Vào trong sân chùa là bao nhiêu gian hàng buôn bán tấp nập. Mắt tôi sáng long lanh. Trời ơi! Nhiều thứ đẹp quá trời! Giá như tôi có thể mua hết tất cả mọi thứ ở đây thì tuyệt quá !
Nhưng...đó cũng là một vấn đề.
Tôi liếc nhìn ra phía sau. Tên Evil đó, mong rằng hắn đừng mua gì nhiều.
Tên Evil đó thì chẳng đoái hoài gì đến các món hàng lắm nên tôi cũng hơi an tâm.
Evil mặt vẫn lạnh băng như cũ, suốt cả đường đi chẳng thèm nói gì. Chỉ việc nhìn ba cô nàng trên kia ríu ra ríu rít chạy khắp nơi từ gian hàng này sang gian hàng kia.
- Này! Cậu mà cũng có thời gian đến đây à?
Tần Mộc Phong hỏi. Cậu ta chỉ biết khép mình thu lu vào góc khuất để đi. Tuy trông cậu đẹp lắm rồi nhưng khi đi với ba người này khác gì lấy quạ ra so với chim công.
- Hừ! Hỏi làm gì? Đi chơi thôi!
Evil lúc này thì mặt lạnh như băng, thế mà giờ chỉ với một câu hỏi của Tần Mộc Phong, hắn ta đã quay ngắt 180 độ. Từ một anh chàng lạnh lùng coolboy, trở thành một chàng trai vui vẻ, ranh ma cuteboy.
Bị Evil quàng lấy cổ kéo đi. Tần Mộc Phong suýt chút nữa là nghẹt thở. Dù gì Evil cũng là người đi cùng tôi mà, bây giờ tách ra thế này, sợ...
- Kệ con nhỏ đó đi! Có hai cô bạn kia thì còn lo gì!
- Nhưng...
Chưa nói xong, Tần Mộc Phong đã bị Evil kéo chạy biến.
Mộc Tầm vừa nhìn thấy hai tên chạy trốn đã kêu lên.
Evil đi rồi! Lát nữa ai đưa tôi về đây. Trời tối, tôi lại còn là đứa mù đường nữa chứ!
Đang thấp thỏm không yên, thì nhờ Bạch Cơ mà tôi trấn tĩnh lại.
- Kệ hắn ta đi! Tui có chỗ này hay lắm! Đi thôi!
Bạch Cơ nói xong rồi cầm tay tôi kéo đi. Đám con gái đi đâu là hai hoàng tử kia phải theo đến đó.
Nơi Bạch Cơ đưa tôi đến là...rút quẻ tình yêu.
- Bạch Cơ!
Tôi liếc đôi mắt sắc lạnh nhìn Bạch Cơ. Mấy trò quẻ bói vớ vẩn này bả biết là tôi không thích rồi mà!
- Rút với tui đi! Nha!
Cả Bạch Cơ và Mộc Tầm chắp tay lại khấn vái tôi. Hừ! Trông thế không rút sao được!
Tôi đành miễn cưỡng gật đầu. Đưa tiền cho chủ quán rồi thò tay vào thùng quẻ.
Bạch Cơ lấy đầu tiên. Được ngay quẻ Tiểu Cát. Nhưng bả không đọc vội. Đợi tôi với Mộc Tầm lấy quẻ xong rồi mới đọc.
Tôi rút quẻ ra. Aha! Cũng được quẻ Tiểu Cát. May ghê! Còn Mộc Tầm?
Mặt bả hớn hở hẳn lên. Giơ quẻ thẻ ra cho mọi người xem rồi nhảy cà tưng cà tưng :
- Nhìn nè! Nhìn nè! Tui được quẻ Đại Cát đó! Hên ghê!
Wao! Đại Cát! Mộc Tầm! Bà quả không hổ danh là bạn của tụi này.
- Cùng đọc nha! Trước hết là tui!
Bạch Cơ xung phong đọc đầu tiên. Trên quẻ của bả viết:
Để chiếm được trái tim của một người đẹp trai như chàng, hãy từ một cô gái ngang bướng trở thành một cô gái thùy mị, nết na.
Đọc xong, Bạch Cơ mặt xịu xuống. Cô gái ngang bướng. Quả thật là bả hơi ngang bướng thật.
- Không sao hết! Tớ chỉ thích cô gái ngang bướng như cậu thôi!
Hoàng Đạt bước đến nắm lấy tay Bạch Cơ. Trời ơi! Sao mà lãng mạn thế trời!
Mặt Bạch Cơ đỏ bừng bừng. Úi chà! Mặt bả hồng xing dễ sợ luôn!
- Đến lượt bà đó Thạch Linh!
- Ừm!
Tôi bốc quẻ ra. Trên đó viết :
Bạn đang đi tìm kiếm người mà mình yêu thương? Một nửa của bạn đang rời xa bạn? Đừng đi tìm người ấy. Bởi một nửa trái tim của bạn đang ở rất gần bạn. Nhưng người ấy lại không nhận ra bạn. Không sao! Hãy sống thật vui vẻ và theo tính cách của bạn. Người đó sẽ tìm ra bạn bằng chính những tính cách thân thuộc hàng ngày của bạn.
- Trời ơi! Dài ghê luôn!
Bạch Cơ vừa đọc xong. Đồng tử mắt đã xoay loạn xạ.
Tôi đọc mà sao lại thấy giống mình thế nhỉ? Quả thật tôi đang rất muốn được tìm thấy Tống Mạc Dương.
Như vậy là quẻ bói nói đúng. Có nghĩa là Tống Mạc Dương đang rất gần tôi sao?
Tấm quẻ trên tay tôi bỗng nhiên bị ai đó cướp mất. Một người cao to đứng sừng sững ở phía sau. Giật lấy tấm quẻ thẻ.
- Không được đọc!
Tôi quay lại phía sau. Lại là tên Evil đó. Còn phía sau nữa là Tần Mộc Phong đang đứng thở hồng hộc.
- Mấy trò quẻ bói nhảm nhí này mà cô cũng tin à?
Evil châm chọc. Tấm quẻ bị vò nát bét trong tay Evil.
- Thì sao? Đưa quẻ cho tôi!
Tôi chồm về phía hắn. Cố lấy chiếc quẻ. Nhưng hắn lại giơ tay cao lên. Hic! Đã cao lắm rồi giờ lại còn cao hơn. Thế này thì cho dù là nhón cũng không với tới được.
Đúng lúc đó. Một người lạ hoắc từ đâu chạy tới chồm lấy tôi.
Tên lạ mặt đó chạy bổ tới rồi cướp lấy bóp của tôi. Á! Tên ăn trộm!
Đang luống ca luống cuống, đến cả mấy người kia cũng chẳng kịp làm gì thì bỗng nhiên tên đó bị ai đó đá ngã cái rầm.
- Hừ! Lấy của ai không lấy, lại lấy của bạn gái tao. Lần này mày tiêu rồi!
Evil thủng thẳng đút tay vào ống quần. Ngồi xuống nhìn tác phẩm mình vừa làm ra.
Evil mắt đỏ ngầu như mắt quỷ. Cất giọng lạnh lùng mà sắc như dao khiến tên kia run cầm cập.
Mặt tôi đỏ bừng lên. Hắn ta...vừa nói tôi là gì nhỉ? Bạn gái của hắn, phải không?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT