Bóng tối....Ta đã khóa giữ sức mạnh của ngài quá lâu...Ta sẽ phóng thích ngài...Hãy hòa làm một với ta...Hãy cùng ta chiến đấu...Chỉ lần này...

Hai đôi cánh dang rộng,bao bọc chủ nhân của nó.

Xoẹt.

Nó mở ra.

Từ khi trở về thế giới,chủ nhân luôn khóa chặt sức mạnh của bóng tối...Hôm nay ngài đã phóng thích nó...Không lẽ...Ngài định kết thúc...Vĩnh viễn sao??...

Reven toát ra một luồng sát khí đáng sợ.Bộ giáp như được bao bọc bởi một luồng khí màu đen.

Ta...

Chát!

Sợi dây xích hội tụ từ sấm sét quất vào Xích hổ.

Muốn...

Grrrrr

Nó quơ quào mong bắt được sợi xích,nhưng vô dụng.

Giết ngươi...

Phụp.

Sợi dây xích quấn chặt xích hổ.Năng lượng hủy diệt bốc lên ngùn ngụt.

Cái...Cái gì?...

_Reven!!Bình tĩnh lại đi!!!Con đang bị bóng tối lấn át.Tỉnh lại đi!!!-Andre xông tới giữ chặt Reven.

_Ư...A!!!!Thả ta ra!!!!-Reven vùng vẫy kịch liệt.

Reven...Cha đây mà...

Ư....

Reven dịu dần.

_Cha?Cha làm gì vậy?Buông con ra đi chứ!!

_Phew!Con vừa bị bóng tối điều khiển,ta mà không lên thì con cho nổ tung cả cái chiến trận rồi!

_Ơ...Vậy á??-Reven tròn mắt

_Ừ.Cha giúp con nhé?

_Không.-Reven thẳng thừng-Con sẽ tự giải quyết lấy.Cảm ơn cha.

_Con lúc nào cũng cố chấp vậy.Được thôi.Cha xuống giúp Hắc kỳ lân đây.-Andre nói,rồi bỏ đi.

Xoẹt.

Sợi xích biến mất.

Tại sao...Cô lại thả ta?...Lẽ ra cô phải kết liễu ta khi có cơ hội chứ?...

Lúc nãy không phải là ta...Ta muốn mi chết dưới tay ta...Bằng chính sức mạnh của ta...

Giọng nói Reven lộ rõ sự căm phẫn.

Vậy à?...Tiếc quá...Cô đã bỏ lỡ cơ hội duy nhất để mà đánh bại ta...Haha...

Đôi mắt nó chuyển thành màu đỏ.Bộ lông vằn vện bỗng sáng rực rỡ.

Roooooaaaarrrrrrrr!!!!!!!!!

_A...-Reven đưa tay lên che mắt.

Xoẹt xoẹt xoẹt!!!!

Những lưỡi liềm màu đỏ liếm láp trên người Reven,cứa rách những chỗ nó đi qua.

_Ư...-Máu nhễu thành dòng trên khắp người Reven.

Hahaha...Vui chứ hả??...

Xích hổ man dại cười.Bộ lông nó vẫn phát ra thứ ánh sáng đỏ pha cam kỳ quái.

Mi đi quá xa rồi...Xích hổ...

Xoẹt.

Những quả cầu mang năng lượng bóng tối từ từ hiện ra.

Sẵn sàng rồi chứ?...

Reven phất nhẹ tay.

Xoẹt!

Một quả cầu bay thẳng đến chỗ xích hổ.Reven nắm chặt tay lại.

Uỳnh!

Quả cầu nổ tung ngay chỗ xích hổ vừa đứng nửa giây trước đó.

Mi không cần né...Bởi vì...Chúng chỉ có một mục tiêu mà thôi...

Nàng lại phất nhẹ tay.

Vù!

Nắm chặt.

Uỳnh!!!!!

Tất cả những quả cầu bám chặt vào thân thể xích hổ,sau đó nổ tung.

Roooooaaaarrrrrr!!!!

Nó rống lên trong đau đớn.Máu nhuốm ướt bộ lông của nó.

Xích hổ...Sao mi không cười tiếp đi?...Đứng lên...Ta không cho phép mi chết lúc này...Mi chưa cảm thấy sự đau đớn của ta và những người đã hy sinh trong cuộc chiến này....Đứng lên!!!...

Lần đầu tiên...Nữ vương bóng tối đã nổi giận thực sự....

(to be continued...)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play