Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 349: Thứ Không Thể Đụng Đến!


...

trướctiếp

Hứa Sơ Sơ và Thời Cảnh Thường đều giật mình nhìn qua, không nghĩ đến hai người này lại đánh nhau.

Một người thì bình thường điềm tĩnh, ít nói, một người thì không thích nói chuyện với người lạ. Thế méo nào lại vừa đứng ngoài vài phút là quay sang tẩn nhau luôn rồi???

Đang suy nghĩ, đột nhiên phía trước vang lên tiếng nói, Hứa Á Nhan cuộn nắm đấm, không ngừng đánh tới chỗ Vĩ Sâm, vừa đánh vừa nói:

- Thích chê không hả? Chê này, chê nữa đi này!!!

Từng tiếng "bụp" "bụp" phát ra nghe thật khủng khiếp, mặc dù đa số là Vĩ Sâm tránh được hết, nhưng mà... nghe cũng khủng khiếp quá đi!

Hứa Sơ Sơ trèo xuống người Thời Cảnh Thường, cô nhìn Vĩ Sâm đang bị "ăn hành" ngập mặt, lên tiếng hỏi:

- A Thường, anh ấy vì sao lại bị đánh vậy? Á Nhan bình thường đâu phải người thích gây sự trước đâu!

Quả thật, sau nhiều năm được đào tạo, tính nết Hứa Á Nhan thay đổi không ít, cô từ một cô tiểu thư chanh chua, kiêu ngạo, biến thành một người biết suy nghĩ và có tính tự chủ cao hơn hẳn.

Những tính cách và thói quen xấu dần không còn tồn tại nữa, bây giờ, cô ấy là một người con gái đã trưởng thành, biết thế nào là đối nhân xử thế rồi.

Vậy nên, Hứa Sơ Sơ dám chắc, nếu không có người chọc vào cô ấy, cô ấy sẽ không động thủ đâu.

Nhưng mà... Vĩ Sâm.. giống người thích chọc kẻ khác lắm sao?

Anh ấy là người ít nói, chỉ ưa hành động thôi. Hơn nữa, là người biết xem sắc mặt mà hành xử, tuyệt đối sẽ không làm gì quá đáng nếu người khác không đụng vào mình đâu!

Hứa Sơ Sơ vừa nghĩ cho người này vừa nghĩ cho người kia, nhìn cảnh trước mặt mà cảm thấy xoắn não. Rốt cuộc, là vì sao mà hai người này đánh nhau vậy?

Cô dùng ánh mắt tò mò nhìn Thời Cảnh Thường, khuôn mặt anh không biểu hiện nhiều thái độ lắm, chỉ đáp:

- Hai người họ, được định hôn sẵn từ trước khi sinh ra.

Câu trả lời của Thời Cảnh Thường hiển nhiên làm Hứa Sơ Sơ ngạc nhiên, cô mở to mắt, nói:

- Ý ... ý anh là Vĩ Sâm và Hứa Á Nhan có hôn ước sao?

Thời Cảnh Thường gật đầu, lúc nãy anh nghe Hứa Thanh nói vậy mà. Bây giờ bà xã hỏi, thì ngoan ngoãn trả lời theo đúng sự thật thôi!

Hứa Sơ Sơ bất ngờ, cô ngạc nhiên nhìn sang Hứa Á Nhan và Vĩ Sâm đang kẻ đánh người đỡ, thắc mắc hỏi:

- Nhưng mà.... như thế thì sao chứ? Bọn họ vì sao mà đánh nhau cơ? Em không hiểu....

Lời Hứa Sơ Sơ đang nói dở, lại thêm một tiếng chửi truyền đến:

- Anh chê nữa đi? Dám chê tôi con nít mà? Lúc nãy chê hăng lắm mà, bây giờ mở miệng ra chê nữa đi? Chê nữa đi!!!!

Hứa Sơ Sơ: "...."

Chời má! Vĩ Sâm chê Hứa Á Nhan con nít hả?

Như thế bị đánh là đúng rồi!

Đánh nữa đi!

Con gái có cái gì không thể đụng đến chứ? Chính là tuổi tác đó!

Một là không được chê già, như vậy là xúc phạm. Đáng đánh. Hai là không được chê con gái là con nít, nếu không sẽ làm họ tưởng mình xem họ là trẻ con, không tôn trọng họ. Cái đó càng đáng đánh hơn.

Đến hai qui tắc đó còn không biết, sống trên đời làm gì chứ?

Thời Cảnh Thường đứng cạnh: "..."

Anh bắt đầu đồng cảm với Vĩ Sâm.

Con gái... dễ hiểu quá mà!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp