Đã ba ngày anh tìm cô, nhưng cũng chẳng có chút tin tức gì, có lẽ Cố Dĩ Minh đã chuẩn bị từ trước.
Lý Ảnh Xuyên không về biệt thự mà tạt vào một hộp đêm, gọi cho mình một chai rượu mạnh, uống liên tục hết ly này đến ly khác.
Anh phát giác, trong tim anh tràn ngập hình ảnh Thẩm Y Ngôn, thậm chí nếu cô không ở bên cạnh, anh cảm giác rằng chẳng còn cần thiết phải nhắc đến cái tên Thẩm Tâm Ngải nữa.
"Hừm, Thẩm Y Ngôn, nói cho anh, tình cảm của anh rốt cuộc là gì vậy?" Anh như mất dần phương hướng, chỉ biết cười trong đau đớn.
Suốt mấy năm nay, dường như người đang sống, không phải là chính bản thân anh, sự cứng cỏi mà bản thân anh đang có, chẳng qua chỉ là do anh tự huyễn hoặc mà thôi.
"Anh ơi, người anh sao nhiều mồ hôi thế?" Ba năm trước, trong một trận bóng rổ ở trường đại học, anh vừa đấu hết trận bóng, mồ hôi thấm ướt đẫm lưng áo, một cô bé với nụ cười rạng rỡ như nắng hè chạy đến, mang cho anh một chai nước, dùng giấy thấm mồ hôi lấm tấm trên mặt anh.
Đôi mắt cô đen láy, trong veo đến lạ, anh yêu cô từ giây phút ấy, anh đã nghĩ rằng, đời này anh phải cưới được cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play