Phó bản thứ hai: Đại tiểu thư độc đoán và kiêu ngạo (1).
____________________

Nam chính Lam Thịnh Triết là con riêng, thời điểm 15 tuổi được cha đón về Lam gia, bởi vì là đứa con ngoài giá thú, hơn nữa cha hắn đối với hắn cũng không tình cảm gì, cho nên Lam Thịnh Triết sau khi trở về Lam gia vẫn luôn bị các anh em họ khi dễ, chỉ có nữ chính Lam Thịnh Mỹ là đại tiểu thư Lam gia, lúc đầu chỉ phản kháng một chút, về sau không những không để tâm đến việc hắn là bằng chứng cho sự phản bội của cha mình với mẹ, mà còn luôn hỏi han ân cần, ngăn cản những người khác khi dễ hắn.

Tuy bề ngoài Lam Thịnh Triết yếu đuối nhát gan, nhưng thực chất là kẻ có thù tất báo tàn nhẫn âm lệ, những người từng nhục nhã hắn, hắn đều nhớ thật kỹ, chờ sau khi lớn lên sẽ trả thù từng người một.

Theo lý thuyết thì Lam Thịnh Mỹ là người duy nhất đối tốt với hắn, hắn ta có trả thù ai thì cũng sẽ không đụng đến cô ấy, nhưng mà Lam Thịnh Triết vẫn luôn cho rằng mẹ anh ta sở dĩ chết đi là bởi vì mẹ của Lam Thịnh Mỹ bức chết, Lam Thịnh Mỹ đối tốt với anh chỉ là thương hại, bởi vậy hắn vừa yêu vừa hận Lam Thịnh Mỹ. Sau khi đoạt được quyền làm chủ Lam gia, điều đầu tiên hắn ta làm chính là giam cầm cô ấy, mẹ nợ con trả, nhưng sau khi thương tổn nữ chính nhiều lần, nam chính mới phát hiện thì ra mình là con trai của lão Vương cạnh nhà, không có quan hệ huyết thống với nữ chính, từ trước tới nay trả thù sai người, lúc này hắn mới hối hận, áy náy, muốn được nữ chính tha thứ, rồi lại không muốn lập tức cùng nữ chính cắt đứt quan hệ, hai người ngược tới ngược lui, hiểu lầm tới hiểu lầm đi, bắt đầu đoạn tình yêu ngược luyến đứt ruột đứt gan.

An Thúy: "..." Đây là cái cốt truyện cứt chó gì?

Hệ thống 524: "Tôi cũng không có cách nào, nghe nói thế giới kia lưu hành khẩu vị như vậy, càng cẩu huyết càng hăng hái xem."

Tóm lại An Thúy trở thành Lam Thịnh Mỹ.

Cô tiến vào nhân vật, tỉnh lại từ trên giường Lam Thịnh Mỹ, trên mặt nhão nhão dính dính, mẹ vừa mới mất một năm, tự nhiên biết được cha mình thế nhưng lại có một đứa con riêng nhỏ hơn mình hai tuổi, tính cách nữ chính từ trước đến nay rất ôn nhu lương thiện nhưng hôm nay đã tranh cãi mấy câu với cha mình, sau đó nhốt mình trong phòng khóc, ai tới khuyên cũng vô ích, khóc đến mức ngủ luôn.

Cô đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt, nghe thấy 524 nhắc nhở cô: 【 Lần này cô giữa đường tiến vào, nữ chính và các diễn viên phụ đã tiếp xúc với nhau và để lại ấn tượng khá cố định, bởi vì chế độ chơi game là chế độ trí năng, cho nên cô không thể tùy tiện chơi giống như thế giới trước được. 】 Không cần phải phát bệnh như thế nữa!!!

【 Chế độ trí năng? 】

【 Đúng vậy, trò chơi Nhân sinh kính vạn hoa này có hai chế độ đó là trí năng và thiểu năng trí tuệ, chế độ thiểu năng trí tuệ dành cho những người có kỹ thuật diễn không tốt hoặc là những người chơi lười không nghiêm túc chơi, cho nên các nhân vật bên trong đều sẽ dựa theo giả thuyết nguyên tác và cốt truyện, nói cách khác nếu người chơi có làm trò trước mặt nam chính moi chân ngoáy lỗ mũi phóng xú thí, nam chính cũng sẽ nhìn người chơi với vẻ mặt sủng nịch nói cô ấy như vậy thật đáng yêu. Bởi vì nó có vẻ quá thiểu năng trí tuệ, cho nên đã bị đa số người chơi gọi là chế độ thiểu năng trí tuệ. Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều người chơi ở chế độ thiểu năng, xét cho cùng, trong xã hội hiện đại áp lực quá nhiều, chơi game chỉ muốn xả hơi nên cứ chơi chế độ thiểu năng không cần động não. 】

【 Chế độ trí năng thì không phải như vậy, giả sử ở phó bản trước cô đi vào nhân vật khi nữ chính đã tiếp xúc với nam chính một đoạn thời, làm nhân vật đột nhiên biến thành cái bộ dáng xà tinh bệnh kia, lấy chỉ số thông minh của nam chính trong cốt truyện đó, anh ta sẽ nghi ngờ cô bị trúng tà hoặc là hồn xuyên, sau đó cô sẽ bị đem lên bàn giải phẫu nghiên cứu. 】

Ồ, hiểu rồi, điều đó có nghĩa là có thể thay đổi, nhưng phải có lý do giải thích đủ sức thuyết phục, mới có thể làm các nhân vật trọng yếu trong cốt truyện không nghi ngờ ngươi có phải bị trúng tà hay không, Lam Thịnh Mỹ này không phải đã có sẵn một cái lý do thích hợp hay sao?

Lười biếng hỏi hệ thống 524: 【 Ngươi cảm thấy thiết lập nhân vật này của ta như thế nào mới tốt? 】

524 vội vàng nói: 【 Mặc dù lần trước cô không đi con đường công lược cũng đạt được một ít người xem yêu thích, nhưng mà tình yêu mới là chủ đề vĩnh cửu, có tình cảm mới hấp dẫn người xem, cho nên lúc này cô không bằng đối xử tốt với nam chính một chút, đem hắn biến thành nam chính ngọt văn được không? 】

【 Ý của ngươi chính là muốn ta tiếp xúc với nam chính nhiều một chút để nảy sinh tình cảm sao? 】

【 Ừm ừm. 】

【 Ồ. Hiểu rồi, thiết lập nhân vật lần này của ta chính là cao quý ưu nhã kiêu ngạo ương ngạnh tự cho mình là trung tâm, đại tiểu thư hào môn kiêu căng. 】

Hệ thống 524:???? Này mẹ nó vừa nghe liền biết là thiết lập của nữ phụ ác độc nha! Cao quý ưu nhã kiêu ngạo ương ngạnh...... Cho nên cô không phát bệnh là sẽ chết phải không???

Bà lão tới gõ cửa phòng Lam Thịnh Mỹ, đi vào liền thấy cháu gái mình đã rời giường, cô đã thay đổi quần áo, trên người không phải là bộ váy thục nữ thường ngày, mà là một bộ váy được may riêng cô không hay mặc, phong cách phục cổ, trên tay mang bao tay cùng màu sắc, trên đầu cũng mang mũ nhỏ màu trắng, mặt vô biểu tình ngồi ở chỗ kia, như là đã thay đổi thành một người khác.

Bà lão cho rằng ngày hôm qua cô đã chịu đả kích quá lớn, còn là hài tử đang tuổi dậy thì, không thể ngay lập tức chấp nhận được sự thật là người cha đáng ngưỡng mộ của mình thực sự là một tên khốn, nên phản nghịch hoàn toàn.

"Tiểu Mỹ..." Bà lão nhìn cô lo lắng.

"Không cần nói, bà nội, con sẽ không tha thứ cho ông ta, ông ta làm con quá thất vọng rồi." An Thúy đứng lên nói, "Ông ta muốn mang đứa con riêng kia về đây cũng được, nhưng đừng hy vọng con cho ông ta sắc mặt tốt."

Thanh thiếu niên tuổi dậy thì, khiến rất nhiều gia trưởng vạn phần đau đầu, làm cho trưởng bối không có biện pháp. Bà lão có rất nhiều con cháu, cũng không thiếu một đứa như vậy, bà sủng ái nhất chính là đứa cháu gái này, cho nên lúc này tự nhiên là chiều theo ý nó muốn làm cái gì thì làm cái đó.

"Thôi, trước không nói cái này, con nên xuống ăn sáng trước, ăn xong bà nội sẽ mang con đi ra ngoài dạo, đứa cháu đáng thương, đôi mắt đều sưng lên..."

Lam gia là đại gia tộc lâu đời, lại còn có quy định không phân gia, vài gia đình ở trong một trang viên, nhưng bởi vì trang viên rất lớn, cho nên mặc dù có người hầu cũng sẽ không có vẻ chen chúc.

An Thúy đi xuống lầu, mới vừa đi vào nhà ăn chuẩn bị ăn cơm, một tiểu hài tử mười tuổi chạy tới, té vào trên đùi cô, miếng thịt trên tay cũng nện ở trên đùi cô, cái váy xinh đẹp nháy mắt liền nhiễm một mảnh dầu mỡ.

Tiểu hài tử từ trên mặt đất bò dậy, khi nhìn thấy là chị họ cả, cũng không để ý tới, xoay người muốn đi lấy bánh bao.

Đây là con trai nhỏ của bác hai Lam Thư Ngôn, bởi vì là đứa cháu nhỏ nhất, cho nên bị sủng thành hùng hài tử, rất là vô pháp vô thiên. Lam Thịnh Mỹ là đứa cháu gái thứ nhất của bà lão, cô rất được cưng chiều, địa vị ở Lam gia không thể khinh thường, chẳng qua bởi vì tính tình dịu dàng ngoan ngoãn, bị như vậy cũng sẽ không tức giận so đo, cho nên nhóm anh em họ mặc dù đối với cô còn có chút lễ phép, nhưng cũng không đem cô để vào mắt.

Nhưng mà, hiện tại Lam Thịnh Mỹ chính là An Thúy.

Lam Thư Ngôn còn chưa đi được vài bước, phía sau có một bàn tay duỗi tới, bóp lấy sau cổ nó, trực tiếp đem người kéo trở lại. Bởi vì sức lực rất lớn, tiểu mập mạp lập tức kêu đau, nổi giận đùng đùng mà ngẩng đầu, khi nhìn thấy chị họ cả ngày thường ôn ôn nhu hôm nay lại trên cao nhìn xuống nó, trên mặt mang theo mỉm cười, nhưng nụ cười kia giả đến mức quá rõ ràng, đôi mắt đen thâm trầm nhìn chằm chằm nó, làm tiểu mập mạp lạnh lẽo cả người.

Tất cả người lớn và trẻ em đang ăn trên bàn đều nhìn sang.

"Tiểu Ngôn, mẹ nhóc có phải không có nói cho nhóc, lúc làm sai phải biết làm gì không? Nếu không nói, thì tỷ tỷ nói cho nhóc." An Thúy bóp lấy da thịt mềm mại sau cổ tiểu mập mạp nhéo nhéo.

Vợ chú hai lập tức đứng dậy đi tới, "Đứa nhỏ này quá lỗ mãng, ăn một bữa cơm cũng không yên phận, Thịnh Mỹ, con đừng so đo với nó, để ta tới thu thập nó."

"Không cần, trưởng tỷ như mẹ, trước kia là con không tốt, không có đảm nhiệm tốt trách nhiệm làm chị họ cả, cho nên từ hôm nay trở đi, con sẽ hảo hảo tẫn trách." An Thúy nói, không để ý tới biểu tình cương cứng của vợ chú hai, cười tủm tỉm nhìn về phía Lam Thư Ngôn, trên tay dùng một chút lực, da thịt non mịn tiểu hài tử khẳng định sẽ bầm lên, "Nên nói cái gì?"

Lam Thư Ngôn vừa đau vừa sợ, run run nói, "Xin, xin lỗi."

An Thúy buông nó ra, duỗi tay sờ đầu nó, "Vậy là đúng rồi." Cô đứng lên, nhìn vợ chú hai tựa hồ ẩn ẩn có chút tức giận, nói: "Ông nội có nói, con trai chính là phải dùng roi giáo dục mới có thể thành tài, Tiểu Ngôn cũng sắp lớn rồi, thím hai cứ cưng chiều nó như thế chính là đang hại nó, rốt cuộc thì Lam gia chúng ta nhà lớn nghiệp lớn, cuối cùng khẳng định sẽ phải lựa chọn ra người kế thừa ưu tú nhất, Tiểu Ngôn vốn dĩ đã thua tuổi các anh lớn, những mặt khác lại không đuổi kịp, về sau chỉ sợ rất khó sẽ nhận được trọng trách."

Lời nói này của An Thúy có chút kỹ xảo, cô ở dưới mí mắt vợ chú hai mà thu thập con trai bà ta, làm bà ta có hỏa mà không thể phát, lại kéo một phen thù hận với đám anh họ, làm cho lực chú ý của vợ bác hai chuyển tới trên người bọn họ, đồng thời còn đem câu "Người kế thừa ưu tú nhất" nói ra, làm mấy người ở đây trong tiềm thức đề phòng con trai bà ta, dù sao về sau lúc cạnh tranh gia nghiệp cũng không có liên quan gì tới cô, cô có kiêu ngạo như thế nào cùng bà nội có sủng ái đến đâu cũng không sao, vì cô lúc sau sẽ tùy tâm sở dục hoành hành ngang ngược làm nền.

***

Tác giả có lời muốn nói: Không có trung nhị bệnh là không có khả năng.

Ừm... Theo lời đánh giá của khuê mật cho ta về phó bản thứ hai là, vừa nhìn thì thấy có chút thiểu năng trí tuệ, xem kĩ một chút thì cảm thấy rất kinh diễm, ừm... Tùy tiện, dù sao khi xem cảm thấy nhẹ nhàng vui vẻ là tốt rồi.

___________
03/07/2021.
(┛❍ᴥ❍)┛彡┻━┻

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play