Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ

"Còn có người nào, vừa rồi ra tay làm phụ hoàng ta bị thương?"

     Con ngươi đen của thiếu nữ đảo qua đám người Long Ngạo quốc, vẻ mặt nàng kiêu ngạo, giọng điệu tà ác, sát khí nồng đậm.

     "Linh Vũ Giả!"

     Một vị cao thủ khác của Long Ngạo quốc rốt cục cũng phục hồi tinh thần lại, sắc mặt hắn thay đổi nhanh chóng, kinh hoảng nói: "Ngươi là Linh Vũ Giả!"

     Linh Vũ Giả, chính là cường giả đứng đầu trong bốn nước.

     Lúc trước cũng chỉ có Nạp Lan hoàng hậu, tuổi còn trẻ đã đạt đến cảnh giới Linh Vũ Giả.

     Ngoài nàng ra, không có ai có thiên phú cao như vậy!

     Thẩm Việt có thể trở thành thiên tài đệ nhất, là vì hắn hơn hai mươi tuổi thực lực đã đạt được đến trung giai Chân Vũ giả, trên đời này thực lực này đã rất mạnh mẽ.

     Nhưng Phong Như Khuynh hiện tại bao nhiêu tuổi?

     Linh Vũ Giả mười sáu tuổi?

     Thiên phú cỡ nào mới có thể có được thực lực mạnh mẽ như thế?

     Hơn nữa trước kia nàng còn được gọi là phế vật!

     Thẩm Việt bối rối lui về phía sau mấy bước.

     Những lời vừa rồi hắn nhục nhã Phong Như Khuynh, giống như một cái tát, tát bốp bốp vào mặt hắn, khiến mặt hắn đau rát.

     Phong Như Khuynh là phế vật? Nếu nàng là phế vật, vậy hắn sẽ bị coi là cái gì?

     Phế vật trong phế vật?

     Thẩm Việt nắm chặt nắm đấm, hắn vẫn luôn có cảm giác, tất cả mọi chuyện hắn trải qua hôm nay đều đã thoát khỏi nhận thức của hắn..

     Nhưng không trách được, nữ nhân Phong Như Khuynh này, đã thành công hấp dẫn sự chú ý của hắn!

     "Phong Như Khuynh!" Thẩm Việt trấn định tinh thần, cười lạnh cong môi, "Ta thừa nhận thiên phú của ngươi rất tốt  nhưng vị hôn phu của Tử Yên là hộ pháp Phong Vân Phủ, thực lực hiện có của Long Ngạo quốc hôm nay, một phần cũng do Phong Vân Phủ bồi dưỡng, ta có thể không so đo ngươi giết người của Long Ngạo quốc ta, chỉ cần ngươi trở thành nữ nhân của ta!"

     "Hộ pháp Phong Vân Phủ?"

     Phong Như Khuynh cười lạnh một tiếng.

     Lúc còn ở rừng rậm Linh Thú, đã có một kẻ là hộ pháp Phong Vân Phủ, thiếu chút nữa đã chết trong tay nàng.

     Đừng nói tới Long Ngạo quốc hiện tại, chỉ là dựa vào hộ pháp Phong Vân Phủ mà thôi.

     Phong Như Khuynh tiến lên, phóng thêm một quyền về phía một Linh Vũ Giả trong đó.

     Linh Vũ Giả kia quá sợ hãi, vội vàng nhanh chóng nghiêng người, muốn tránh thoát quả đấm của nàng.

     Đáng tiếc vẫn chậm một bước, quả đấm nặng nề rơi lên ngực hắn, linh lực trong cơ thể hắn lập tức hỗn loạn cả lên, không ngừng đập loạn chung quanh.

     Linh lực kia tàn sát bừa bãi khắp nơi, cuối cùng hắn cũng không chịu nổi, khụ một tiếng, máu tươi từ trong miệng phun ra.

     "Làm càn!"

     Linh Vũ Giả cuối cùng sắc mặt hơi thay đổi, thừa dịp người kia còn sống, nhanh chóng nhằm về phía Phong Như Khuynh.

     Lần này, tuyết lang lại thấy không vừa ý!

     Chủ nhân ta thích ngược một chiều, ngươi lại lao tới xen tay vào?

     Cho nên...

     Tuyết lang nổi giận gầm lên một tiếng, nhằm phía Linh Vũ Giả kia, tất cả lực lượng đều tập trung trên móng vuốt sói của nó, một móng đánh ra, hung hăng tặng cho Linh Vũ Giả kia một cái tát.

     Cái tát đó rất nghiêm trọng, cộng thêm không hề có sự đề phòng, cả cơ thể đều bất chợt lảo đảo một chút, thiếu chút nữa đã mất mặt té ngã xuống đất.

     "Hú hú hú!"

     Tuyết lang phẫn nộ chỉ vào tên Linh Vũ Giả, như là một con sói lưu manh, không ngừng tức giận mắng.

     "Này..."

     Tuyết lang tứ giai?

     Trong khoảnh khắc tuyết lang xuất thủ, lực lượng của nó đã không che giấu được, bởi vậy mọi người đều phát hiện, con sói của phủ công chúa đã thăng lên thành sói tứ giai?

     Công chúa mất tích hai tháng, tới cùng đã trải qua những chuyện gì? Bản thân đột phá Linh Vũ Giả không nói, ngay cả một con sói cũng biến thành sói tứ giai.

     Tay Liễu Ngọc thần khẽ run, nuốt xuống một miệng đầy chua xót.

     Hắn cúi đầu, chỉ có như vậy, mới có thể buộc mình không bị Phong Như Khuynh hấp dẫn.

     (Hết chương)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play