Kha Dương nhìn họ liền nói:" Xử cô ta tiếp đi chứ tôi muốn xem các người muốn xử lý cô ta sao đây?"
Lion gương mặt lập tức thay đổi trở nên lạnh tanh, ngồi khụy xuống trước mặt cô ta:
" Đôi tay này đã đánh Tiểu Tuyết, đã đẩy Tiểu Tuyết xuống cầu thang cô nghĩ tôi phải nên làm thế nào đây?"
Trình Tiểu Nhu quỳ xuống cầu xin mọi người:" Tôi cầu xin các người hãy tha cho tôi đi, tôi biết lỗi của mình rồi."
Lion đứng dậy giọng nói lạnh như băng rất đáng sợ vang lên:" Chặt hai cánh tay của cô ta cho tôi."
Cảnh tượng Trình Tiểu Nhu bị chặt đứt hai cánh tay vẫn không hề hấn gì với
hai bảo bối, Thiệu Văn xoa xoa lỗ tai của mình, vẻ mặt nhăn nhó:
" Điếc tai quá! Đúng rồi, chẳng phải cô lúc trước chửi mắng, sỉ nhục mami của chúng tôi rất nhiều sao? Các người mau cắt lưỡi cô ta đi để trả thù cho mami với lại đừng cho cô ta la hét nữa điếc tai quá."
K quay người nhìn bọn thuộc hạ, đầu gật nhẹ, lập tức bọn thuộc hạ hiểu ý liền cắt đứt lưỡi của Trình Tiểu Nhu.
Kha Dương nhìn Trình Tiểu Nhu mỉm cười một nụ cười cực kỳ nguy hiểm, đáng
sợ cậu lấy trong balo ra một lọ thủy tinh bên trong chứa một chất lỏng
màu trắng, Thiệu Văn nuốt nước bọt, vẻ mặt méo mó:
" Tất cả các người hãy mau lùi ra xa tránh xa Trình Tiểu Nhu ra mau lên
đi, một lát cái nước trong lọ của anh hai tôi mà văng trúng các người là các người sẽ đi chầu diêm vương đó."
Lập tức tất cả mọi người lùi ra xa, Kha Dương quay người mỉm cười quỷ dị
hỏi Thiệu Văn:" Roy! Em muốn anh chế cái này vào chỗ nào của tiểu tam?"
Thiệu Văn nét mặt phấn khích đáp:" Mặt đi! Em muốn xem mặt của cô ta sau khi không còn da và thịt nữa nó sẽ ra sao?"
Lạc Hi cùng Vương Khải nhướng mày, kinh ngạc nhìn hai bảo bối trong lòng
thầm nghĩ không biết cô đã dạy hai bảo bối như thế nào mà chúng lại đáng sợ quá đi.
Kha Dương gật đầu, tay cầm lọ nước ấy hất thẳng vào mặt của Trình Tiểu Nhu, sau đó cậu cũng tránh ra xa Trình Tiểu Nhu đau đớn nhưng lại không thể
hét chỉ có thể ú ớ tay cũng không thể đụng vào mặt, bọn thuộc hạ bỗng
nhiên mặt tái xanh, đầu nghiêng sang một bên không dám nhìn trực diện,
Lion, K, Vương Khải cùng Lạc Hi vẻ mặt hiện lên sự kinh tởm, ai nấy đều
buồn nôn. Mặt cô ta chảy xệ xuống trong một thời gian ngắn mặt của cô ta đã không còn da và thịt bây giờ chỉ còn thấy xương của cô ta hiện lên
trông rất đáng sợ, kinh dị.
Thiệu Văn vỗ tay với vẻ mặt vô cùng ngây thơ, hồn nhiên nhưng lời nói lại
lạnh lùng, đáng sợ khiến người khác đổ mồ hôi hột, ớn lạnh cả người:
" Đồ của anh hai điều chế quả nhiên tuyệt diệu. Nè! Các người hãy mau băm cô ta ra đi sau đó vứt xuống biển cho cá mập ăn thứ bẩn thỉu như cô ta
không xứng để các bạn hổ thưởng thức."
Cris gật đầu lia lịa, không dám nói gì, hai bảo bối đi ra ngoài các anh cũng đi theo ra ngoài, bọn thuộc hạ kéo xác của cô ta nhưng lại không dám
lại gần cái lọ kia tuy rằng bây giờ chỉ là một cái lọ không nhưng họ vẫn sợ vô cùng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT