Hạ Băng Khuynh âm thầm khinh bỉ.

Khoảng 1h hơn, Quý Tu đến.

Hạ Băng Khuynh vui vẻ xuống lầu.

Cô còn tưởng gặp anh và Tiêu Nhân 2 ng, nhưng đi xuống chỉ thấy mình Quý Tu.

“Hả, Tiêu Nhân đâu? K fai nói, cùng đến s?” Hạ Băng Khuynh nhìn 4 phía, tìm hình bóng Tiêu Nhân.

“Lúc sắp ra cửa đã bị trợ lý kêu đi r.” Quý Tu nhàn nhạt nói.

A k nói những thứ khác, Hạ Băng Khuynh lại cảm nhận đc sự mất mát trong đó.

K biết nên an ủi thế nào, cô biết anh k muốn ng khác phát hiện.

“Uh, là v à, công việc bận tùy cậu ta, chúng ta đi lên đi!” Hạ Băng Khuynh cười, ẩn thang máy cố gắng k cho đó là chuyện gì đáng lo.

Quý Tu theo Hạ Băng Khuynh lên lầu.

Họ cùng đi vào, Mộ Nguyệt Sâm như u linh vậy, vô thanh vô thức xuất hiện ở phòng khách.

Hạ Băng Khuynh nhìn rồi bất giác nghi ngờ, sự thật chứng minh, bt nói fai đỡ là giả bộ? Nếu k, anh đi từ phòng đến phòng khách là do thần đỡ à?

Thực ra trong lòng Mộ Nguyệt Sâm cũng biết mình đi ra như v có chút mạo hiểm, nhưng a thực sự k thể thả cho 2 ng họ ở chung với nhau.

Thấy chỉ có 2 ng họ, a càng cảm thấy mình làm đúng.

Quý Tu chào hỏi anh r hỏi: “Tam thiếu, vết thương ở chân hồi phục thế nào r?”

“Nhờ phúc của anh, k có gì đáng ngại.” Mộ Nguyệt Sâm đáp.

Hạ Băng Khuynh nghe sơ qa thấy bt, nhưng nghĩ kĩ lại cảm thấy kì kì.

May là, Quý Tu cũng k nghĩ sâu.

“Ngồi đi, e đi pha trà!” Hạ Băng Khuynh vào bếp, vừa nãy đi siêu thị cô thuận tay mua luôn lá trà, vì Quý Tu bt thích uống trà xanh.

Quý Tu ngồi xuống.

“K fai nói Tiêu Nhân cũng đến s, s k thấy?” Mộ Nguyệt Sâm thuận miệng hỏi, nhìn có vẻ bình thản nhưng ẩn chứa sát khí.

Quý Tu gật đầu, tự nhiên nói: “Tự nhiên có chuyện gấp, tôi liền đến trc.”

“Uhm, là v à, bây h cô ta là ng bận rộn, đã bắt đầu lạnh nhạt anh r.” Mộ Nguyệt Sâm ngữ khí mang theo sự châm biếm, cũng cố ý kích thích.

“Đúng v, nhưng lỗ tai của tôi cũng đc thanh tĩnh rồi.” Quý Tu bình thản tiếp lời k chút biểu cảm, cách anh nói chuyện như 2 ng họ là 2 ng bạn ngồi chung, nói vài câu nhảm nhảm không chút sát khí.

Mà đến bên Mộ Nguyệt Sâm, hoàn toàn thay đổi, anh mím môi: “Thầy Quý cũng thật lạc quan, hay nói trong lòng anh căn bản k quan tâm? Trong lòng anh có cô ta k?”

Quý Tu cười nhẹ: “Tam thiếu s lại quan tâm chuyện tình cảm của tôi, khiến tôi k biết fai làm thế nào, nhưng ngại quá, tôi k muốn tiết lộ chuyện tình cảm của mình, cảm ơn quan tâm.”

Hạ Băng Khuynh để trà xanh đã pha xong đến trc mặt Quý Tu.

Cô nghe họ nói chuyện ở phía sau, bất giác trừng mắt với Mộ Nguyệt Sâm: “A tính chọn MC cho kì mới của chương trình phụ nữ s, mới tám chuyện tình cảm của ng khác như v, thầy Quý đừng quan tâm anh ta.”

“Đc!” Quý Tu cười, cầm ly lên nhấp 1 ngụm.

Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm âm trầm.

Đặc biệt là khi phát hiện Quý Tu uống là trà xanh, mà cô chỉ pha 1 ly, nhất thời toàn thân ngưng đầy mùi chua.

“Trà của tôi đâu?”

- -------- ----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play