“Cô thật sự đồng ý mọi chuyện sao?” Đường Lực vẫn chưa tin tưởng hỏi ngược lại, nhưng Thịnh Thảo An không để những câu này vào lòng.

“Không phải tôi đã nói với anh rồi sao? Tôi có thể đáp ứng anh mọi chuyện. Cho dù anh bảo tôi làm gì, tôi đều đồng ý hết.” Lúc này Thịnh Thảo An nói chuyện với giọng chắc như đinh đóng cột.

“Nếu cô đã hạ quyết tâm, vậy thì tôi sẽ nói cô biết, giờ thứ mà tôi muốn là cô phải lấy lòng tôi.”

Người phụ nữ này dựa vào đâu mà tỏ vẻ tình nguyện hy sinh trước mặt anh chứ? Anh không thích dáng vẻ hy sinh vì người đàn ông khác của cô, anh muốn làm khó cô, để xem sau này cô còn dám nói những lời như vậy nữa không.

Kết quả không ngờ anh mới nói những lời này không lâu, Thịnh Thảo An đã do dự.

Tất cả những điều này đều nằm trong sự tính toán của anh, bởi vì sự do dự của Thịnh Thảo An đã thể hiện rằng cô không yêu người đàn ông kia sâu đậm, nói cách khác, thật ra cô không yêu người kia nhiều, cô chỉ bị kích động nên choáng váng đầu óc mà thôi.

Không biết tại sao khi nghĩ tới những điều này, Đường Lực cảm thấy có chút vui mừng, anh cũng không biết tại sao mình lại không cho phép cô yêu người đàn ông khác, cũng không được nghĩ tới người khác, anh tuyệt đối không cho phép trong lòng cô vẫn còn nhớ đến người khác, cô chỉ có thể nghĩ đến mình anh, anh cũng không biết tại sao mình lại trở nên ngang ngược như vậy.

“Tôi biết trên người cô vẫn còn vết thương, cô cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi, tôi cũng không ép cô phải trả lời tôi, nhưng tôi cảnh cáo cô, đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi căn phòng này, nếu cô muốn rời khỏi đây, vậy thì cả đời này cô đừng nghĩ đến chuyện biết được tung tích của Triệu Dương.” Đường Lực nói những lời này rất chắc chắn, bởi vì anh biết anh đã nắm được thóp của cô, chỉ cần anh nắm nhược điểm của cô trong tay, cô sẽ không chạy trốn được. Do đó anh căn bản không hề lo lắng về vấn đề này, hơn nữa cô cũng sẽ không ngốc đến mức tự tử, cô sẽ vì người đàn ông kia mà kiên trì thêm một khoảng thời gian.

Nhưng lúc anh muốn xoay người rời đi, Thịnh Thảo An bỗng mở miệng nói với anh.

“Tôi đồng ý với anh, tôi sẽ làm theo yêu cầu của anh ngay.”

Đường Lực lập tức dừng bước chân, anh thật sự hoài nghi rốt cuộc cô có bị điên không, cô mới bị bệnh nặng, rõ ràng cơ thể vẫn chưa khỏe hẳn, vậy mà cô vẫn đồng ý yêu cầu vô lý của mình, có lẽ đầu óc cô không được bình thường, anh thật sự không kiềm chế được ngọn lửa đang cháy hừng hực trong lòng mình, anh rất muốn tát Thịnh Thảo An để cô tỉnh lại.

“Tôi thấy cô uống lộn thuốc rồi đó? Đã đến nước này rồi, cô còn muốn lấy lòng tôi, cô bị bệnh sao?” Đường Lực không thể chịu đựng được dáng vẻ này của Thịnh Thảo An, anh tình nguyện nhìn thấy dáng vẻ đối đầu với mình của cô lúc trước, chứ không muốn thấy dáng vẻ cam tâm tình nguyện lúc này của cô.

Không biết có phải nguyên nhân cô luôn có thành kiến với anh, hay vì nguyên nhân khác, dù sao anh cũng không vui khi nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Thịnh Thảo An.

Nhưng Thịnh Thảo An lại không nghĩ vậy, bởi vì cô cảm thấy những thứ này chính là thử thách Đường Lực cho cô, chỉ cần cô không để ý sự phản đối của Đường Lực, tiếp tục lấy lòng anh, anh chắc chắn sẽ nói cho mình biết tung tích của Triệu Dương, giờ cô cũng không còn cách nào khác.

Còn lấy lòng anh, dù sao cô cũng đã ngủ với anh rồi, chút lấy lòng này có tính là gì? Chút bệnh này có là gì? Chẳng qua chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, căn bản không cần để ý đến những chuyện này.

Thịnh Thảo An trực tiếp đi tới trước mặt Đường Lực, không đợi anh phản ứng lại, cô đã trực tiếp nhón chân hôn lên môi anh.

Môi cô rất mềm rất nhẹ nhàng, hơn nữa động tác còn có chút vụng về, có thể là vì cô mới làm phẩu thuật chưa nghỉ ngơi cho khỏe nên cả người mềm nhũn, mang tới cho anh một cảm giác rất thoải mái.

Lúc đầu Đường Lực muốn đẩy Thịnh Thảo An ra, nhưng trong giây phút môi cô chạm vào anh, anh cảm thấy tim mình sắp tan chảy rồi.

Anh phát hiện một việc, không ngờ không nếm mùi vị của cô mới một thời gian mà hình như anh đã nghiện cô rồi, mùi vị trên người cô thật sự rất thoải mái, anh chưa từng có cảm giác như vậy, mặc dù trước đây anh cũng từng hôn người phụ nữ khác, nhưng cảm giác này không thể phủ nhận rằng, anh rất say mê, muốn đắm chìm vào trong đó.

Rất nhanh anh đã biến bị động thành chủ động, có thể anh đã bị người phụ nữ trước mặt chinh phục rồi, anh cũng không biết tại sao mình lại làm chuyện như vậy, nhưng anh biết giờ anh không nhịn được muốn hôn cô.

Không biết tại sao cơ thể anh lại không nhịn được muốn đến gần cơ thể Thịnh Thảo An.

Bởi vì ‘người anh em’ dưới thân anh đã sớm có phản ứng rồi, anh cũng không ngờ phản ứng của mình lại mãnh liệt như vậy, rõ ràng anh bảo cô quyến rũ anh, nhưng anh lại không khống chế được mình, Thịnh Thảo An chỉ khiêu khích nhẹ nhàng như vậy, chỉ một nụ hôn đã dễ dàng khơi lên dục vọng trong người anh.

Xem ra, anh thật sự không thể xem thường sức quyến rũ của người phụ nữ này.

Rất nhanh, anh bế bổng Thịnh Thảo An lên, bởi vì chỉ hôn môi đơn giản không thỏa mãn được anh, anh muốn nhiều hơn nữa.

Anh phát hiện trước đây anh không phải người thú tính quá độ như vậy, nhưng giờ xem ra, dường như trên người cô có chốt mở khóa, khiến anh không kìm chế được dục vọng, có lẽ cô đã bỏ bùa anh rồi, nếu không thì tại sao anh lại không dừng được, luôn muốn làm chuyện ấy với cô.

Nếu là anh trước đây, chắc chắn anh sẽ cảm thấy mình giống như một người điên, nhưng giờ cô ngày càng thích cảm giác này, thậm chí anh còn hy vọng thời gian mãi mãi ngừng lại ở giây phút này.

Lần này động tác anh rất dịu dàng, ngay cả Thịnh Thảo An cũng cảm nhận được, chẳng lẽ là vì cô mới phẫu thuật chưa bao lâu sao? Hay là ảo giác của cô? Bởi vì cô vốn đã nghĩ đến mình sẽ phải chịu đựng sự thô bạo của anh, nhưng không ngờ vừa bắt đầu anh đã cẩn thận từng chút một, điều này rất khác anh ngày thường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play