Edit: Linhlady


Mọi người ở đây nghe Mạc Vân Quả nói như vậy, đều đồng loạt trầm mặc.


Ở thời điểm bọn họ không biết, phía lại đưa ra quyết định như vậy, hiện giờ xem như mọi chuyện đã bị bại lộ, lại để cho bọn họ đi bổ khuyết vào lỗ hổng.


Long Uy cũng được xem như người từng trải gặp qua không ít chuyện lớn, lúc này hắn sắc mặt trầm tĩnh, giống như đối với việc mới phát hiện đã nắm rõ trong lòng, nhưng sự mất mát trong nội tâm kia cũng không kém những người ở đây.


Sắc mặt của Hoa Hoan cũng cực kỳ không tốt, cô không hiểu vì sao phía trên chỉ nói một câu nhẹ tênh như vậy đã bỏ mặc sinh mạng của hai ngàn người.


“Chúng ta còn điều tra sao?” Nhạc Sơn mở miệng hỏi.


Người ở đây đều nhìn về phía Long Uy, chờ một câu của hắn.


Sắc mặt Long Uy trầm xuống nói: “Đương nhiên là phải điều tra rồi, đây là mười mấy mạng người đấy!”


“Tất cả vực lại tinh thần cho tôi, bất kể sự thật là gì, chúng ta đều phải cho nạn nhân, cho nhân dân một công đạo!” Long Uy gõ gõ cái bàn, cực kỳ nghiêm túc nói.


Đâm người Nhạc Sơn nghe được Long Uy nói như vậy, mặt lộ vẻ vui mừng, truy ra chân tướng, đúng là việc họ muốn làm.


“Rõ!” Mọi người trăm miệng một lời mà đáp.


Mạc Vân Quả thấy mọi người như vậy, khóe môi hơi cong, tìm ra chân tướng, cho nạn nhân một công đạo, cho nhân dân một công đạo, như vậy, thật ra khá tốt.


Dựa theo phỏng đoán của Mạc Vân Quả, mấy ngày kế tiếp khả năng đều sẽ có người tử vong, Long Uy lại một lần nữa hạ lệnh bảo vệ nghiêm ngặt sáu người còn lại.


Nhưng bởi vì có một người đã di dân nước ngoài, cảnh sát trong nước cũng không thể bảo vệ người kia, chỉ có thể nhắn nhủ lại cho người kia, để hắn tự bảo vệ mình cho tốt.


Nhưng mà sự thật chứng minh, người kia cũng không đem lồ cảnh sát để trong lòng.


Khi Mạc Vân Quả bên này hừng hực khí thế điều tra, bọn họ nhận được thư của cảnh sát bên nước ngoài.


Để bọn họ bảo vệ người kia, rạng sáng ngày 29 phát hiện tử vong, hơn nữa tình trạng tử vong giống hệt mười mấy người kia.


Cảnh sát địa phương cho rằng đây là một vụ mưu sát, cũng bắt đầu lập tổ điều tra, nhưng kết quả điều tra lại không có gì.


Hung thủ liền giống như khách ngoại lai, không một tiếng động tới, không một tiếng động rời đi.


Cảnh sát địa phương biết được đâm người Long Uy đang điều tra liên hoàn án, mà nạn nhân có lien quan, vì thế cực kỳ “Vui vẻ” đem mọi chuyện giao cho bọn họ xử lý.


Dù sao loại án kiện khó giải quyết này, bọn họ một chút cũng không muốn làm.


Thời điểm đám người Long Uy nhận được tin tức cũng lắp bắp kinh hãi, không thể tưởng được tên hung thủ kia thật sự chạy ra nước ngoài xa xôi để đi giết người.


Trong lúc bọn họ đang gắt gao bảo vệ những người kia, có một người chủ động tới cửa.


Người này lại chính là Vương Ngũ, cũng là người đàn ông Mạc Vân Quả phát hiện ra bất thường.


Vương Ngũ ngồi ở trong văn phòng, trong tay còn cầm một bao công văn, sắc mặt hắn ta có chút tái nhợt, trong đôi mắt kia tràn ngập bất an cùng khủng hoảng.


Mạc Vân Quả nhìn Vương Ngũ, chớp chớp mắt, người này đang sợ hãi sao?


“Anh muốn nói cho chúng tôi biết cái gì?” Hoa Hoan đầu tiên hỏi.


Vương Ngũ khẩn trương nhìn thoáng qua Hoa Hoan, hiển nhiên không muốn cùng cô ấy nói chuyện.


Tay hắn ta cầm bao công mặt cục kỳ dùng sức, bởi vì quá mức dùng sức, ngón tay đều có chút trắng bệch.


“Tôi…… Tôi muốn nố chuyện với đội trưởng mấy người.” Vương Ngũ nơm nớp lo sợ nói.


Hoa Hoan không vui nhíu mày, nhưng cô ấy cũng không mở miệng nói cái gì, cô ấy thật sư không có tâm đi so đo với mấy người này.


Long Uy đáng trên đường tới đây, cũng sắp tới nơi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play