Giáng sinh ngày một đến gần. Tuyết ngoài trời vẫn rơi, đôi vợ chồng vẫn say giấc nồng. Không gian im lặng đến nỗi có thể nghe rõ tiếng thở hòa vào làm một, tiếng đồng hồ đang kêu, hay là cơn gió nhỏ đang luồn qua khe cửa. Bất chợt, hai cô cậu bị phá hoại bởi tiếng gõ cửa của đứa con bé bỏng của mình:

“Mama!! Baba!! Con có thể vào chứ!??”

Cô gái bên cạnh vẫn say giấc, còn anh dụi mắt đứng dậy, mở cửa cho con gái cưng:

“Tiểu Ảnh… Có chuyện gì sao?” – Anh hỏi con với giọng ngái ngủ.

“Lớp con đi ngoại khóa ở Anh ạ… Con định…”

“Hử? Thế á? Tiểu Ảnh đi đi rồi bảo cô Tống đưa con ở đấy lúc đi học cũng được!!” – Cô cắt ngang, có lẽ cô tỉnh lúc Tiểu Ảnh nói to gọi ba mẹ.

Vì được sự đồng ý của cô, bé Tiểu Ảnh sẽ xa ba mẹ một thời gian rất dài. Những ngày đầu, cô và anh rất nhớ đứa con gái cưng của họ. Nhưng vì vợ chồng an ủi nhau mà họ thấy đỡ bao phần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play