Sau khi phẫu thuật, Thẩm Y Ngôn được đẩy ra, Lý Ảnh Xuyên vội vàng chạy lại, tự mình đẩy cô vào phòng điều trị, anh nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể cô lạnh toát, vẫn còn hơi run run, anh cởi áo ra, dùng cả cơ thể ấm nóng của mình sưởi ấm cho cô, nhìn gượng mặt trắng bệch của cô, anh vô cùng đau đớn, "Y Ngôn, sẽ qua nhanh thôi, không sao cả."
Nếu có thể, anh mong muốn chịu đựng mọi đau đớn thay cho cô.
Trong cơn mê man, Thẩm Y Ngôn nghe được giọng nói của anh, cô an lòng hơn. Thuốc gây mê hết dần tác dụng, cô vừa lạnh vừa đau, cô đau đến co mình lại.
Nửa ngày sau, cô cũng đã mở được mắt, đập vào mắt cô là gương mặt đầy sầu muộn và lo lắng của anh, cô yếu ớt nhoẻn miệng, "Em ổn rồi, anh đừng buồn, nhìn trán anh kìa, nhăn thành chữ Xuyên luôn rồi."
"Em đau, anh cũng đau, sao anh không buồn được chứ? Y Ngôn, em giỏi lắm, phẫu thuật rất thành công, đợi mọi thứ hoàn toàn ổn định rồi, em có thể có baby thôi, sẽ là một đứa bé khỏe mạnh, mình có thể yên tâm đợi con tròn tháng, rồi chào mừng nó ra đời."
Ánh mắt anh an ủi cô, cảm ơn trời đất, cửa ải này cuối cùng cũng qua, sau này giữa họ sẽ chẳng còn hiểu lầm và thù hằn nào nữa, sẽ chẳng còn ai có thể chia cắt họ nữa.
Cố Dĩ Minh nằm trên giường bệnh mười ngày mới có thể rời khỏi giường, anh ta nhìn thấy tin tức phủ đầy các mặt báo, đã biết rằng anh ta và Thẩm Y Ngôn đã chẳng còn hy vọng nào nữa, bất giác, anh ta tự giễu cợt mình, Cố Dĩ Minh, những chiêu trò mày tính toán, cuối cùng vẫn khiến mày thua cuộc ư?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT