Vào lớp, lúc này hắn mới nhận ra cái bụng đang rên ghừ ghừ, hắn đang đói như con chó sói.. vì từ tối qua tới giờ, hắn mới ăn có mỗi mẩu bánh mì bé tí, sao no được, nhưng ko thể cúp tiết đc vì.. giờ là tiết bà dì của hắn (cô giáo chủ nhiệm ý).. hắn đành ngậm nỗi đau mà ôm cái bụng cứ ọt ọt mỗi lúc 1 to..(T_T)
Nó vào lớp, ko quên ném cho hắn 1 cái nhìn ‘thân thiện’ hết mức. Hắn nhìn nó cười nham hiểm.. mặc dù cái bụng đang phản đối kịch kiệt,.. khiến hắn muốn ngủ luôn một giấc ngàn thu.. (híc híc, anh này mà đói quá là lăn ra ngủ ko dậy luôn @.@)
Trong cả giờ ngày hôm ấy, chả có gì đặc biệt, hắn thì chỉ ngồi nhìn cô ánh mắt lơ đễnh, và có lúc hắn đánh rơi cái bút xuống đất mà loay hoay tìm mãi mới thấy (oạch, miêu tả chi li, có khi lại cần) khiến nó khẽ cười đểu.. Tiếng chuông reo lên, nhưng kì lạ, bình thường hắn ngủ gục luôn mà nay hắn tỉnh rụi như thường, cầm chai nước cam Hải Tường đưa cho hắn lại còn khẽ cười 1 mình nữa.. Hải Tường ngồi bên cạnh cũng không khỏi lo cho hắn nhưng biết chắc chắn là hắn đang mưu tính cái gì đó, tuy nhiên, cậu không thể biết nạn nhân lần này là ai thôi,..càng ngày càng khó hiểu.. (^^, còn ai ngoài nó)
Phụt.. RẦM.. hắn quay phắt về phía đằng sau nơi có tiếng động và đó cũng chính là.. nơi nó ngồi.. (0.o) Khỏi đoán cũng biết, nó đã bị hắn chơi đểu rồi.. Nó nằm sõng soài dưới đất, nhăn mặt, nó đã ngã rất đau, hai dây giầy thể thao bị buộc túm vào với nhau, trong lúc tiếng chuông vừa reo, nó đã phi ra khỏi chỗ mà không cần suy nghĩ, hai dây giầy đã khiến nó ngã sấp 1 cái đau điếng khiến nó thấy khó thở.. (T_T) Kim Anh và Thảo Uyên đã xuống cangtin trước và giờ chỉ còn mình nó ở trong lớp với hàng ngàn tiếng cười nhạo báng của bọn trong lớp, bao gồm cả hắn.. (>’’ - ha ha ha… cô nhìn lại mặt cô kìa… ha ha… đấy là cái tội.. – hắn nhìn nó châm chọc.. - …dám .. đắc tội… với..ha ha ha.. tôi… đấy…
Thình thịch, thình thịch… nó không quan tâm đến lời hắn nói, dù sao, hắn cũng là ác quỷ.. hắn đểu với nó là đúng.. thình thịch, thình thịch.. tim nó đập nhanh dần.. nó nắm chặt tay lại, cúi mặt xuống không nói, nó tức, nó hận hắn.. vì sao lại làm thế, sao phải làm cho nó ê chề nhục nhã thì hắn mới hả giận.. ánh mắt nó đang dần chuyển đổi.. ánh mắt sắc lạnh của 1 kẻ khát máu và điên cuồng.. nó đang muốn kiềm chế… rất muốn.. nhưng nó không kiềm chế được, ai đã bắt nạt nó, khiến nó đau thì đều phải trả giá… nó đang định vùng lên thì 1 bàn tay ấm áp đã đỡ nó đứng dậy..
- Cậu quá đáng vừa thôi, chơi trò tiểu nhân như vậy với cả đứa con gái sao ? Cậu có ra dáng đàn ông ko ? (+.+ Tỏa sáng rực rỡ quá ak).. – Hải Tường nhìn hắn bất mãn..mặt nó vẫn cúi gằm, ko có dấu hiệu gì khác.. nhưng trong lòng nó đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt..
- Ha.. ha,.. cậu tránh ra.. hô hô.. tớ muốn xem.. con nhóc đó,.. sẽ làm gì.. ha ha ha..– hắn vẫn há miệng cười..
- Nếu cậu bị đối xử như thế thì..cậu sẽ làm gì.. ? (^^)– Hải Tường phủi phủi quần áo cho nó và nhìn hắn nhăn mặt.
- Cậu giỏi lắm.. theo con nhóc đó chống lại mình? – Hắn cao giọng, nụ cười tắt ngấm.. nhìn Hải Tường cau có.. – định ra dáng vẻ anh hùng cứu mĩ nhân à? Còn khuya nhá.. ha ha.. trừ phi cậu đổi tên thành Hùng và có 1 đứa em trai nhé.. hô hô.. (=.=”)
- Mình không chống lại ai, mà mình thấy không công bằng cho cô ấy.. – Hải Tường nói chắc nịch..
- Ố.. thế à? – hắn cười đểu (anh thành nhân vật phản diện rùi đấy T_T) - .. để tui xem,.. cậu có khả năng gì để đòi lại công bằng cho cô ta nào.. phư phư phư..
Lúc ấy Kim Anh và Thảo Uyên lên lớp để tìm con bạn chậm chạp, 2 nhỏ chợt thấy bao nhiêu ng là ng đứng ở cửa lớp. 2 nhỏ cũng hơi hiếu kì, liền đến coi, nhỏ Kim Anh kéo Thảo Uyên chen chúc qua đám đông và cũng nghe được phong phanh lí do mà bọn nó đứng xem.. Lúc này, Kim Anh nhận ra con bạn mình đang có dấu hiệu bất thường, ko đúng, rất bất thường là đằng khác, 2 tay nắm chặt, đầu cúi gằm xuống.. ko có biểu hiện phản xạ gì khi hai hotboy đang đứng cãi nhau...vì nó.. (@.@)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT