[i]*Cưu chiếm thước sào (tu hú chiếm tổ chim khách): chỉ việc chiếm đoạt nhà của người khác hoặc tranh vị trí của người khác[/i]
Phong Như Khuynh thấy Tam Văn Hổ gật đầu, không chút chần chừ, đã cùng nó hoàn thành khế ước.
Bây giờ nhân thủ phủ Công chúa của nàng cũng xem như đủ rồi, trong Không gian thì những Linh Thú này tạm thời không vào được, nếu như mang quá nhiều Linh Thú trở về, khó tránh khỏi sẽ khiến giới Lánh đời chú ý.
Nhưng mà... nếu không có gì trở ngại, nàng sẽ khiến Linh Thú Chi Sâm này trở thành địa bàn của nàng
Nghĩ tới đây, Phong Như Khuynh vui vẻ nhìn những Linh Thú tứ giai trước mặt, trong ánh mắt mang theo ánh sáng.
"Các ngươi có muốn tìm việc làm không?"
Chúng thú hai mặt nhìn nhau, không hiểu Phong Như Khuynh có ý gì.
Phong Như Khuynh nhìn lướt qua Tuyết Lang.
Tuyết Lang lập tức hiểu ý Phong Như Khuynh,d.đ-lqđ nó lắc lắc đầu, bước chân vừa cao ngạo lại vừa ưu nhã đi đến chỗ chúng Linh Thú.
Sau đó...
Mọi người chỉ thấy Tuyết Lang kêu ngao ô ngao ô mấy tiếng, những Linh Thú đó đều đi theo nó bước đến chỗ Phong Như Khuynh.
Khóe môi Phong Như Khuynh đầy ý cười: "Từng người từng người khế ước, không cần gấp gáp, sau khi khế ước xong, Tuyết Lang sẽ trở về với ta, lần này Hùng Nhất sẽ đến đây, lúc đó Hùng Nhất sẽ thay ta dạy các người vài thứ." Bên trong Linh Thú Chi Sâm dược liệu nhiều vô số, dù chỉ là những dược liệu bình thường
Nhưng đối với Phong Như Khuynh mà nói, chỉ cần là dược liệu, nàng đều có thể biến nó thành linh dược.
Những Linh Thú này, chính là giúp nàng ở lại Linh Thú Chi Sâm trồng linh dược!
Đường Ẩn nhìn những Linh Thú đang xếp hàng chờ khế ước, cả người đều hóa đá.
Từ khi nào mà Linh Thú lại ngoan ngoãn đến vậy?
Từ khi nào mà khế ước lại trở nên dễ dàng đến vậy?
Cho dù là người Đường gia dễ dàng bắt được Linh Thú, nhưng muốn khế ước với một con Linh Thú, lại cần rất nhiều thời gian mới khiến nó thuần phục.
Tính tình Linh Thú cương liệt,d.đ+le*quy!don thà chết chứ không chịu khuất phục, nhưng ai có thể nói cho nàng biết, những Linh Thú trước mặt này có phải là những Linh Thú mà nàng đã biết hay không?
"Tiểu thư..." Thiên Ngưng đứng cạnh Đường Ẩn, hơi trầm tư: "Rốt cuộc thì ta cũng biết những Linh Thú ở phủ Công chúa là làm sao mà tới."
Đường Ẩn không nói gì, khẽ mím môi hồng, nhìn Phong Như Khuynh, trong mắt ánh lên tia sáng mãnh liệt.
Sau khi Phong Như Khuynh khế ước xong với tất cả Linh Thú, liền viện cớ rời đi, nàng vội vàng tiến vào không gian, thì mới phát hiện không gian cũng không bị tàn phá như nàng nghĩ.
Lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Thời điểm những kẻ đó tự bạo, là Phù Thần ra tay, hút tất cả lực lượng sinh ra từ tự bạo vào trong không gian, giúp cho mọi người vượt qua tai nạn.
Thật may là, không gian không bị hủy hoại, nếu suối nguồn các thứ đều bị phá hủy, nàng sẽ đau lòng bao nhiêu...
Chỉ là...
Phong Như Khuynh nhìn không gian trống rỗng, sắc mặt từ từ thay đổi.
"Linh dược trong không gian của ta đâu?"
Tại sao Linh dược của nàng đến một gốc cũng không còn?
Ngay cả những Linh Dược tứ giai ngũ giai nàng hái trong ruộng Phương Thiên, tất cả đều không còn
"Cái này..." Phù Thần thấy sắc mặt Phong Như Khuynh đen sì: "Ta... Là ta và Thanh Hàm ăn."
Sắc mặt Phong Như Khuynh càng đen hơn đáy nồi, đột ngột, môi của nàng bỗng nâng lên một nụ cười.
Thấy nàng cười, Phù Thần và Thanh Hàm càng sợ hơn.
"Ai trong các ngươi đã nói với ta, ăn no rồi sẽ không ăn nữa?"
Lúc trước nàng cũng có vào không gian hai lần,dien.dan-le!quy>đon chỉ là cũng không có quá để ý đến những Linh dược này, lần này vì kiểm tra vật phẩm trong không gian có bị hư hại gì không, nàng mới đến kiểm tra Linh dược.
Kết quả lại phát hiện, cánh rừng Linh dược của nàng, trống rỗng, không còn gì cả.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT