Lâm Thiên Vũ nghe xong há hốc mồm. Anh không phải là lần đầu tiên gần gũi phụ nữ nhưng mà trong hoàn cảnh cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu, cứ ngơ ngơ như vậy mà động phòng sao?

Chưa kể anh cũng chưa từng thấy qua cô gái này. Cô ta lại chẳng giống người phụ nữ nào anh đã gặp. Còn chưa kể ngoài kia có cả đống người đang làm trò gì không biết. Nghĩ đến đây anh thấy lạnh sống lưng. Không biết là chuyện gì sẽ xảy đến với mình nữa. Làm chuyện đó vào lúc này, anh thật không ham.

Lúc này Tinh Vân mới lên tiếng: “Lâm Thiên Vũ, anh cứ như vậy mà kết hôn sao?”

Lâm Thiên Vũ nghe xong còn tăng thêm vài phần bất mãn nữa. Anh thở dài muốn nói gì đó nhưng không dám nói vì sợ bị phát hiện, lời muốn nói chỉ có thể nuốt vào lòng.

Lúc này, thầy mo tiến lại buồng hoa, rồi mở cửa buồng ra. Bên ngoài các vị trưởng lão đều đã quỳ xuống đất. Trên mặt họ hiện lên nét hân hoan, miệng không ngừng cầu phúc cho đôi trẻ.

“Thiên Vũ, họ đang cầu phúc cho anh và nữ vương sống bên nhau mặn nồng trọn đời.” Tinh Vân nói ra câu này cũng thấy có phần kỳ lạ. Cuộc hôn nhân kỳ quái như vậy cô còn khó thích nghi nói chi “cánh chim trời” như Lâm Thiên Vũ

Lâm Thiên Vũ nghe thấy nhưng anh không thể trả lời hay có bất kỳ biểu hiện gì. Bởi vì, thầy mo đang đứng trước mặt anh. Ông ta cầm bộ gõ bằng gỗ hình Mặt Trời cách điệu giơ cao rồi huơ huơ trước mặt Lâm Thiên Vũ và nữ vương. Miệng không ngừng đọc chú cầu nguyện rất thành tâm. Sau đó, ông ta cầm lấy áo khoác trên khay vàng từ nữ hầu bên cạnh đưa đến. Chiếc áo khoác dệt bằng chỉ vàng đồng bộ với nữ vương, khoác lên bộ ngực trần của Lâm Thiên Vũ. Sau đó còn cẩn thận giúp anh đai nịt. Ông ta tiếp tục cầm lấy vương miện bằng vàng có đính lông chim ngũ sắc đặt lên đầu Lâm Thiên Vũ rồi quỳ xuống dâng quyền trượng hình thần Mặt Trời lên cho anh.

“Nam Vương, từ giờ ngài là vua của dân chúng Inca. Chúng thần đời đời tôn kính người.”

Vừa nghe Tinh Vân dịch xong câu đó. Lâm Thiên Vũ như muốn té xỉu. Người đàn ông thích tự do bay nhảy như anh tự nhiên vô cớ bị gán trách nhiệm gánh lấy vương triều đã bị diệt vong. Điều này với Lâm Thiên Vũ mà nói không khác gì đại họa.

Nhưng mà, ở vào tình cảnh này, anh có thể trốn sao. Cho nên, lùi một bước, tìm cách trốn khỏi đây rồi tính tiếp.

Lâm Thiên Vũ đưa tay ra đón lấy quyền trượng. Các vị trưởng lão thấy Lâm Thiên Vũ đồng ý nhận quyền trượng thì vui mừng vô cùng. Họ tung hô, bái lạy anh như một vị thần gánh vác trọng trách của đất nước họ.

Thầy mo cũng thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy hoa tươi gắn lên tóc hai người, sau lại cầm vòng hoa đeo vào cổ hai người. Ông mở cửa cho con rắn lớn bò ra. Con rắn trắng với những hoa văn đen nhìn vô cùng đặc biệt đang hướng về phía thầy mo đang thổi kèn ống trúc.

Thầy mo cho con rắn leo lên cổ, yêu thương vuốt ve nó rồi bắt đầu nghi thức hôn phối cho nữ vương và nam vương.

Ông cầm tay hai người đặt vào lòng bàn tay mình bóp nhẹ rồi nói: “Trước mặt Thần Rắn tối cao, hai người con của thần Mặt Trời từ nay là của nhau. Họ sẽ được bên nhau, được chúc phúc đến trọn kiếp. Hãy yêu thương và tôn trọng nhau như con dân Inca tôn trọng thần Mặt Trời và thờ phụng thần rắn.”

Tinh Vân dịch xong cũng cảm thấy tâm tình của mình vô cùng phức tạp. Những người này đem nữ vương của họ trao cho Lâm Thiên Vũ. Liệu có ngày họ biết Lâm Thiên Vũ bỏ trốn thì sẽ thế nào? Còn nữ vương nữa, cô ấy sẽ ra sao? Tinh Vân thở dài, giữa không khí này cô không thể không vui nhưng cũng trăm mối ngổn ngang.

Vừa nói xong, ông cho Thần Rắn uyển chuyển bò ngang người của cô dâu chú rể rồi vòng lại thành vòng tròn. Biểu trưng của sự gắn kết vĩnh cửu của hai người. Thầy mo hướng dẫn cho Lâm Thiên Vũ đeo trang sức từ trong khay cho nữ vương. Nhìn số vàng mà nữ vương đeo trên người, tự nhiên Lâm Thiên Vũ thấy tội cho nàng. Vòng cổ dài và dày hắn cầm còn thấy nặng, vậy mà nữ vương cứ như không cảm giác ngồi yên cho hắn đeo. Chưa kể còn có vòng tay, nhẫn và vòng đeo lưng. Cái này có được gọi là gánh nặng hôn nhân, khổ vì nhiều vàng hay không?

Sau khi lễ thành, thầy mo mang Thần Rắn bước ra ngoài. Lúc này một người phụ nữ mập mạp tầm hơn sáu mươi tuổi bước lại gần buồng hoa nhưng bà không vào. Chỉ ở ngoài cửa nói vọng vào: “Giây phút thiêng liêng hoà hợp của nữ vương và nam vương đã đến. Ta là người được chọn để hướng dẫn hai người hoan hợp.”

-----------

Hi các độc giả yêu quý của Hạc Giấy!

Bộ truyện này đang đi đến hồi kết. Song song đó mình viết thêm một bộ nữa mang tên Bạn gì đó ơi, chúng ta là vợ chồng hả? Nói về chuyện tình của Bảo Vy, bạn thân của Tinh Vân và Ưng Túc, bạn thân của Đoàn Nam Phong. Câu chuyện này tương đối nhẹ nhàng hơn bộ Chị vợ, Anh Yêu em nhưng cũng không kém phần kích thích á. Mình sẽ dùng một cách viết khác, mới mẻ hơn và thú vị hơn cho hai bạn này. Các bạn vào link dưới đây để đọc nhé!

http://santruyen.com/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha-h-chuong-1-ly-hon-c817265.html

Xin cám ơn các bạn đã ủng hộ Hạc Giấy đi trên con đường khó khăn này.
-------------

Hi các bạn, bạn nào muốn hiểu về nội dung bộ này thì các bạn phải đọc phần I Thiên Kim bạc tỉ (link dưới đây).

http://santruyen.com/thien-kim-bac-ti.html?preview=1

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Đừng quên bấm đề cử để ủng hộ cho cảm xúc của mình thăng hoa để ra truyện đều đều nhé!

Cám ơn các bạn!

Like page của mình để cập nhật nhanh nhất truyện của mình nhé.

https://www.facebook.com/pg/Paper-Cranes-stories-Những-câu-chuyện-của-Hạc-Giấy-1088494004690757/posts/?ref=page_internal

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play