*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đêm nay câu lạc bộ âm nhạc có hoạt động, vừa tan học, Tưởng Họa Họa không rảnh lo ăn cơm, liền chạy đến phòng tập.

Cô là quản lý của câu lạc bộ, mỗi lần có hoạt động, đều phải đến trước làm vệ sinh cùng sửa sang lại trang thiết bị.

Hôm nay có chút kỳ quái, còn chưa đến gần, cô liền phát hiện đèn phòng tập sáng trưng, bình thường đều là tối đen như mực.

Chẳng lẽ là các thành viên khác đã tới rồi?

Cô vội vàng nhanh hơn bước chân, nhưng khi đến ngoài cửa sổ, lại là sửng sốt.

Trong phòng luyện tập đang vang rung trời ca khúc Âu Mỹ, 10-20 nữ đồng học dáng người cao gầy đều ăn mặc áo ngắn tay, đem vạt áo buộc lại, lộ ra cái bụng thon nhỏ bóng loáng, tự tin ngẩng đầu đi lại như trên sàn catwalk.

Tưởng Họa Họa nhớ tới trường học có một khoa là biểu diễn trang phục, các cô ấy hẳn là người mẫu chuyên nghiệp.

Cô nhìn thoáng qua thời gian trên di động, 5 giờ 50, cách thời gian câu lạc bộ bắt đầu hoạt động còn mười phút.

Không hề do dự, cô đẩy cửa bước vào.

Đến bên trong, mới phát hiện cầm đầu là một người cô nhận thức.

Đơn phương nhận thức, còn có thể nói là trường học không có người không quen biết.

Cằm nhọn, hình dáng ngũ quan rõ ràng, tóc đuôi ngựa cao ngất khiến gương mặt càng sắc xảo, là người nổi danh trong trường học, cũng là hoa hậu giảng đường tiền nhiệm vừa mới bị Tưởng Họa Họa tễ đi xuống— Thư Kiều.

Xem ra các cô ấy là sinh viên năm ba.

Không ít người phát hiện cô xâm nhập, sôi nổi quay đầu nhìn về phía cô.

Ánh mắt Thư Kiều nhìn thẳng vào gương, lớn tiếng nói: “Mọi người tập trung chú ý nào.”

Thực hiển nhiên tất cả mọi người đều coi cô ấy là trung tâm đoàn đội, không có bất luận ai có bất mãn cùng dị động, Tưởng Họa Họa cứ như vậy bị làm lơ.

“Quấy rầy một chút, lập tức muốn tới thời gian hoạt động của câu lạc bộ âm nhạc ……” Tưởng Họa Họa tận lực nâng lên âm lượng, nhưng không thắng nổi loa đài, liền chính mình đều nghe không thấy.

Cô cau mày, vòng qua mọi người, ở trước mặt các cô ấy, vươn ngón tay, ấn nút tắt âm thanh.

Âm nhạc đột nhiên im bặt, bước chân của các cô nàng kia cũng ở trong khoảnh khắc dừng lại.

Phía sau Thư Kiều có vị nữ sinh cực gầy, đã gần đến trạng thái da bọc xương, trước ngực tựa như đồng bằng, xem đến Tưởng Họa Họa cực kỳ khó chịu, thật sự không hiểu loại bệnh trạng lấy gầy vì mỹ này rốt cuộc đẹp ở nơi nào.

Mặt cô nàng vô thịt, hai má có chút ao hãm, cả người có vẻ rất là sắc bén, lúc này đầy mặt không kiên nhẫn, trừng Tưởng Họa Họa, “Cô làm gì vậy?”

Tưởng Họa Họa sắc mặt vô thường, đem lời nói mới rồi lặp lại một lần, “Ngượng ngùng, lập tức muốn tới thời gian hoạt động của câu lạc bộ âm nhạc, mời mọi người mau rời khỏi.”

Nữ sinh gầy đét kia không sao cả mà cười, “Cô không biết chúng tôi là ai sao?”

Tưởng Họa Họa nhìn qua có chút nghi hoặc, “Chẳng lẽ các chị là thành viên câu lạc bộ âm nhạc sao?”

Bởi vì là trường học ngành kỹ thuật, đại bộ phận sinh viên đều là nam, vì vậy các khoa giống như khoa biểu diễn trang phục, được người trong trường phủng đến quá cao, thế cho nên các cô nàng này thường có tâm tính cao nhân nhất đẳng.

Nhưng này cũng không có nghĩa họ có được đặc quyền, không thể bởi vì hoạt động của mình, quấy rầy thời gian biểu của các câu lạc bộ.

Tất cả mọi người đều có quyền lợi bình đẳng hưởng thụ tài nguyên của trường.

Nữ sinh gầy đét kia bị cô đổ đến chán nản, “Ai, tôi nói cô người này là một hai phải cùng chúng tôi đối nghịch đúng không?” Nói liền đi về phía Tưởng Họa Họa, khí thế không nhỏ.

Đám người phía sau cô ta cũng theo sát.

Tưởng Họa Họa nhíu mày, những người này thật sự quá không nói lý.

“Nghiêm Tuệ.” Vẫn luôn trầm mặc, Thư Kiều bỗng nhiên đã mở miệng, từ đầu chí cuối đều không có liếc mắt nhìn Tưởng Họa Họa một cái, mà chỉ đơn giản nói câu: “Đi bật lại loa, chúng ta còn có một bộ phận rất lớn chưa có sửa, không cần lãng phí thời gian ở trên một cái người râu ria.”

Tưởng Họa 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play