Thẩm Y Ngôn mở to mắt, bởi vì chuyện này sao?
Nực cười, thật là nực cười! Với cô mà nói, tất cả chỉ là hiểu lầm thế này thôi.
Lý Ảnh Xuyên, anh cứ thế mà lỡ lầm mấy năm của cô.
Thẩm Tâm Ngải sững sờ, "Người cứu anh, không phải em, mà là Y Ngôn."
Sắc mặt Lý Ảnh Xuyên thay đổi rõ rệt, "Em nói gì?"
"Khi đó anh đột nhiên xuất huyết não, Y Ngôn quỳ cạnh anh, sơ cứu cho anh, đợi khi anh có phản ứng, nó đỡ anh tới bệnh viện trường, lúc lên cầu thang không cẩn thận trượt ngã, nhưng nó lấy thân mình ra làm đệm đỡ cho anh, trước khi ngất đi, còn gọi điện cho em, bảo em đến trông anh một lúc, anh có biết không? Lúc anh tỉnh lại, bởi vì mất máu quá nhiều mà nó đang phải truyền máu."
Thẩm Tâm Ngải phẫn nộ, "Lý Ảnh Xuyên, khi đó, tại sao anh không hỏi rõ ràng, cứ thế mà hiển nhiên cho rằng mọi thứ diễn ra như vậy, anh có biết không? Y Ngôn vì anh mà chịu đau khổ mấy năm, nó trượt bao nhiêu môn, học lại một năm mới tốt nghiệp được, những đau khổ và tổn thương trong lòng nó, anh đều không biết gì cả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT