Ngạn Băng đứng bên bệ cửa, hai tay bắt chéo ôm ngực nhìn thành phố náo nhiệt bên dưới.

-" Hàn gia, đây mới chỉ là khởi đầu thôi! Những gì các người còn nợ tôi tôi nhất định sẽ trả lại hết từng chút từng chút một."

Mạc Quân Tịch ngó chị mình, sống lưng không khỏi lạnh toát. Hàn Như Kiều thực thảm a! Đụng ai không đụng lại cứ thích trêu chọc người chị họ này. Hàn gia lại càng thảm hơn nữa!

Sở dĩ Ngạn Băng không tìm người lạ mặt khác mà lại dùng anh trai của cô ta, lý do người thông minh nhìn một cái là hiểu! Nếu tìm đại một người khác thì vụ việc này qua một thời gian sẽ tự lắng xuống. Nhưng người Hàn Như Kiều quan hệ cùng lại là anh trai ruột của mình, nó sẽ trở thành một nỗi ô nhục lớn nhất của nhà họ Hàn mà không bao giờ xóa đi được. Hàn gia cũng sẽ đường đường chính chính trở thành trò cười trong mắt thiên hạ. Có bao nhiêu thảm chỉ nghĩ cũng không biết hết được!

Mạc Quân Tịch lắc lắc đầu có chút đồng tình với đám người Hàn gia. Không ai hiểu hơn cô, một vố này Ngạn Băng chơi bọn họ đau tới mức nào. Hơn nữa, khả năng Hàn Thị tụt giá cổ phiếu là rất lớn a!

Tại Ma Cao.

Thần Bắc Minh ngồi trên bàn uống trà, nhàn nhã nghe thuộc hạ báo cáo. Tiêu Ngân cầm sấp tài liệu đưa tới cho anh, trong lòng không tránh khỏi lo lắng. Tuy nhìn bộ dáng Thần Bắc Minh như vậy nhưng thật ra đã mấy ngày rồi anh chưa được nghỉ ngơi tử tế, có khuyên thế nào cũng vô dụng.

Nhưng thực tế là... Thần Bắc Minh căn bản không hề để thế lực kia vào mắt. Anh không ngủ không nghỉ gấp gáp muốn tiêu diệt bọn chúng chẳng qua là để về sớm với Ngạn Băng mà thôi! Dĩ nhiên, đây chỉ là ý nghĩ trong lòng anh, người bên ngoài làm sao biết được.

Tiêu Ngân mà biết được ý nghĩ của lão đại nhà mình, chắc chắn sẽ tức hộc máu lăn ra bất tỉnh nhân sự. Hắn lo lắng thân thể lão đại không chịu nổi mà tất bật chạy tới chạy lui, không ngờ Thần Bắc Minh lại lừa người như vậy? Chỉ tiếc, hắn mãi mãi cũng không biết được việc này!

Đột nhiên, Tiêu Ẩn xông cửa đi vào, cũng không thèm báo trước đi tới bàn làm việc của lão đại, trên tay còn mang theo một chiếc máy tính xách tay.

Khuôn mặt cậu ta thất tha thất thểu nhễ nhại đầy mồ hôi như chạy ma-ra-tông vậy. Khóe miệng lại cười hớn hở vui vẻ vô cùng.

Cậu ta đặt chiếc máy tính trên bàn thủy tinh, sau đó phóng màn hình lên chiếc máy chiếu chiếu lên bức tường trắng.

-" Chuyện gì vậy?!"- Thần Bắc Minh nhướng mày, không vui hỏi.

-" Chờ một chút để tôi cho các người xem a! Không cần gấp."

-" Ai gấp đâu chứ!"- Tiêu Ngân phản bác lại.

Trên màn hình từ từ hiện ra hình ảnh một đoạn clip nóng được quay lại vô cùng sắc nét. Nhân vật chính không ai khác là người mà tất cả mọi người ở đây đều rất quen thuộc - Hàn Như Kiều, Hàn Diệc.

-" Xem đi xem đi, miễn phí đó, không xem thì thật đáng tiếc!"- Tiêu Ẩn cười rộ lên, thích thú nhìn chằm chằm vào bộ phim kia.

Tiêu Ngân đơ người nhìn, sau đó cười còn lố hơn cả Tiêu Ẩn:-" Ha ha ha ha..."- Hắn ôm bụng cười lăn cười bò không ngừng, nếu người khác nhìn vào còn tưởng hắn ăn phải nấm cười.

Thần Bắc Minh lười liếc mắt lấy một cái, không có ý kiến gì, trong lòng cũng không khỏi rùng mình một chút. Tuy chưa có ai điều tra được người phát tán clip này nhưng anh chỉ cần nhắm mắt cũng đoán được là ai làm rồi! Không ngờ cô nhóc này khi bẫy người lại đau như vậy a! Thật may mắn, anh không phải đối địch với cô, nếu không thì... anh cũng không dám nghĩ tới!

Giống như nghĩ tới cái gì đó rất vui vẻ, khóe môi của anh hơi gợi lên tạo thành một độ cong thật nhỏ chứa đầy cưng chiều sủng nịch.

Hàn gia.

Hàn Ngô Huy giận tới mức đầu sắp bốc khói, bàn tay hung ác xô tất cả đồ đạc trên bàn làm việc xuống, đôi mắt tràn đầy tơ máu.

-" Tìm hai đứa nó về đây cho tôi!"- Hắn gầm lên với người làm trong nhà nhưng vẫn không vơi được tức giận trong lòng.

-" Phế vật, thành sự không đủ, bại sự có thừa! Sao ta lại sinh ra hai đứa súc sinh như vậy cơ chứ?!"

-" Cút! Cút hết cho ta!"- Hàn Ngô Huy vớ được vật gì liền ném vật đó, căn phòng khách còn tan hoang hơn cả lần trước Hàn Như Kiều đập phá.

(Hai cha con ông này giàu quá, đập đi cho bớt giàu các bác ạ >.
-" Hàn tổng, cổ phiếu của Hàn Thị chúng ta rớt giá liên tục, phải làm sao bây giờ?!"- Một người đàn ông cả gan lại gần Hàn Ngô Huy. Tuy nhiên, nếu nhìn kĩ liền thấy được, chân của hắn run rẩy lẩy bẩy không ngừng, yết hầu không ngừng nuốt nước bọt thầm cầu nguyện cho chính mình.

Hàn Ngô Huy xoay người lại nhìn người đàn ông kia, hung ác hét lên:-" Ta đã bảo cút cơ mà!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play