Hạ Băng Khuynh mắt xoay chuyển.

Bạn gái cũ k lẽ chỉ cô?

Lại nhìn bộ đồ, màu hồng búp bê, kiểu cho thiếu nữ, quả thật là trc đây cô sẽ mặc.

Cô k tự nhiên sờ tai: “A k cần giải thích, là nữ là đc!”

Cô ôm đồ đi qa bên nhà tắm.

“Nếu cứ k đổi tính thích nghĩ bậy, sợ cả đời e cũng k gả đc” Mộ Nguyệt Sâm ở sau lạnh lúng nói.

Hạ Băng Khuynh dừng bước, lòng buồn phiền: “Gả đc hay k, anh ít lo, ng theo đuổi tôi đầy đó.”

“V e thích k?” Mộ Nguyệt Sâm nhìn bóng cô hỏi.

“Sẽ có thôi! Thế giới nhiều ng như v, sẽ gặp ng như ý thôi!” Hạ Băng Khuynh khắc chế mà đáp.

Thực ra trong lòng đã có đốm lửa.

Vì nghe anh nói lời này, cô nghe như châm biếm.

Quá khứ cô k muốn nhắc cũng k có cách này tính toán nữa.

Bây h cô bình thản đối diện với a, là vì đã k hận nhiều nữa, đúng cũng đc, sai cũng đc, ai tổn thương nhiều hơn, ít hơn, cô đều k đi --- đành giá nữa.

Nhưng cô thật sự k có tư cách dạy dỗ anh.

Tim Mộ Nguyệt Sâm thắt lại.

Sẽ gặp s?

Dù tình cũ có khắc cốt đến cỡ nào, cũng sẽ bị tình mới thay thế?

V nếu sẽ k gặp nữa, sẽ k gặp nữa thì s.

Hạ Băng Khuynh đi vào phòng tắm.

Đóng cửa.

Cô thở dài nặng nề, tim trầm nặng, thật khó thở.

Cô k muốn về, là vì sợ lại không khí này.

Cô vẫn như cũ nhớ từng niềm vui, bi thương, máu tanh, k thể xóa nhòa.

Đối với cô mà nói, sẽ k tin tình yêu nữa.

K tin, cũng k muốn tin.

Điều chỉnh lại tâm trạng, cô đi thay đồ, thổi khô tóc.

Lần nữa ra ngoài, Mộ Nguyệt Sâm đã nằm nghiêng trên giường nghỉ.

Cô đi qa, đá chân anh: “Ê, đưa tôi về khách sạn, hoặc là đưa tôi xuống lầu, tôi fai về r.”

Mộ Nguyệt Sâm chậm chạp mở mắt: “Tôi có chút buồn ngủ, đợi tỉnh r đưa về!”

Nói xong, lại nhắm mắt.

Hạ Băng Khuynh chút nữa bị lời anh nghẹn chết.

Cái gì gọi là tỉnh r đưa về?

Anh ngủ đến mai tỉnh, k lẽ cô đợi đến mai.

Cô cực kỳ nghi ngờ anh cố ý.

“Đứng dậy---” Cô đá chân anh 1 cái.

Mộ Nguyệt Sâm rút chân lại, để lên giường.

Như cũ ngủ yên lành.

“Mộ Nguyệt Sâm, dậy cho tôi, nghe k---” Hạ Băng Khuynh lắc tay anh.

K phản ứng.

Như cũ bất động.

“Mộ Nguyệt Sâm!” Hạ Băng Khuynh nhéo mặt anh: “Đứng dậy, nghe k!”

Mộ Nguyệt Sâm lấy tay cô xuống:”Đừng làm loạn!”

Rốt cuộc ai làm loạn!

Hạ Băng Khuynh thẳng ng, đứng bên mép giường, 1 tay chống eo, nâng trán, đi qa lại, cô sắp điên r.

Cô xông qa, 2 chân quỳ trên giường, chọt lét cổ, nách, eo, đùi, 4 chỗ nhột nhất: “Mộ Nguyệt Sâm, anh dậy k, dậy k, dậy k---”

Cô chọt lét a như điên.

Cô k tin anh có thể bình tĩnh.

Mộ Nguyệt Sâm mở mắt, nắm tay trên eo anh: “Hạ Băng Khuynh, e xác định dùng cách này để đối với tôi?”

Hạ Băng Khuynh chuyển động tay, liều mạng chọt lét anh: “Anh đưa tôi về tôi sẽ k chọt lét anh nữa, nếu k, tôi sẽ cực hình đối với anh.”

- -------- ----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play