*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Nàng nửa đứng dậy hỏi: "Lệnh Tuyên trở về rồi?"

Sở Lệnh Tuyên sững sờ, nằm lên giường nói: "Sao muộn như thế còn chưa ngủ?" Lại duỗi thân tay ôm nàng vào trong lòng an ủi: "Đừng lo lắng, chúng ta sẽ không để cho mọi người có chuyện. Tối mai cha sẽ đến Đường Viên, chúng ta mới cẩn thận thương lượng một chút... Ngủ đi, muộn rồi."

Ngửi mùi vị quen thuộc trên người hắn, Trần A Phúc cũng buồn ngủ lên, trước khi ngủ nói một câu: "Kim Bảo bay đi, nó đi tìm cầu ba màu. Thiếp thật lo lắng cho nó, không biết nó có thể bị nguy hiểm hay không..."

Sở Lệnh Tuyên nghe mừng rỡ không thôi. Kim Yến Tử kia thật sự là thần điểu, biết dỗ hài tử, biết cười, sẽ kéo phân Vinh Chiêu, thế nhưng lại đi tìm cầu ba màu... Nếu như nó thật có thể tìm cầu ba màu trở về, nhà mình có thể làm tốt cách biện pháp đề phòng.

Hắn an ủi: "Yên tâm, Kim Yến Tử vừa thông minh lại lợi hại, không có nguy hiểm."

Ngày hôm sau, Trần A Phúc sau khi tỉnh lại, Sở Lệnh Tuyên đã không ở.

Hồng Phỉ nói: "Đại gia hôm nay phải đi thượng nha môn, giờ dần liền đi rồi. Đại gia còn nói, buổi tối ngài sẽ trở về ăn cơm, kêu người chuẩn bị nhiều một chút đồ nhắm..." Trần A Phúc gật đầu, chờ Đại Bảo đến nếm qua điểm tâm, một nhà Truy Phong đưa cậu đi học đường, Trần A Phúc liền lấy ra chuẩn bị lễ tắm ba ngày cho đại phòng. Bốn cái ngân quả tử trạng nguyên chấm đất, một đôi vòng tay bạc nhỏ, một cái vòng cổ vàng nhỏ, hai khối vải nhung thượng hạng, lại kêu bà tử xách hai con gà, năm mươi quả trứng gà. Chút lễ này liền đủ, ở Hưởng La thôn chính là một phần đứng đầu.

Nàng bồi Sở Hàm Yên và Lý Hiên chơi ở Phúc Viên sau một lúc, liền đi Lộc Viên. La Đại Nương cũng mang theo năm mươi quả trứng gà, ôm ấp bốn ngân quả tử trạng nguyên chấm đất đi cùng nàng.

Trần Danh vừa chạy về từ thị trấn, cùng Vương thị đều đang đợi nàng. Thấy nàng đến, lại cùng nhau đi trong thôn.

Hồng Phỉ đỡ Trần A Phúc đi ở trên con đường nhỏ quen thuộc, nàng đã thật lâu không đi qua bên này, trong ruộng nông nhân đều cười đứng thẳng chào hỏi bọn họ.

"Trần Nhị lão gia, đi uống rượu hỉ ngày của Đại Long à?"

Bởi vì hài tử gọi là Trần Đại Long, hương nhân không dám ấn cách gọi bình thường, mà gọi nó là Long tiểu tử.

"A Phúc, a, không đúng, Sở đại nãi nãi, hiếm khi vào thôn một chuyến."

Mấy người Trần Danh đều cười nói vài câu với bọn họ.

Trong đại viện Trần gia đã tới rất nhiều người, có uống trà ở trong phòng, cũng có hóng gió dưới tàng cây. Trần lão thái và Trần Nghiệp thấy Trần A Phúc vác bụng to đến, vô cùng cao hứng, cảm thấy vô cùng có mặt mũi.

Lão phu nhân lớn giọng nói: "Ai da da, chim khách nhà ta thì thầm gọi không ngừng, thật là khách quý tới cửa."

Trần A Phúc cười cười với bọn họ, cùng Vương thị, La Đại Nương trực tiếp đi gian phòng của Cao thị.

Hồ thị ở phòng bếp dẫn người bận rộn nghe nói Trần A Phúc và Vương thị đến, vội vàng ra phòng bếp, đi Đông Sương xem xem các nàng sẽ đưa lễ gì.

Đầy tớ lấy ra lễ Trần A Phúc đưa, Vương thị

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play