Quỳ dưới đất, tim cô đập thình thịch.

Hơi thở gấp gáp.

Cô nuốt nước miếng, nghĩ lại hành động của mình, cô gõ lên đầu mình.

S lại đưa đầu ra.

Bên ngoài, truyền đến tiếng của Mộ Nguyệt Sâm.

“Hạ Băng Khuynh, e muốn xem thì xem, tuy tôi k thích ng khác nhìn lén tôi tắm, nhưng xem cũng xem r, k s cả!”

Hạ Băng Khuynh dùng sức đập đầu vào bình phong.

“K cần tự trách, ra đây đi, nhìn lớn mật tí, ở trong nhìn lén cũng nhìn k kĩ đc” Mộ Nguyệt Sâm lại ở ngoài la lên.

Nếu có ng đưa cô tô thuốc trừ sâu, cô cũng có thể uống cạn.

“Hạ Băng Khuynh---”

Mộ Nguyệt Sâm ở ngoài kêu cô.

Hạ Băng Khuynh che tai lại, k nghe, k nghe, cô k nghe.

1 lúc, nước bên ngoài dừng lại.

Hạ Băng Khuynh thả tay xuống, chậm đứng dậy.

Cúi đầu, nghe kĩ tiếng động bên ngoài, như k nghe thấy gì.

“Hạ Băng Khuynh!” Giọng từ tốn đột nhiên vang lên từ trc cô.

“Aiyo mẹ ơi---” Hạ Băng Khuynh bị dọa đến nhảy dựng.

Cô ôm ngực, ngẩng đầu, nhìn Mộ Nguyệt Sâm đang khăn tắm che phần dưới đứng trc mặt cô.

Nhưng tên này s đi k ra tiếng!

Mộ Nguyệt Sâm qa kia khóa nước đang tràn ra hết lại.

Sau đó, anh đứng dậy: “Hạ Băng Khuynh, e sớm nói muốn tắm chung đi, cầu xin tôi, v tôi sẽ cho e như ý nguyện, e nói e trốn ở sau nhìn lén, đến h còn chưa cởi đồ tắm, e cố ý kéo dài thời gian, e muốn làm gì?”

“”

Ai nhìn lén anh tắm!

Ai kéo dài thời gian!

Tim Hạ Băng Khuynh bi ai, nhưng lại k thể giảo biện đc.

“Tắm xong a đi ra, tôi fai tắm!” Hạ Băng Khuynh k có hơi sức nói.

“E tim đi! Yên tâm, tôi sẽ k lén nhìn như e!” Mộ Nguyệt Sâm qay ng lấy 1 cái khăn sạch qua.

“” Chỉ k cẩn thận nhìn 1 chút, xong chưa chứ.

Mộ Nguyệt Sâm sau khi lấy khăn liền rời đi, mở cửa nhà tắm, đi ra.

Hạ Băng Khuynh nhanh tay nhanh chân khóa cửa, mới lớn gan về tắm.

Ngồi trong bồn tắm lớn, nghĩ đến cảnh lúc nãy, mặt liền như bỏng lên.

Đến gần tên này, chắc chắn k fai chuyện tốt.

Mai nhất định fai rời đi.

1ph cũng k thể ở lâu.

Tắm xong, cô lấy khăn trên kệ, lại mặc bộ đồ tắm, lúc này mới đi ra.

Ngoài phòng ngủ, Mộ Nguyệt Sâm đã mặc đồ xong, áo sơ mi trắng, quần dài đen, đẹp trai ngời ngợi.

Thấy cô ra, từ trong tủ lấy 1 bộ đồ nữ ném qa cho cô:”Thay đi!”

Hạ Băng Khuynh nhìn đồ nữ trong tay, là loại trẻ trung thời thượng.

Chỗ này của a s có đồ nữ?

Đồ nữ này của ai?

Ôn Tử Tích?

Hay ng mới khác?

Tim, bất giác cứng lại.

Lắc đầu, cô k nên nghĩ cái này, nam nhân giàu có, bề ngoài lại đẹp như anh, nữ nhân k thiếu cũng k thèm muốn, dù cho cùng lúc có mấy ng cũng k thèm.

Bây h nghĩ lại hồi xưa, cô cũng quá ngốc quá ngây thơ r.

Mộ Nguyệt Sâm nhìn biểu cảm của cô, liền biết cô nghĩ bậy: “Đồ này là mới! Hồi trc mua, bạn gái cũ!”

Lúc a nói bạn gái cũ, đặc biệt nhấn mạnh nhìn vào mắt cô!

- -------- ----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play