đến máu của mình, anh nheo nheo mắt, nghĩ thầm, người Quản Uyển Kiều mang về, chỉ sợ không phải là cái ngân hàng di động gì, mà là một nhân vật nguy hiểm.
An Thúy: 【524, lấy được dao phẫu thuật rồi, tôi có thể đi sao? 】
Hệ thống 524 ăn dưa không nổi nữa: 【… Không phải, cô đã quên mục đích chúng ta là muốn lấy tiền thưởng sao? Không có cốt truyện tình cảm thì người xem sẽ không muốn xem! Cô nên cùng nam chính yêu đương nha! Hơn nữa còn phải xuất sắc hơn so với nguyên tác! 】
An Thúy: 【 Tôi nhớ rõ là ngươi nói chỉ cần tình tiết cốt truyện hấp dẫn là được. Không nói nhất định phải cùng nam chính yêu đương. 】
Hệ thống 524:【 Nhưng khán giả rất thích xem cốt truyện công lược nha! Tình cảm so với cốt truyện hấp dẫn quan trọng hơn nha! Các chủ bá khác đều công lược nam chính và nữ chính, cô không công lược, thì xem cái gì? 】
524 muốn điên rồi, nó biết gia hỏa cao quý trước mặt này sẽ bức điên nó, cô cư nhiên liền mẹ nó đem con dao phẫu thuật này tới tay! Bộ kịch này tuy rằng cẩu huyết lại làm người ta hộc máu, nhưng nam chính lại có rất nhiều fans, bởi vì tính cách nhân vật đắp nặn rất khá, trừ bỏ mắt què coi trọng nữ chính thì không có gì không tốt, nghe nói là bộ ngược văn này rất nổi tiếng ở thế giới của tác giả, tuyến cảm tình của nhân vật nam nữ chính rất hấp dẫn người xem, khiến người ta hộc máu nhưng lại nhịn không được xem tiếp.
Cho nên vào nhân vật Phong Tuyết Tình này rất khó, bởi vì tính cách cùng hành vi cử chỉ của Phong Tuyết chỉ thay đổi một chút, nam chính có khả năng là không những không thích cô mà ngược lại còn sẽ sinh ra địch ý gì đó, đi theo cốt truyện nguyên tác, thì lại rất nhàm chán, người xem muốn xem những thứ mới mẻ.
Mà con dao giãi phẫu này, là đạo cụ duy nhất làm nam chính không ngừng sinh ra lý do dây dưa với nữ chính. Bởi vậy nên chưa từng có nữ chủ bá nào sẽ lấy nó về sớm như vậy!!
An Thúy: 【 Ồ. 】
Nhưng mà cô vẫn không tính toán cùng nam chính yêu đương, bởi vì cảm thấy rất nhàm chán. Bất quá người xem lại muốn xem thêm, vậy cô còn phải tiếp tục ngốc một đoạn thời gian.
Lúc này viện nghiên cứu một trận rối loạn, bảo an bắt đầu tìm kiếm An Thúy ở khắp nơi, tuy rằng canh chừng phòng giải phẫu của Phong Tuyết Nguyệt, nhưng là Sở Thiên Kiều hiển nhiên sẽ không bỏ qua cho đứa con gái dám đào tẩu xém chút nữa hại chết con trai bảo bối của bà ta.
Nhưng An Thúy lại có chuẩn bị ở sau.
Cô đi đến cửa sổ, nhìn xuống phía dưới rừng cây, người của nam phụ đang chờ cô ở đó, bọn họ thấy An Thúy phát ra tín hiệu, đem một cái dây thừng có móc bắn lên, câu lấy cửa sổ. An Thúy đem móc trói chặt lên cửa sổ, sau đó nhảy qua cửa sổ, bắt lấy dây thừng trượt xuống, trên tay cô có bao tay màu đen bảo vệ bàn tay kiều nộn của cô.
Cô vừa mới đáp xuống, bảo an liền mở cửa tiến vào. Chờ bọn họ đi tới bên cửa sổ, An Thúy đã theo người của nam phụ rời đi.
An Thúy giúp bọn họ tìm đúng dược, nói cho bọn họ biết cách xử lý miệng vết thương của lão đại họ như thế, để báo đáp, đêm nay bọn họ cần thiết phải tới đón cô rời đi. Còn tính giữ lời hứa.
Bọn họ một đường trèo đèo lội suối, mấy người áo đen vốn cho rằng vị đại tiểu thư này sẽ chịu không nổi, không nghĩ tới An Thúy không những không hô mệt một câu, thậm chí còn không rớt lại phía sau, chờ bọn họ chạy tới đường cao tốc, lên xe, bọn họ quay đầu, thấy vị đại tiểu thư này ngồi ngay ngắn ở phía sau xe, vẫn xinh đẹp kiêu ngạo như cũ, thậm chí trên tay cô còn cầm cái tẩu thuốc nhỏ nhắn màu vàng kim, cánh môi nhả ra từng đợt khói mù, nếu không phải làn váy của cô khó tránh khỏi dính vào bùn đất tro bụi, tất cả bọn họ đều cho rằng người vừa mới theo chân bọn họ trèo đèo lội suối là người khác.
Mấy người áo đen: “…” Loại cảm giác không nói nên lời này là như thế nào? Người phụ nữ này còn chạy tốt hơn cả bọn họ!
“Mang tôi đi gặp lão đại của mấy người.” An Thúy nói.
Mấy người áo đen vốn cảm thấy đã làm thì làm cho chót, vào tới thành phố mới đem người ném xuống: “Lão đại là người ngươi muốn gặp là có thể gặp?”
“Có một giao dịch muốn nói với anh ta, các người cứ việc mang tôi đi, tôi tin tưởng anh ta sẽ cao hứng đến mức liên tục tán thưởng các người.” An Thúy phun xong một ngụm khói nói.
Nhìn cô từ kính chiếu hậu, mấy người áo đen gần như không thể dời mắt xém chút là tông thẳng vào dãy phân cách, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy một người phụ nữ hút thuốc nào mà cao quý tao nhã như vậy, không có cảm giác sa đọa, giống như là đang làm nghệ thuật vậy.
Bởi vì người phụ nữ này cho người ta cảm giác quá cổ quái, luôn cảm thấy là có khả năng là người làm đại sự, cho nên huynh đệ mấy người trao đổi ánh mắt, cuối cùng vẫn mang An Thúy đi gặp lão đại của bọn họ.
An Thúy đi vào phòng bệnh, gặp được Cổ Lâu, Cổ Lâu không hổ là nam phụ, cả người anh khí bừng bừng phấn chấn, soái khí bức người, cũng đã đủ làm nam chính rồi. Vết thương Cổ Lâu lành đến không sai biệt lắm, đôi mắt sắc bén của anh ta đánh giá An Thúy, “Nghe nói cô muốn cùng tôi giao dịch, còn sẽ làm tôi cao hứng đến mức liên tục tán thưởng thủ hạ của tôi?”
“Không sai.”
“Nói thử xem.”
___________
02/07/2021.
(✷‿✷)