Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 350: Ghét Của Nào Trời Cho Của Đó!


...

trướctiếp

Vĩ Sâm vô duyên vô cơ bị đánh đòn, anh không biết mình đã làm sai chuyện gì, chỉ biết vừa đỡ những cú đấm của Hứa Á Nhan vừa lên tiếng:

- Này, cô nói lí một chút được không?

Hứa Á Nhan cười hắt ra một hơi, cô nhướn mày nói:

- Nói lí? Anh còn dám bảo tôi nói lí à? Chẳng lẽ anh thấy tôi đánh anh là sai sao?

Vĩ Sâm cực kì khó hiểu, anh cau có, hỏi ngược lại:

- Vậy không lẽ là tôi sai? Tôi nói sai chỗ nào chứ? Thân hình cô, mặt cô, quả thật là.... Ai da...

Lời chưa kịp nói hết, Hứa Á Nhan phía trước lại đánh tới, cơn giận đã bốc lên tới đỉnh đầu rồi, không xả hết vào kẻ này, cô chịu không được.

Hứa Á Nhan cầm cổ áo Vĩ Sâm, không biết sức mạnh từ đâu, một phát ném thẳng anh ta xuống đất.

Cô ngồi lên ngang eo anh ta, nghiêng đầu nói:

- Bây giờ anh muốn nói lí phải không? Được, tôi dùng nắm đấm nói lí với anh! Để tôi xem cái mỏ anh với cái tay của tôi, cái nào mạnh hơn!

Dứt lời, Hứa Á Nhan thẳng tay đấm xuống, Vĩ Sâm vô thức tránh qua một bên, cánh tay cứ thể thẳng một đường đấm xuống đất.

Cú đấm vô cùng có uy lực, nó như mang theo gió, thổi bay nền cát dưới đất, thậm chí khi lướt sang mặt Vĩ Sâm, anh còn cảm nhận chút mát lạnh phát ra từ nó.

Đáng sợ hơn nữa là, Hứa Á Nhan không biết dùng bao nhiêu lực, mà phần đất bị cô ấy đánh cũng chịu không nổi nứt ra vài đường, về cơ bản, gần như là... vỡ nát!

Vĩ Sâm nuốt nước bọt, anh chặn tay Hứa Á Nhan lại, nhìn cô nói:

- Này, cô bình tĩnh một chút, có gì từ từ nói, được không? Quân tử động khẩu không động thủ!

Vừa nói xong, một cái tát giáng ngay vào má phải anh ta, Hứa Á Nhan trừng mắt, đáp:

- Bình tĩnh cái đầu anh, chê tôi rồi còn bảo tôi bình tĩnh à? Anh nghĩ anh là ai hả?

Hứa Á Nhan vừa đánh vừa mắng, mắt cô nhìn Vĩ Sâm rõ ràng không thuận nên càng nhìn là càng ghét, càng nhìn là càng muốn đánh!

- Chê này! Chê này! Anh dám chê tôi này! Mở miệng ra là chê này! Thích chê à, tôi hôm nay cho anh thành con cá "trê" luôn!

Hứa Sơ Sơ: "..."

Thời Cảnh Thường: "..."

Hai người này... hình như không để ý đến sự tồn tại của bọn cô phải không? Bọn họ là không khí sao?

Đứng lù lù như 2 cái bóng đèn sáng chói vậy mà không chói chang được đến chỗ họ chút nào sao??

Hứa Sơ Sơ thở dài, cô lắc đầu, lên tiếng:

- Chịu thôi, em chẳng hiểu nổi hai người đó! Không biết Vĩ Sâm rốt cuộc đã chê Á Nhan thậm tệ đến mức nào mà khiến cô ấy tức giận như vậy nữa!

Thời Cảnh Thường cười mỉm, đáp:

- Ghét của nào trời cho của đó mà! Em không hiểu cũng đành chịu thôi!

Hứa Sơ Sơ nghe câu nói của Thời Cảnh Thường, cô nhíu mày, quay sang hỏi anh:

- Anh nói vậy là có ý gì?

Thời Cảnh Thường đặt tay lên vai cô, không trả lời câu hỏi mà nói:

- Được rồi, em đừng bận tâm nữa, tới chỗ ông nội em nào! Không phải em nói là có việc muốn hỏi ý kiến ông ấy sao, mau đi thôi!

Dứt lời, Thời Cảnh Thường ôm theo Hứa Sơ Sơ đi ra ngoài, không để ý đến hai người nào đó đang đánh nhau nữa.

Ở đây diễn ra toàn cảnh bạo lực đau mắt thôi, bé con của anh không nên xem nhiều, nếu không sẽ có hại lắm!

Hứa Sơ Sơ bị lôi đi, cô ngơ ngác nhìn Hứa Á Nhan và Vĩ Sâm, rồi xoay sang nhìn Thời Cảnh Thường, lên tiếng lắp bắp:

- Ơ.. nhưng mà... hai người đó....

Thời Cảnh Thường đưa tay quàng qua vai bịt miệng cô lại, sau đó lặng lẽ vác chuồn đi!

Hứa Á Nhan vẫn không hề hay biết chuyện Thời Cảnh Thường và Hứa Sơ Sơ, hay nói đúng hơn là cô đã quên bén hai người họ luôn rồi.

Tay vừa đánh vừa mắng, nãy giờ vẫn chưa dừng lại.

Vĩ Sâm rốt cuộc chịu không nổi nữa, anh thêm một lần bắt tay Hứa Á Nhan lại, nói:

- Tôi cảnh cáo cô, đánh một cái nữa là tôi sẽ đánh lại đó! Nãy giờ tôi nhịn là vì cô là con gái, đừng có mà được nước làm tới!

Hứa Á Nhan bị nắm tay lại, cô trái ngược không sợ, còn nhìn Vĩ Sâm bằng ánh mắt thách thức, lên tiếng:

- Vậy anh đừng nhịn nữa, đánh tôi đi? Bị con gái đánh thảm chắc cảm thấy nhục lắm ha?

Nói rồi, Hứa Á Nhan vùng tay ra khỏi người Vĩ Sâm, muốn tiếp tục đánh anh.

Thế nhưng lần này, Vĩ Sâm đột nhiên dùng sức, anh bật người dậy, đẩy Hứa Á Nhan sang một bên, khiến lưng cô đập xuống nền đất, đổi lại tư thế mình phía trên, cô phía dưới, nói:

- Tôi đã bảo cô dừng lại mà!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp