Nó liếc mắt thì...ối thôi, hắn đang nở 1 nụ cười phải nói là gian hết mức..biết sao giờ..huhu...tránh vỏ dưa, gặp vỏ chuối mà (vỏ dừa..híc..ko biết thì đừng tỏ ra là mình nguy hiểm nhá)..híc..thế này cuộc đời nó tiêu rồi còn đâu.. (@_@)

Hắn nhìn thấy nó cũng ko khỏi ngạc nhiên, coi như duyên phận đi, he he..nãy dám bỏ chạy à, đã thế thì hắn phải hành hạ nó cho chết luôn hô..hô..

Còn Hải Tường, ban đầu thì ngạc nhiên, sau đó lại lơ đễnh nhìn ra ngoài, ko phải anh ko muốn nghe, mà anh đang có mối quan tâm lớn, ‘cô bé lần đầu anh gặp, cô bé mà anh đã trao học bổng cho đâu rồi nhỉ ?’ (nó đấy a ạ, ~_~)

Nó ngồi phịch xuống ghế.. Thảo Uyên quay sang nhìn nó..thì thầm..

- Nãy bà ngầu thật đó.. sao lúc nào bà cũng bênh tui thế ?

- Còn hỏi, tui nghe thấy tụi nó nói xấu tui thì tui điên lắm..nhưng nói xấu bà thì đừng mong có cửa sống nha..đấy gọi là.. ‘sát gà giết khỉ’ (t/g xin giải thích : sát kê hách hầu - giết gà cho khỉ sợ, 1 trong 36 kế của Gia Cát Lượng.. chị này bị nhiễm Gia Cát Lượng nặng ý mà.. T_T)

- Hả ???? – 2 con bạn nó cùng há hốc mồm -.. trời ơi, vốn từ ngữ của mày vẫn nghèo nàn thế à ?

- Đấy là lấy đầu chọi đá ( ???? anh này thông minh ko kém).. – hắn ngồi trên chêm vào..- ..đắc tội nhầm ng rồi..mấy nhóc..

BÚC... 1 viên phấn bay cái vèo vào giữa trán hắn, làm hắn ngã ngửa ra đằng sau, nó cười khúc khích, hắn lồm cồm bò dậy nhìn cái đĩa bay ở đâu bay vèo vào và đáp nhẹ lên trán hắn thì.. cô giáo với ánh mắt lạnh.....hơn tiền nhìn hắn..làm hắn khẽ rùng mình... (T_T)

- Hoàng Trình Minh Tuấn, em nói chuyện...tí ở lại dọn vệ sinh lớp.. còn em.. – cô liếc sang nó.. - ..Trần Kiều Nguyệt Nga, em là lí do khiến cho Minh Tuấn bị phạt, nên em cũng bị phạt..hết giờ..lớp mà còn ng nào ở lại ngoài 2 em ý ra thì.. mai chấp nhận đình chỉ 2 tuần cho tôi..

- Dạ...... – nó ko tin nổi vào mắt mình.. - ..cái gì..mà.. phạt ? Trời ơi, nó phải về..ko thì...có chuyện xảy ra mất.. -... cô ơi,..ở lại dọn thì có đèn ko cô ?...vì..

- Em sợ tối hả ? – cô nhìn nó không chớp, ánh mắt dò xét, hắn và Hải Tường quay lại, là con gái sợ tối là điều đương nhiên, nhưng, điều nó sợ ko phải bóng tối, mà điều xảy đến trong bóng tối kìa... (0.o)

Kim Anh và Thảo Uyên cũng lo lắng cho nó bèn lên tiếng..

- Thưa cô, để tụi em..

- Ko..nếu các em muốn bị phạt thì mai, còn nay.. – cô nhìn nó mỉm cười.. (bà này gian gian sao ấy).. - ..cô muốn ng trực là.. 2 em.. (0.o)

Đường đường là ca sĩ nổi tiếng mà phải trực nhật á ? có nhầm ko ? hắn đang nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu, còn cô thì vẫn mỉm cười..bực mình quá, nhưng nó sợ bóng tối thì cho nó nếm mùi lợi hại chứ ? hố hố.. hắn ko muốn đợi cho nốt buổi học đâu..

Còn nó, nó ko hiểu hắn nói chuyện thì liên quan gì đến nó chứ mà phạt nó, tối nay mong là nó sẽ ko xảy ra điều gì..nó vốn ko bình thường mà..nên điều gì có thể sẽ xảy ra với nó trong bóng tối kia chứ ? Nó ko muốn nghĩ đến...Đúng đời là bể khổ còn nó thì quả thực ko biết bơi.. giờ nó mới ngộ ra chân lí mang tính giáo dục sâu sắc đến thế.. hihi,.. nó phục tài nó quá (híc, lại tự sướng.. chân lí gì mà lạ khiếp.. 0.o)

Sau tiết học khá nhàn rỗi mà lần đầu tiên nó chịu ngồi nghe hết tiết,.. nhưng toàn về thanh âm, thanh sắc gì gì đó mà nó nghe cũng như bò đội nón ý.. chả hiểu gì sất.. còn hắn thì... gà gật nhưng ko dám gục, ko thì.. BÚP... đấy thấy chưa, lại thêm viên nữa đáp xuống cái đầu bí ngô của hắn nha... tiết nào cũng vậy, dưới chân hắn toàn phấn là phấn, còn cô giáo hình như lấy cái đầu hắn để luyện tập lia phấn hay sao ý.. mà sao phát nào phát ấy chuẩn thế ko biết, mặc dù hắn ngồi bàn thứ 2 từ dưới lên nhưng ở bên phía cửa ra vào, trong khi lớp thì rộng, 3 dãy bàn ghế liền...(sát thủ) (@.@)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play