Cảnh Dương bỗng làm cho cô nhớ tới Cảnh Dương cang Võ Tòng đả hổ, Cảnh Noãn cũng không tốt lắm,âm thanh hài hòa -tầm thường!

Lẽ nào là do tên cô chọn có vấn đề?

Dừng lại trước biệt thự xanh trắng, cô rất nhanh bước xuống xe, mở cửa xe bế Noãn Noãn bước xuống, “Mami, nhà của daddy thật là lớn.”

“Con thích là được.”Cô cười, nhìn thấy Dương Dương bước xuống cũng nhìn một cái, nhưng trên gương mặt nhỏ hầu như không có biểu cảm gì.

Cô cũng kéo tay Dương Dương, “Dương Dương!”

Mỗi tay dắt một đứa, bỏ mặt Cảnh Thần Hạo vẫn ngồi nguyên vị trí lái nét mặt rất đáng thương.

Anh là bố, anh là chồng,anh là chủ gia đình, người phụ nữ này lại không thèm để ý tới anh!

Một lớn hai bé đi phía trước hoàn toàn không thèm để ý tới Cảnh Thần Hạo nét mặt đang trầm mặc đi ở phía sau, bước chân rất nhanh.

Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn thấy mấy người giúp việc đang đứng trước cửa chờ đợi, miệng méo xệch, chút nữa mới tìm anh tính sổ!

Mấy người đó đồng thanh đáp, “Phu nhân, tiểu thiếu gia, tiểu cô nương.”

“Đi lấy hành lý.” Cô nhẹ nhàng ra lệnh, bước chân nặng nề ở phía sau ngày càng tiến lại gần, bước vào trong nhà cô cũng thả tay Dương Dương Noãn Noãn ra.

Người giúp việc nhìn thấy người đi vào sau cùng, Cảnh Thần Hạo đang mặc đồ ngủ, đắn đo một chút mới nói một tiếng, “Thiếu gia.”

“Anh đã chuẩn bị phòng cho hai đứa bé chưa” Cô quay người hỏi.

“Ừ.”Cảnh Thần Hạo khựng lại nhìn về phía bọn trẻ, “Trên lầu daddy đã chuẩn bị phòng cho hai đứa, nếu như không thích, sẽ thay ngay lập tức.”

“Nhất định sẽ thích mà!” Noãn Noãn cười nói, “chụt” hôn nhẹ lên má anh một cái, “Cảm ơn daddy.”

Cảnh Thần Hạo trợn tròn mắt, mặc dù Noãn Noãn từ trước tới giờ rất thích anh, nhưng sự đãi ngộ này lần đầu tiên anh nhận được.

Bùi Nhiễm Nhiễm đứng một bên cũng có chút kinh ngạc, nhưng bọn họ có thể hòa hợp tốt với nhau như vậy đương nhiên sẽ rất tốt còn gì.

Cô lo lắng nhất là Dương Dương.

“Con không kén chọn.” Dương Dương cũng đáp lại một câu.

“Thật ngoan.”Cảnh Thần Hạo đứng lên, kéo tay hai đứa trẻ lên lầu xem phòng.

Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn đứng nguyên vị trí đó nhìn bọn họ,bước chân chậm rãi bước lên trên.Chỉ có Noãn Noãn quan tâm quay đầu nhìn cô một cái, Cảnh Thần Hạo đáng ghét, cố ý mà!

Anh chắc chắn là tức giận vì khi nãy bọn họ đi vào không đợi anh ấy, bây giờ mới dùng cách này để báo thù cô, thật trẻ con!

Cảnh Thần Hạo đưa hai đứa trẻ lên tầng ba, cô lên thẳng phòng trên tầng hai mà cô đã từng tới ngủ,nhìn bản thân ở trên gương chiếc bàn trang điểm trong phòng, mặt dài nghệt ra không biết đang nghĩ gì.

Ngay cả Cảnh Thần Hạo đã quay lại từ khi nào cô cũng không biết được nữa.

Cảnh Thần Hạo rạp lên trên vai cô, “Đang nghĩ gì vậy? Sao mà mất hồn đến thế này.”

“Nói chung là không phải nghĩ về anh.” Cô quay đầu nhìn về phía anh, trên gương mặt mỹ lệ kia nở một nụ cười khẽ, “Anh bây giờ có thể thật lòng nói cho em biết rồi! Sao mà có thể thay đổi được vậy?”

“Anh cũng chỉ nói đúng một câu.” Cảnh Thần Hạo giơ một ngón tay lên.

Cô nhìn ngón tay ở trong gương, hít sâu một hơi. “Là gì?”

“Em muốn dọn đến ở cùng anh, bọn trẻ đương nhiên sẽ đi theo em rồi.”Anh thu tay lại, tiện tay ôm lên eo cô, “Ở đó không an toàn, ở đây mới an toàn.”

“Tùy anh thôi!”Cũng đã tới đây rồi,cô còn có thể như thế nào được.

Ở đây cũng có người giúp việc chăm sóc Dương Dương Noãn Noãn, cũng tốt, cô cũng có thể không cần bận tâm nhiều.

Ngày cuối tuần cũng cần phải phải làm một chút chuyện lớn, dọn nhà cũng được tính vậy!

Buổi chiều,cô nhận được điện thoại của Lâm Tri Hiểu, đồ đạc cô ấy đã đóng gói xong hết rồi, để cho Tiểu Dương lái xe đưa tới, trong điện thoại không ngừng trêu chọc cô.

Cô cứ thế mà nhận hết, ai bảo cô khi ấy không kiểm tra, trúng kế “kẻ phản bội” của Cảnh Thần Hạo, đẳng cấp không cần cao qua, cô tiếp tay không kịp.

Sau khi cô về nước, đồ đạc cũng không có nhiều.Nhưng Lâm Trì Hiểu ngay cả bàn phấn của Cảnh Thần Hạo tặng cô ấy cũng đã lắp ghép hoàn chỉnh rồi.

Cô cũng đặt lên bàn trang điểm một chút đồ rất đơn giản, diện tích lớn như vậy, quá thừa.

Mặc dù tối qua trên mạng đã rò rỉ thông tin về Hoắc Đông, nhưng tin tức về sản phẩm bán hàng của Cảnh Thị vẫn lấn át, thành tích so với dự tính ban đầu còn vượt trội hơn rất nhiều.

Cô cảm thấy tuyên truyền lần này làm loạn như vậy lại có tác dụng.Cũng có khả năng vốn chẳng mấy người yêu thích, nhưng làm náo loạn như thế, ngược lại làm cho người ta thấy hiếu kỳ, mức độ tiêu thụ càng tốt hơn.

Cùng mới mức độ tiêu thụ cao, danh tiếng về ngọc của Cảnh thị cũng tăng lên trông thấy.Mới có một hôm mà hiệu quả công kích về lượng tiêu thụ ngọc đã ảnh hưởng rất lớn tới tập đoàn Âu Á.

Không những thế, danh tiếng của Hòa Thảo cũng được nổi hơn trước.Mức độ tìm kiếm ở trên mạng trong phút chốc cũng đã trở thành thứ nhất.

Khi quần chúng cảm thấy có hứng thú với cô ấy, cấp cao của webo cũng để mắt tới cô ấy hơn.Thông báo rằng cô sẽ là một nhân vật rất quan trọng trong bộ phim mới của anh ta, nhưng cũng không nói thêm gì nhiều hơn.

Lại một lần nữa kích thích tò mò trong lòng công chúng, chọn cô là người đại diện cũng biết là sau này cô sẽ có khả năng tham gia vào ngành giải trí.Nhưng mong là cô ở trong cái ngành giải tri quang quái lục ly này không bị mê hoặc là được.

- --------------- ----------------

Ngay buổi tối chuyển tới, bữa tối rất phong phú, dùng lời nói của Cảnh Thần Hạo có thể gọi là mừng tân gia.

Sau đó Noãn Noãn bắt đầu cho anh thấy lần đầu thế nào là tân gia.

Cô tắm cho Noãn Noãn,Noãn Noãn ôm chặt lấy tay của cô không buông, “Mami, con vẫn chưa quen ở đây, tối nay con muốn ngủ cùng mami.”

“Được thôi!”Cô rất vui vẻ trả lời.

Khi cô ôm Noãn Noãn xuống lầu, khi cầm lấy quần áo ngủ của cô, Cảnh Thần Hạo mặc áo tắm, ngồi bên giường ánh mắt nhìn theo bọn họ.

Khi kéo tay của cô đi ra,Noãn Noãn vẫn không quên nói một câu ngọt ngào với anh, “Daddy, chúc ngủ ngon.”

“Chúc...ngủ ngon.”Anh cười khắc khổ, ánh mắt rất nhanh chuyển hướng nhìn về phía Bùi Nhiễm Nhiễm đang cầm quần áo ngủ.

“Đêm tân gia vui vẻ,đi ngủ sớm đi nhé.” Nét mặt cô rất bình thản nói,kéo tay Noãn Noãn bước ra khỏi phòng.

Cửa lớn của căn phòng đóng lại, Cảnh Thần Hạo vẫn giữ nguyên tư thế cũ, trong suy nghĩ của mình anh không nghĩ được rằng đêm tân gia sẽ như thế này!

Ngày hôm sau, Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn theo thói quen ngày thường bật dậy, mắt vừa hé mở đã nhìn thấy căn phòng tràn ngập màu hồng nhạt, sao cô lại quên mất cơ chứ, hôm qua cô đã chuyển nhà rồi, ở đây cô đâu cần phải nấu ăn.

Chuyển tới phòng mới, đêm qua Noãn Noãn rất kích động, trong phòng nô nghịch rất lâu sau mới chịu đi ngủ, cô cũng có chút ngủ không đủ giấc.

Cô kéo chăn cho Noãn Noãn, ôm con bé tiếp tục ngủ.

Lại một lần nữa tỉnh giấc Noãn Noãn đã ở bên cạnh gọi cô, cô từ từ ngồi dậy, ôm cô bé xuống giường.

“Mami, chúng ta liệu có phải ngủ quá lâu rồi? Daddy và anh chắc chắn đã ngủ dậy từ rất sớm.” Noãn Noãn vừa mặc đồ ngủ, vừa nghiêng đầu hỏi.

Mới tới nhà daddy có một ngày mà đã biểu hiện không tốt như vậy.

“Thế cho nên, sau này tối không được ngủ muộn như vậy nữa, có biết không?” Cô cúi đầu nhìn cô bé, nhẹ nhàng nói.

“Vâng, tối nay con nhất định sẽ ngoan ngoãn đi ngủ sớm.”Noãn Noãn ngoan ngoãn nghe lời gật đầu.

Khi hai người đi xuống lầu,Cảnh Thần Hạo và Dương Dương hai người đó đã mặc áo vận động ướt đẫm mồ hôi, đứng trong phòng khách nhìn nhau.

“Hai người đang làm gì vậy?” Cô thấy khó hiểu hỏi.

“Tập thể dục.” Cảnh Thần Hạo nhếch lông mày cười, bước về phía cô, “Sức khỏe của thằng bé quá yếu, cần phải chăm chỉ tập thể dục.Ngày mai sẽ cho thằng bé tới trung tâm Taekwondo.”

“Được!”Bùi Dương gật đầu,âm thanh rất lớn, tiếng nói vang dội.

“Dương Dương, như vậy rất khổ cực đấy.” Cô có chút không yên tâm. Nhất là bây giờ họ còn đang đứng ở trước đầu ngọn gió.

“Không sợ, con là nam tử hán mà.” Bùi Dương quay người lại nhìn bọn họ, bộ quần áo thể thao vì có mồ hôi nên dính chặt vào trước ngực.Sự kiên trì trên gương mặt nhỏ bé dường như sáng bừng lên trong mắt, rực rỡ, không thể nào bỏ qua.

“Con cần phải bảo vệ mami và em gái.” Cậu bé bồi thêm một câu.

- --------------- ----------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play