Sau khi người của Cao Thừa Hiên xác nhận hàng tốt, bọn chúng liền giao Tinh Vân cho Kliment. Một khắc này đây Tinh Vân nổi hết da gà lên. Bàn tay rắn chắc của Kliment nắm lấy cánh tay cô. Đôi mắt xanh thẫm của hắn trìu mến nhìn cô khiến cô sợ đến cứng đờ cả người. Cô cứ tưởng hắn là một lão già thì còn nghĩ đến đường thoát thân, không ngờ cánh tay hắn rắn chắc như vậy thì cô thoát kiểu gì. Tinh Vân bất lực thở dài tự hỏi: “Tại sao dạo này mấy gã đẹp trai cao to như soái ca ngôn tình cứ đi làm chuyện xấu thế này? Không buôn vũ khí như vị hôn phu của cô thì cũng bán ma túy như cái thằng người Nga này.”
Mải vẩn vơ với những suy nghĩ lan man mà cô không biết rằng cô đã bị hắn kéo lại ngồi lên đùi hắn.
Bất ngờ bị hắn hôn vào má làm Tinh Vân giật nảy mình: “Xinh đẹp, thật sự quá xinh đẹp! Cái tên Đoàn Nam Phong tại sao lại may mắn như vậy, giữa biển người mênh mông lại tìm ra người đẹp như em?”
“Anh biết anh ấy sao?” Tinh Vân ấp úng hỏi lại.
Kliment cười lớn sau đó nét mặt liền thay đổi, ánh mắt như sâu hơn và sắc hơn: “Không những biết mà còn rất ghét!”
Gương mặt xinh đẹp của Tinh Vân thoáng chốc đã biến chuyển sang xanh. Thì ra đây là lý do khiến hắn muốn trao đổi số hàng để bắt được cô. Tinh Vân không biết hắn muốn làm gì cô nhưng cô không để lộ ra suy nghĩ của mình. Chỉ im lặng.
Thấy Tinh Vân không nói gì, Kliment liền nói: “Đúng ra tôi định đem em trao đổi với lô vũ khí hạt nhân mà hơn hai năm trước Đoàn Nam Phong đã hẫng tay trên của tôi. Nhưng khi gặp được em bên ngoài tôi mới biết...”
Hắn dừng lại, đổi giọng chậm hơn từ từ nói vào tai nàng: “Em đáng giá hơn.”
“Vũ khí hạt nhân sao?” Nàng kinh ngạc hỏi lại. Sau đó như không tin vào tai mình. Sự việc hai năm trước Đoàn Nam Phong bị thương chắc chắn có liên quan đến vũ khí hạt nhân cho nên khi gặp nàng trên tàu hắn liền cẩn thận kiểm tra xem có thiết bị nghe lén hay không? Nhưng cuối cùng vẫn không dám nói ra với nàng. Tim Tinh Vân như tê cứng lại, môi rung rung: “Các người dám dùng thứ đó sao?”
Kliment cười lớn, dùng ngón tay cái vuốt mặt Tinh Vân. Nhưng hắn không trả lời nàng mà quay sang nhìn Cao Thừa Hiên sau đó phẩy tay để hắn rời đi. Cao Thừa Hiên nhìn thấy Tinh Vân ngoan ngoãn nằm trong lòng Tinh Vân thì tức lắm, hắn chửi thầm: “Mẹ kiếp! Cô ta với người đàn ông khác thì ngoan ngoãn dễ bảo như vậy. Còn với mình thì cứng đầu cứng cổ.”
Cao Thừa Hiên nắm chặt nắm tay thành nắm đấm, sắc mặt lạnh lùng quay đi. Trong ánh mắt anh liền lóe lên một tia suy tính. Ngay khi anh vừa ra khỏi cửa thì thuộc hạ của Kliment cũng rút hết ra ngoài, cánh cửa sắt nặng nề đóng xuống.
Tinh Vân không ngờ Kliment lại không đưa nàng đi đâu để nàng có cơ hội ra tay trốn thoát mà ngay nơi này đóng cửa hiếp người. Tiếng cửa sắt lạnh lẽo rơi xuống khiến tim Tinh Vân ngừng lại sững sờ nhìn không gian bên ngoài bị ngăn cách với nàng. Nằm trong vòng tay của Kliment, nàng bất lực nhắm mắt nhưng tim vẫn đập liên hồi.
---------
Hi các bạn, bạn nào muốn hiểu về nội dung bộ này thì các bạn phải đọc phần I Thiên Kim bạc tỉ (link dưới đây).