Tư Hạo Hiên nhìn mặt Khúc Thiên Minh, không thấy biểu hiện gì lạ thường, hắn thở phào.

- Vậy cô ấy là người như thế nào?

Tư Hạo Hiên thăm dò.

- Là một thiên sứ, chói sáng như ánh nắng mặt trời, em ấy vô cùng xinh đẹp và rực rỡ!

Dối trá!

Tay Tư Hạo Hiên nắm lại thành nắm đấm, thật không ngờ Khúc tổng, người thừa kế Khúc gia lại nhận xét một người như thế này.

- Nghe qua thì Hạ tiểu thư thực sự là một tiểu thiên sứ!

Tư Hạo Hiên rất nhanh che đậy ý đồ của mình lại, vẫn vui vẻ đáp lại lời Khúc Thiên Minh.

- Được rồi, tôi về đây! Hôm nay xin lỗi vì đã hiểu lầm anh, cảm ơn anh đã chăm sóc con bé!

- Khúc tổng không cần khách khí như vậy!

Lúc nãy là Khúc Thiên Minh quá tức giận, không nhìn ra được Tư Hạo Hiên lại là người chăm sóc cho em gái của anh ta. Bây giờ nhận ra thì thực sự cảm ơn còn chưa đủ! Nhưng ngoài cảm ơn, anh không biết làm gì khác!

Khúc Thiên Minh đứng lên, bước ra khỏi căn phòng nhưng bước chân rất chậm, từng chút như muốn lưu luyến ở lại nơi đây.

- Đừng nói cho em ấy biết tôi đã đến đây!

Giọng Khúc Thiên Minh lạnh lùng nhưng lại đầy sự áy náy. Mắt vẫn không rời khỏi Hạ Thi Văn đang nằm trên giường bệnh.

- Khúc tổng yên tâm, tôi biết rồi!

Nhận được câu trả lời kiên định, Khúc Thiên Minh dù lưu luyến vẫn bước chân ra khỏi căn phòng, đóng cửa lại.

Bước chân vừa đi khỏi căn phòng, sắc mặt lập tức rũ bỏ toàn bộ sự ôn nhu và thương xót vừa rồi, lấy điện thoại bấm ra một dãy số.

Tút!

- Chủ tịch! Có gì cần dặn dò vậy ạ?

Đầu dây bên kia không để Khúc Thiên Minh chờ quá lâu, lập tức bắt máy, giọng đầy kính cẩn.

- Điều tra cho rõ, rốt cuộc ai làm điều này!

- Tôi đã rõ, ngài cứ yên tâm!

Như hiểu được ý, người kia giọng đầy nghiêm túc chấp hành.

Ở thành phố JK lúc này….

Trong căn phòng làm việc, Hạ lão gia vẫn ngồi đó yên bình cùng đống giấy tờ trên bàn.

- Chủ tịch!

Ông Andy tiến vào, giọng nói cung kính.

- Có chuyện gì?

- Là chuyện đặc biệt tốt ạ!

Ông Andy mắt không giấu khỏi tia vui mừng.

- Ồ!

Hạ lão gia buông tay cầm chiếc bút xuống, tháo cặp kính, đứng lên đi ra phía cửa sổ to.

- Tư lão thái thái vừa gọi điện, nói rằng Tư Hạo Hiên quyết định trở thành cổ đông của công ty, điều kiện đơn giản chỉ cần 10% cổ phần mà thôi!

Hạ lão gia hơi ngạc nhiên, có phần không thể tin vào mắt mình.

Người trong giới này, ai chả biết Tư thị hiện tại đang như thế nào!

Một công ty vốn dĩ đã bị Tư Hầu đem vứt xuống biển lại được Tư Hạo Hiên cứu vớt nâng lên, chỉ trong có hai năm gần đây mà đi lên như diều gặp gió, tất cả các bất động sản ở thành phố này đều do một tay Tư thị bao thầu, giờ đã là tập đoàn đứng đầu toàn quốc, còn có ý định tham gia vào rất nhiều hạng mục khác.

Không chỉ thế, ở khắp các nước trên Thế giới, Tư thị ở đâu cũng có mặt, nhất là trong lĩnh vực thời trang lớn nhỏ. Danh tiếng vô cùng lớn, Verne cũng không thể bằng! Nếu theo đà đó mà nói, Hạ gia chỉ là một con kiến trong mắt bọn họ!

Vậy mà bây giờ thì sao? Tư Hạo Hiên, chủ tịch trẻ tuổi nhất lại đồng ý tham gia vào cổ đông của Hạ gia?

Đây sao có thể là chuyện vui được cơ chứ!? Mà phải là điều vô cùng đáng mừng, phải mở tiệc ăn mừng!

Trong lòng Hạ lão gia đã có tính toán, nếu có Tư thị chống đỡ, nhất định Hạ gia có thể tiến xa hơn trong tương lai. Nhưng trước hết, phải tìm cách giữ chân món hời lớn này lại!

Chỉ là cổ đông thì không được! Hạ lão gia tham lam muốn vớ lấy món lợi trước mắt, ông quyết định một điều vô cùng khủng khiếp!

Nếu như Tư Hạo Hiên có thể trở thành cháu rể ông, vậy không phải những chuyện này đều sẽ ổn thỏa hơn sao? Tư thị chắc chắn sẽ đầu tư vào nhiều càng thêm nhiều!

- Báo lại với Tư lão thái thái, điều kiện này, ta chấp nhận! Hơn thế nữa, ta sẽ để Thi Thi gả vào Tư gia!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play