Hệ thống vừa dứt lời, Diệp Hoa trong đầu liền xuất hiện tấm thẻ, mặt trên ghi rõ hàng chữ ‘Dị năng sơ cấp ngẫu nhiên’.

Một ý niệm vừa động, trước mặt Diệp Hoa liền xuất hiện một mảnh lửa đỏ cháy rực.

“Tinh!”

“Chúc mừng kí chủ ngẫu nhiên đạt được sơ cấp dị năng lửa”

Có kinh nghiệm từ lần trước, Diệp Hoa rất nhanh liền nằm giữ được năng lực này.

Hắn xòe hai bàn tay ra, lập tức hai cảnh này liền xuất hiện hai màu bất đồng, màu đỏ rực cháy của dị năng lửa, màu đen u ám mang theo sức mạnh hủy diệt của dị năng sấm sét.

Nhìn ngọn lửa cùng với một tia sét trên tay, Diệp Hoa khóe miệng hơi nhếch, cứ đơn giản như vậy hắn liền sở hữu hai dị năng trong khi đó những người khác muốn thức tỉnh một dị năng thôi cũng đã đủ khó như lên trời. Phải biết rằng muốn thức tỉnh dị năng vô cùng vất vả, phải đặt bản thân mình vào hoàn cảnh đối diện với cái chết, lúc như vậy mới có thể may mắn kích hoạt được tiềm năng trong cơ thể của mình nhưng cũng vì vậy chỉ cần sơ sẩy một tí chắc chắn sẽ liền mất mạng.

Âm thanh lạnh tanh của hệ thống vang lên.

“Kí chủ còn nhiệm vụ chính tuyến chưa hoàn thành, còn mong kí chủ nhanh chóng hoàn thành để đạt được ngẫu nhiên dị năng trung cấp cùng với một vé quay may mắn”

Hệ thống nói xong, cũng như lần trước để lại một câu rồi biến mất.

Diệp Hoa vừa vặn muốn thử dị năng mới, hắn xoay người đi ra phía sau nhà.

Ngón trỏ chỉ thẳng về phía trước, dị năng lửa quấn quanh đầu ngón tay của hắn hình thành một lốc xoáy nhỏ, tốc độ xoay tròn của lốc xoáy cực kì nhanh, kéo theo tiếng nổ ầm vang lách tách lách tách liên tục.

Toàn bộ dị năng vừa khuếch tán đều bị nén lại, sau đó Diệp Hoa cưỡng chế đem nó bắn ra ngoài. Năng lượng này hóa thành một viên cầu nhỏ, chớp mắt vụt tới trước mặt hàng cây. Sau khi va chạm, nguông năng lượng mạnh mẽ đó mãnh mẽ xuyên qua hàng cây kiên cố, sau đó đột nhiên nổ vang lên, làm sáng rực cả một cánh đồng.

Chiêu này không ngờ dùng tốt hơn hắn nghĩ, nhưng đầu ngón tay hắn run rẩy, ẩn ẩn phát đau, giống như vừa rồi chịu lực quá tải.

Cho dù cơ thể trải qua cải tạo vẫn cảm thấy da thịt nhói lên từng hồi, chứng tỏ cơ thể của hắn vẫn còn chưa chịu nổi sức tàn phá của dị năng. Hai hàng lông mày khẽ nhăn lại, hắn xoay người quay về nhà.

Vừa với tới nhà, chỉ vài phút sau Diệp Linh cũng liền đi học về.

Vừa nhìn thấy Diệp Hoa, vẻ mặt của cô hơi biến, rất nhanh kiềm chế lại khẽ nói: “Anh hai, anh về rồi sao?”

Thấy cô không như mọi ngày mà nhào vào lòng hắn, Diệp Hoa có chút thất vọng, hắn lạnh nhạt đáp: “Ừ, em vào ăn cơm, anh chuẩn bị xong rồi”

Diệp Linh khẽ gật đầu, như hóa thành một con thỏ cô vội vàng phi một mạch đi lên lầu.

Diệp Hoa vừa muốn mở miệng thì đột nhiên phía sau lưng truyền tới cảm giác đau nhức. Hắn lo lắng vội vàng mở cửa đi vào phòng của mình.

Cơn đau càng lúc càng dữ dội, đến mức mồ hôi hột trên trán cũng liền xuất hiện.

Vài phút sau, quả nhiên liền xuất hiện gương mặt quen thuộc.

Diệp Hoa nhìn gương mặt quỷ đáng sợ trước mặt, hắn lạnh giọng nói: “Lần này ngươi đi ra là có chuyện gì?”

Mặt quỷ không vội nói, nó đảo quanh một vòng, liếm láp khóe miệng của mình, rồi cười nói: “Chủ nhân, ngươi không nhớ tôi sao? Tôi thì lại rất nhớ người đây…”

“Hừ, ngươi còn có tâm tình đùa cợt sao?” Nó còn chưa nói hết câu liền bị Diệp Hoa cắt lời, sau đó hắn dừng lại tiếp tục nói, giọng nói không mang theo thiện cảm: “Có chuyện gì thì mau nói đi, đừng có vòng vo làm gì”

“Hắc hắc, quả thật có chuyện nên tôi mới đi ra”

Diệp Hoa cười lạnh, quả nhiên tên này có ý đồ từ trước.

Sau đó, mặt quỷ bay quanh đình đầu hắn, nó nhe hàm răng xấu xí của mình: “Tôi cảm thấy trong người chủ nhân có một năng lượng mạnh mẽ, chủ nhân có thể lấy ra để tôi xem không?”

Diệp Hoa nghe vậy, hơi nghi hoặc một lúc sau đó cũng không từ chối, giơ một ngón tay ra, một đốm lửa liền xuất hiện: “Ý người là cái này sao?”

Mặt quỷ nhìn thấy ngọn lửa trước mặt, gương mặt xấu xí vốn đã khó nhìn lúc này kích động càng làm người ta ghê sợ: “Đúng rồi! Tôi không biết chủ nhân từ đâu ra lấy được ngọn lửa này nhưng nó không phải là một ngọn lửa bình thường”

Sau đó nó dừng lại, đáy mắt lộ rõ vẻ tham lam không cần che đậy, nửa ngày sau nói tiếp: “Chủ nhân ngài không phiền nếu tôi dung hợp với nó chứ?”

“Ngươi sao?”

Sợ Diệp Hoa không đáp ứng, nó vội vàng giải thích: “Chủ nhân yên tâm đi, tôi dung hợp với nó đối với chủ nhân chỉ có trăm lợi chứ không có hại”

Diệp Hoa nhấc lên một ngón tay, một tia sét màu đen liền xuất hiện.

“Ý ngươi là như vậy sao?”

Mặt quỷ nhìn thấy mục đích sắp đạt được, nó rối rít gật đầu: “Đúng, đúng…chủ nhân chắc cũng biết lợi hại của nó rồi chứ”

Diệp Hoa nghe vậy, hơi động lòng.

Năng lực của con quỷ này sau khi dung hợp với dị năng sấm sét của hắn, dị năng sấm sét của hắn lập tức trở lên mạnh mẽ, hơn nữa đâu chỉ mạnh hơn trước kia trăm lần mà năng lực của hắn còn mơ hồ còn kèm theo một tia hủy thiên diệt địa.

“Ngươi chắc chắn là tôi sẽ không có hại gì sao?”

Đáy mặt lóe lên một tia quỷ dị, nó vội nói: “Đúng vậy, chủ nhân ngài cứ yên tâm đi, đối với ngài chỉ có lợi chứ không có hại”

Diệp Hoa thu hết biểu cảm của nó vào mắt, nhưng hắn biết nó sẽ không dám làm hại đến mình, hắn với nó có mối quan hệ cộng sinh, vì vậy Diệp Hoa chắc chắn một điều tên này sẽ không làm điều gì quá phận.

Diệp Hoa gật đầu.

Mặt quỷ thấy vậy cao hứng lần nữa chui vào cơ thể Diệp Hoa.

Chỉ vài phút sau, cơ thể của hắn trở lên đau đớn kịch liệt nhưng cảm giác này cũng rất nhanh liền trôi qua.

Diệp Hoa không khỏi nghi ngờ.

Đơn giản như vậy sao?

Nhưng không để hắn vui mừng được lâu, một ngọn lửa trong người dần dần dâng lên.

Nháy mắt nhiệt độ trong cơ thể không ngừng tăng lên, cả người ướt đẫm mồ hôi, phía dưới hạ thân càng ngày càng trướng lên một vòng.

Diệp Hoa hoảng sợ, hắn còn không rõ cơ thể của mình sao? Như thế này có khác gì với trúng xuân dược đâu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play