Edit: Linhlady


Mạc Vân Quả: Thẩm vấn……


Mạc Vân Quả nhìn nhìn Bạch Ngọc, lại nhìn nhìn Càng Đàm, sau đó yên lặng lui về phía sau một bước.


Cuối cùng, vẫn là Càng Đàm đánh vỡ trầm mặc.


“Cô nguyện ý đi theo tôi sao?”


Càng Đàm hỏi Mạc Vân Quả.


Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, gật gật đầu.


So với việc ở lại chỗ này cùng đám.mũ nữ kia so quả cầu tuyết của ai lớn hơn, đương nhiên cô vẫn muốn đi khỏi đây hơn.


Tuy rằng không biết khi tới chỗ của Càng Đàm sẽ có tình huống ra sao, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ vẫn tốt hon nơi này.


Càng Đàm nghe được lời này, lập tức yên lòng.


Giọng anh ta hàm chứa ý cười nói với Bạch Ngọc: “Cô ấy nguyện ý đi theo tôi.”


“Phải không?” Bạch Ngọc ý vị thâm trường nhìn Mạc Vân Quả.


Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, không e dè ánh mắt của Bạch Ngọc.


Đương nhiên Bạch Ngọc không nghĩ sẽ thả Mạc Vân Quả đi, anh ở chỗ cô còn có khúc mắc, sao lại có thể dễ dàng thả cô đi như thế được?


Càng đàm tự nhiên cũng muốn mang Mạc Vân Quả đi, sau lần nói chuyện này, không khí càng thêm xấu hổ.


“Các người đang làm gì sao?” Thình lình một âm thanh vang lên đanh vỡ trận im ắng này.


Ba người men theo tiếng nói quay đầu nhìn lại, lập tức thấy Tập Bạo mặc một bộ đồ đen đi tới.


Hơi thở trên người Tập Bạo vẫn bạo ngược như trước, từ trên người hắn ta còn thoang thảng mùi máu tươi, chắc có lẽ mới từ đấu trường ngầm đến đây.


Tập Bạo bước nhanh đi đến chỗ ba người, sau đó nhìn Bạch Ngọc nói: “Để cô ấy đánh với tôi một trận.”


Hôm nay Tập Bạo đánh nhau ở đấu trường ngầm cũng không vui vẻ gì, những người đó đều quá yếu, hắn ta mới dùng một ngón tay thôi, bọn họ liền ngã xuống.


Hắn ta cảm thấy mình không có cách nào nhẫn nại hơn nữa, nhất định phải đánh với Mạc Vân Quả một trận mới vui vẻ thoải mái được.


Tập Bạo hoàn toàn không chào hỏi Càng Đàm, tuy hai người có biết nhau, nhưng thật sự tiếp xúc quá ít.


Huống hồ, hắn ta cũng không phải loại người thích chào hỏi người khác.


Tập Bạo can bản không thèm nghe Bạch Ngọc trả lời, mà là trực tiếp nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả nói: “Đánh với tôi một trận.”


Mạc Vân Quả:……


“Ai nha nha ~ cái tên cuồng bạo lực lại tới nữa!”


“Ây lại có trò hay xem nha 233333333”


“Tục ngữ nói, ba người phụ nữ thành cái chợ, như vậy ta muốn hỏi một chút, ba người đàn ông thành cái gì?”


“Ừm…… Ba người đàn ông…… Phim truyền hình?”


“Phốc, ba người đàn ông làm gay sao? Còn một bộ phim truyền hình a ha ha ha, hẳn là nói như vậy đi, ba người đàn ông và một người phụ nữ là một bộ phim truyền hình 23333333333”


“Đồng ý lầu trên ~”


“Tiểu Quả Quả, lên! Làm cho bọn họ quỳ xuống dưới váy của ngươi!”


“Quỳ xuống dưới váy gì đó, ta mới không chờ mong một chút nào đâu! ( ngạo kiều ╮(╯▽╰)╭ )”


Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, quỳ xuống dưới váy? Cái đề nghị này dường như cũng không tồi nhỉ?


Tập Bạo thấy Mạc Vân Quả nháy mắt, đương nhiên cho rằng cô đồng ý lời hắn ta nói.


Chỉ thấy hắn ta chạy nhanh lại phía Mạc Vân Quả công kích, nắm.đấm mang theo sự tàn nhẫn hướng tới mặt Mạc Vân Quả, xem tư thế kia, lực đạo cũng không nhẹ.


Mạc Vân Quả cảm giác được nguy hiểm, thân mình nhoáng lên, nhanh chóng né tránh.


Tập Bạo cười hắc hắc, vô cùng vừa lòng với phản ứng của Mạc Vân Quả.


Hắn ta lại tiếp xông kích Mạc Vân Quả, làn này là hai nắm đấm.


Mạc Vân Quả lại né tránh công kích của Tập Bạo, theo sau, hắn ta lại tiếp tục công kích mãnh liệt hơn.


Tập Bạo thấy Mạc Vân Quả chỉ tránh né mà không đánh trả, cười lạnh một tiếng nói: “Tới đi! Đánh tôi đi!”


Mạc Vân Quả:……


Lần đầu tiên nhìn thấy người muốn người khác gấp rút đánh mình như thế, Mạc Vân Quả tỏ vẻ, ừ…… Rất tốt rất cường đại!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play