Thẩm Y Ngôn ra hiệu, rồi lại chỉ chỉ vào trước ngực mình, cô muốn tự mình làm.
Cố Dĩ Minh lắc đầu, "Y Ngôn, giờ em không thể, nhưng không phải cả đời sẽ không thể, đợi thời gian này em hồi phục lại, em có thể tự mình làm mọi thứ, nhưng bây giờ không phải em thích gì thì làm nấy, vì sẽ ảnh hưởng đến vết thương, em không yên tâm về anh đến thế sao?"
Thẩm Y Ngôn ủ rũ, hai mắt thất thần, cô giờ đây chỉ là một kẻ tàn phế, làm gì cũng không được, cô ghét bản thân của hiện tại.
Từng giọt nước mắt lăn dài từ khóe mắt cô, cô quăng mạnh đôi đũa, chạy thật nhanh ra ngoài.
Khoảng thời gian này, cô cứ vờ tỏ ra mạnh mẽ, nhưng có tác dụng gì cơ chứ? Có cố gắng như thế nào cũng không thể thay đổi sự thật tàn nhẫn này.
"Y Ngôn." Cố Dĩ Minh đuổi theo, ôm chặt cô vào lòng, "Không sao, sẽ không sao đâu, cuộc đời của ai cũng có những ngã rẽ, anh có, và em cũng vậy, chúng ta đều đã vượt qua, vậy là tốt rồi. Không phải là tay của em không khỏi, mà chỉ là tạm thời sẽ cần anh giúp đỡ, phải không?"
Anh nhẹ nhàng lau nước mắt giúp cô , ân cần và ấm áp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT