Thiệu Văn nhăn nhó, khó chịu lắc lắc tay của Kha
Dương:" Anh hai! Ở đây hết kịch vui để xem rồi, chán rồi. Chúng ta hãy
đi ăn thôi em đói rồi."
Kha Dương gật đầu, ánh mắt chuyển đến Lion:
" Cậu Lion! Sau này xử lý tiểu tam nhớ gọi bọn cháu đến xem với nha."
Lion giật mình, ngạc nhiên, giống như Kha Dương có thể đọc được suy nghĩ của anh vậy, Kha Dương cùng Thiệu Văn rời đi cha của anh ông Cung Hải đi
đến kéo tay hai bảo bối lại vẻ mặt hiền từ, ánh mắt dịu dàng:
" Hai cháu muốn đi ăn sao? Để ta dẫn hai cháu đi ăn có được không?"
Kha Dương lạnh lùng, khước từ ông:" Xin lỗi! Chúng tôi không quen đi với người lạ."
Hai chữ người lạ phát ra từ cháu nội của mình khiến Cung Hải rất đau lòng,
Thiệu Văn cười như không:" Cung gia các người chúng tôi không quen ai cả ngoại trừ cô Lạc Vân, cho nên các người đừng có tỏ ra thân thiết với
chúng tôi như vậy."
Kha Dương đặt ánh mắt lạnh lùng của mình lên người của Trình Tiểu Nhu:"
Trình Tiểu Nhu! Những việc này chỉ mới có bắt đầu những gì cô phải chịu
khi gây ra cho mami tôi chúng tôi sẽ khiến cô đau đớn, trả giá gấp trăm
lần."
Điện
thoại Thiệu Văn reo lên, Thiệu Văn trợn mắt, vẻ mặt lo sợ nuốt nước bọt
nói với Kha Dương:" Anh hai! Mami... Mami gọi điện đến."
Mọi người nghe cậu nói Thiên Tuyết gọi đến thì ai cũng chăm chú nhìn vào
cậu. Kha Dương giật mình, nuốt nước bọt vẻ mặt cũng không khác gì Thiệu
Văn:" Em cứ mở máy lên nghe đi. Bật loa lớn lên cho anh nghe nữa."
Thiệu Văn hít thở thật sâu, mở loa ngoài, bật máy lên nghe, giọng nói đáng yêu của cậu cất lên:
" Mami!"
Thiên Tuyết giọng nói dịu dàng, cưng chiều:" Hai bảo bối của mami! Hai con đang làm gì vậy?"
Thiệu Văn lo lắng, thấp thỏm đáp:" Tụi con đang đi ăn sáng với dì Angel."
" Ngoan. Mà nè các con ở đó tuyệt đối không được gây chuyện gì đó, nếu
mami biết hai con phá phách làm loạn thì mami sẽ xử lý hai con đó."
Kha Dương nũng nịu đáp:" Mami cứ yên tâm, tụi con sẽ ngoan ngoãn mà, không tin mami có thể hỏi dì Angel."
Kha Dương cùng Thiệu Văn hướng mắt về Angel, Angel nhướng mày, cười gượng
đáp lại:" Hai bảo bối rất ngoan ngoãn cậu cứ yên tâm đi."
Thiên Tuyết bên kia bật cười:" Được rồi, tớ phải làm việc đây mami phải đi làm đây tạm biệt hai bảo bối."
Kha Dương cùng Thiệu Văn ngoan ngoãn đồng thanh:" Dạ bye mami."
Hai bảo bối cúp máy thở phào nhẹ nhõm trong người, vuốt vuốt ngực mình. Hai bảo bối lập tức trở lại gương mặt lạnh lùng rời khỏi không thèm để ý
tới ai nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT