*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Ngày hôm sau, Trần Thực mời khách ở đại tửu lâu Hưng Long, thỉnh một nhà Vương Thành cùng hai vợ chồng Trần Danh.

Trên tiệc, Trần Thực lại thay mặt lão phu nhân thành khẩn nói xin lỗi với Vương thị cùng Vương Thành. Lại thẹn thùng ám hiệu bọn họ, lão phu nhân bộc tuệch, ngàn vạn lần đừng nói chuyện này cùng A Phúc.

Trần Danh cũng lén lút nói cùng Vương thị, không cần nói việc này cho A Phúc, để A Phúc thêm phiền não, còn ảnh hưởng quan hệ A Phúc cùng lão phu nhân, đại phòng.

Về sau, Trương thị nhịn không được nói đối thoại của lão phu nhân cùng Trần Thực cho Vương thị, làm Vương thị tức giận đến không chịu nổi. Nói: "Ngay cả Tam thúc đều biết rõ chuyện nhà ta là làm sao, thế nhưng bọn họ còn che giấu lương tâm nói những lời kia. Khi đó ta sinh A Phúc, thời điểm ở cữ không có người trông nom, vẫn là ta dùng vài chục văn tiền để dành mời người tới giúp ta giặt quần áo, giặt cái tã, lại làm một bữa cơm. Một tháng kia, Hồ thị liền đến cũng không tới, lão phu nhân ngược lại thường xuyên đến, bà giống như là không thấy được ta cùng A Phúc, chỉ nấu hai cái trứng cho quản gia của ta, hoặc là một chén canh thịt. Còn sợ quản gia của ta tiết kiệm đến cho ta ăn, phải xem hắn ăn xong mới đi. Ta sợ quản gia ta lo lắng hai mẹ con chúng ta, còn lừa hắn nói mẹ chồng cũng nấu cho ta. Ta thiếu sữa, A Phúc chỉ có uống nước cơm. Nhưng thời điểm ta sinh A Lộc, lão phu nhân lại là đưa gà lại là đưa trứng, sợ ta không có sữa A Lộc không lớn được..." Nghĩ đến đoạn thời gian gian nan kia, Vương thị lại chảy nước mắt, nói: "Mấy lời này ta cũng không dám nói cùng A Phúc, sợ nó mất hứng. Bọn họ là bảo vệ A Phúc mấy lần, nhưng đó là bọn họ biết rõ quản gia ta sẽ che chở A Phúc, là đang giúp quản gia của ta."

Ban đầu chuyện Trần lão thái cùng đại phòng Vương thị cũng không muốn để ý hay nói, nhưng lần này bà thật tức giận, sau khi về nhà nhịn không được nói cho Trần A Phúc. Bà chỉ nói chuyện lần này, những chuyện trước kia vẫn không dám nói. Sợ Trần A Phúc tức giận, cũng sợ Trần A Phúc thật sinh vết nứt cùng đại phòng, khiến Trần Danh khó làm người.

Trần A Phúc rất không còn gì để nói, bản thân nàng cùng đại phòng quả thật không có bao nhiêu phân tình. Cho nên vẫn đối với đại phòng không tệ, một cái là vì Trần Danh, nàng tôn trọng Trần Danh, cũng liền tôn trọng mẫu thân cùng huynh trưởng Trần Danh.

Lại một cái là vì ba sự kiện làm cho nàng đối với Trần lão thái cùng Trần Nghiệp phụ tử coi như không tệ. Hai chuyện là trước kia nàng đánh nhau cùng thôn nhân, bọn họ thế đơn lực bạc lại dốc hết toàn lực giúp nàng, mặc dù bọn họ chủ yếu là đang giúp Trần Danh, nhưng nàng cũng nhận ân huệ, nếu không sẽ phải thua thiệt. Còn có một cái chính là, nương Trần Thế Anh ác độc xuất tiền kêu bọn họ lừa mình đến đại phòng bán, bọn họ không bị lợi ích làm mê muội thu tiền bán nàng. Nàng cảm thấy bọn họ có ranh giới đạo đức cuối cùng, không giống như bà mẹ ác độc của Trần Thế Anh. Chỉ là thích chiếm một ít tiện nghi, người không xấu.

Chẳng qua, mình cho bọn họ nhiều như vậy, còn không hài lòng, không dám nói nàng, liền trút giận lên nương Vương thị, Trần A Phúc liền mất hứng. Nghĩ tới, về sau

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play