Hôn lễ được tổ chức trình độ cao như vậy khiến vô số người qua đường
vây xem, Nghiêm Thư Hàm nhẹ nhàng nhìn thấy hết thảy, đây nếu không phải hôn lễ của cô, cô còn tưởng mình đang ở trong mơ.
Dọc theo đường
đi, bọn họ tay trong tay, nghiễm nhiên một đôi vợ chồng tân hôn thập
phần ân ái, nhưng sự thật lại không như thế. Rất nhanh xe ngừng lại, hôn lễ được Cao gia tổ chức ở chính khách sạn này. Duyên phận có khi chính
là thú vị như vậy, nguyên nhân gì từ đầu đến cuối đều là tại khách sạn
này, thậm chí phòng nghỉ của cô chính là gian phòng tổng thống kia.
Nhìn hai người từ trên xe xuống dưới, các phóng viên cầm lấy camera liền
chụp, đèn flash khiến áo cưới thêm loá mắt. Cao Trạch Vũ đối với các
phóng viên phá lệ cười một chút, có thể thấy được tâm tình có bao nhiêu
vui vẻ.
Thẳng đến đứng đối diện ở giáo đường, Nghiêm Thư Hàm mới
bắt đầu thừa nhận mình từ một cô gái biết thành vợ người ta. Cao Trạch
Vũ mặt mang theo nụ cười nhìn Nghiêm Thư Hàm, Nghiêm Thư Hàm lại không
xem hắn. Cái này làm cho Cao Trạch Vũ rất tức giận giận, không màng mọi
người, tới gần Nghiêm Thư Hàm bên tai mở miệng nói: “Nếu em lại không
nhìn tôi, tôi bảo đảm sẽ không cho em gặp lại hắn.”
Lúc này trong
mắt người khác chính là động tác thân mật, kỳ thật dấu diếm bí mật, chỉ
có Nghiêm Thư Hàm biết. Nghiêm Thư Hàm cũng trăm lần không nghĩ tới,
đường đường Cao Trạch Vũ thế nhưng muốn thông qua một người đàn ông tới
áp chế cô. Chính là lúc này Nghiêm Thư Hàm không dám che dấu sự hoảng
loạn trong lòng, chẳng lẽ còn yêu sao?
Nghiêm Thư Hàm liền ngẫm
lại, cảm thấy buồn cười, rốt cuộc vẫn là đem ánh mắt đặt ở trên người
Cao Trạch Vũ, chính cô cũng không rõ, chẳng lẽ thật vì câu nói kia mà
thỏa hiệp sao?
Nhìn không ra nội tình của Nghiêm Thư Hàm, Cao
Trạch Vũ trong mắt lại phụt ra ra lửa giận, “Thực sự còn yêu hắn sao?
Tôi càng không để em như ý.”
Khách khứa đang ngồi cũng không nhìn
ra bọn họ có gì không đúng, bởi vì cho dù tức giận Cao Trạch Vũ trên mặt trước sau đều mang theo nụ cười vô hại. Giáo phụ nhìn bọn họ “Cao Trạch Vũ tiên sinh, anh nguyện ý cưới bên cạnh anh, vị Nghiêm Thư Hàm tiểu
thư làm vợ sao? Vô luận… Cao Trạch Vũ tà tà cười “Ta nguyện ý’’
Chuyển sang Nghiêm Thư Hàm “Nghiêm Thư Hàm tiểu thư, cô nguyện ý cưới người
bên cạnh cô, vị Cao Trạch Vũ thiếu gia làm chồng sao? Vô luận…Đợi giáo
phụ nói xong, Nghiêm Thư Hàm nhìn thoáng qua Cao Trạch Vũ, nhẹ nhàng mở
miệng nói: “Ta…Nguyện ý.”
Cao Trạch Vũ nghe được đáp án, vừa lòng
cười, thậm chí mắt còn nhìn thoáng qua Quý Thu Liệt. Quý Thu Liệt chạm
đến ánh mắt Cao Trạch Vũ, đó là ánh mắt chiến thắng khiến hắn không khỏi nắm chặt tay.
Tại thời điểm trao đổi nhẫn cưới, Cao Trạch Vũ càng cười đến vô tận, thậm chí là vui vẻ. Hắn chậm rãi đem nhẫn đeo vào ngón áp út của Nghiêm Thư Hàm, còn ở kiên nhẫn đặt xuống một nụ hôn, tay
Nghiêm Thư Hàm hơi hơi run lên. Đổi lại Nghiêm Thư Hàm, toàn bộ động tác chậm chậm giống nhau, nếu nói Cao Trạch Vũ dùng 1 phút, Nghiêm Thư Hàm
liền dùng ba phút. Nên tránh không khỏi, giáo phụ liền tuyên bố: “Ta
tuyên bố, hai người hiện tại đã là vợ chồng hợp pháp, chú rể có thể hôn
môi cô dâu.”
Nghe thế, Nghiêm Thư Hàm trong mắt hiện lên hoảng
loạn, Cao Trạch Vũ nhận ra Cao Trạch Vũ duỗi tay đem Nghiêm Thư Hàm ôm
vào trong ngực, một tay đỡ cô đầu, môi mỏng cứ như vậy đặt trên môi
Nghiêm Thư Hàm. Nghiêm Thư Hàm không khỏi dùng tay nắm lấy quần áo bên
hông Cao Trạch Vũ, Cao Trạch Vũ cố ý đem nụ hôn này thâm nhập, Nghiêm
Thư Hàm mới không cho anh cơ hội này, cắn chặt khớp hàm. Nghe thấy bên
người thỉnh thoảng truyền đến từng trận tiếng hoan hô cùng vỗ tay thanh, Nghiêm Thư Hàm tâm lại không nhảy nhót, bởi vì cô rõ ràng thấy được sắc mặt Quý Thu Liệt “Hắn vẫn yêu mình.”
Một giọt nước mắt xẹt qua
khóe miệng, nóng bỏng chạm đôi môi. Cao Trạch Vũ cảm nhận được giọt nước mắt này, không khỏi cảm thấy thật tức giận, buông Nghiêm Thư Hàm ra.
Ngón tay thon dài xẹt qua gương mặt Nghiêm Thư Hàm, ở bên tai cô nói: “Em là của tôi, những người đó không được.”
Nghiêm Thư Hàm nắm chặt tay, càng thêm khẩn trương, trong mắt hoảng loạn rõ
ràng. Cao Trạch Vũ không nhanh không chậm vỗ về sợi tóc cô: “Ngoan, tôi sẽ đối tốt với em, nếu không ngoan liền chớ có trách tôi, từ giờ trở đi vui vẻ một chút.”
Nghiêm Thư Hàm còn chưa kịp trả lời, phía dưới liền có người ồn ào, “Ném hoa cưới! Ném hoa cưới!Ném hoa cưới!” Nghiêm
Thư Hàm nhìn xung quanh, không có do dự đem hoa cưới tung lên. Nghiêm
Thư Hàm hy vọng nhận được hoa cưới là người khác, không nghĩ tới lại là
Nghiêm Thư Tình. Nếu nhận được hoa cưới tức là người kết hôn tiếp theo
là Nghiêm Thư Tình mà người Nghiêm Thư Tình kết hôn chẳng phải ai khác
ngoài Quý Thu Liệt.
Trong lòng Nghiêm Thư Hàm không khỏi đau xót,
khóe miệng nhiếc lên nụ cười khổ. Ném xong hoa cưới, Cao Trạch Vũ trực
tiếp ôm Nghiêm Thư Hàm về phòng. Cao Trạch Vũ cố ý đem Nghiêm Thư Hàm
đặt ở trên giường, hơi hơi đẩy. Vì thế, ngay khi ngã xuống giường.
Nghiêm Thư Hàm duỗi tay đẩy Cao Trạch Vũ, Cao Trạch Vũ đâu có dễ dàng
như vậy bị đẩy ra. Đôi tay chống hai bên người Nghiêm Thư Hàm, “Cô dâu
của anh hôm nay thật đẹp, không bằng chúng ta động phòng hoa chúc trước
đi, em thấy thế nào?”
“Đương nhiên không tốt! Cao Trạch Vũ, anh
tránh ra, bên ngoài còn có nhiều khách khứa đang chờ, hiện tại cũng
không phải thời điểm có thể tùy tiện.”
Cao Trạch Vũ tà tà cười:
“Dọa đến em sao, anh còn không có bụng đói ăn quàng, anh sẽ chờ đến
buổi tối.”Nói dùng tay nhẹ nhàng xẹt qua gương mặt Nghiêm Thư Hàm.
Nghiêm Thư Hàm bắt lấy bàn tay làm loạn của Cao Trạch Vũ, “Anh có thể đi ra ngoài, tôi muốn thay quần áo.”
“Thay quần áo sao? Anh đây liền càng không đi.”
“Anh đồ vô lại, mau đi ra!” Liền Nghiêm Thư Hàm đều không có nhận ra bộ
dáng làm nũng của cô. Tâm tình Cao Trạch Vũ lại vui sướng, sửa sang quần áo liền đi cửa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT