Một giọt máu đỏ tươi rơi xuống nền đất đầy những mảnh gương vỡ.
_Nữ vương!Có chuyện gì vậy?!?Sao lại…Ôi…-Gajira xông vào,bàng hoàng khi nhìn thấy cảnh tượng trong phòng.
Khắp phòng đầy những mảnh gương vỡ…Cửa sổ mở toang…Gió cuồn cuộn thổi làm tấm rèm bay phất phơ để lộ một khoảng không đen kịt…Nữ vương trong bộ chiến bào đứng trước tấm gương vỡ…Khuôn mặt thất thần với bàn tay nhỏ máu xuống nền đất …
_Gajira?...Ta không sao đâu…Chỉ là…ta vô ý làm vỡ tấm gương thôi…-Reven quay lại,giọng nói cũng run rẩy như chính cô.
_Nữ vương,có chuyện gì vậy? Ngài không giấu tôi được đâu.Sự sợ hãi vẫn còn trong đôi mắt ngài…-Gajira bước đến,nhẹ nhàng ôm Reven.
_Ta…Ta không sao hết…Buông ta ra…
_Ngài thậm chí còn không đủ sức để đẩy tôi ra nữa.Nữ vương, đừng giấu tôi,có chuyện gì vậy?-Gajira buông Reven ra, đôi mắt nhìn xoáy vào mắt cô như muốn đọc hết suy nghĩ của cô vậy.
_Không có chuyện gì hết!Ta chỉ vô ý làm vỡ tấm gương,vậy thôi.Bây giờ ta muốn được yên tĩnh.-Reven phất nhẹ tay,ra hiệu cho Gajira rời khỏi phòng.
_Vậy…Tôi xin lui.Tôi sẽ gọi người đến để băng bó cho ngài và dọn dẹp lại căn phòng,ngay lập tức.
_Không cần đâu.-Reven phất tay lần nữa,căn phòng và chiếc gương đã trở về nguyên trạng.Nhưng bàn tay Reven vẫn cứ nhỏ máu.
_Nhưng…Còn tay ngài?
_Ta sẽ tự lo.Ta muốn được yên tĩnh,ngay lập tức!-Reven ra lệnh.
_Vâng…-Gajira miễn cưỡng bước khỏi căn phòng.
Xin lỗi Gajira…Ta không muốn để cậu phải lo cho ta nhiều hơn nữa…Mọi người đã vì ta quá nhiều…
Tại Ricarten…
_Bào chế loại thuốc trị thương thì phải như thế này này,chứ chỉ có một loại hoa thì chưa đủ.-Oscan vừa nói vừa hướng dẫn Arista,Clantone.
_Công tử Oscan,ngài xem ra giỏi hơn Clantone nhiều ấy nhỉ!-Arista giọng nửa châm chọc,nửa ngưỡng mộ.
_Có gì đâu chứ,anh cũng biết pha chế thuốc mà!-Clantone cãi lại.Vẻ ngoài tuy lạnh lùng nhưng thực ra cậu cũng rất hay đôi co với người khác.
_Nhưng ít ra công tử Oscan không có lỗi hẹn.-Arista nói lại,làm Clantone không nói thêm được gì.
_Nhưng mà…
_Hai cậu thôi cho tớ nhờ.Mỗi lần hai cậu cãi nhau chỉ tổ làm nhức lỗ tai người khác hà.-Senri vác cây búa như thường lệ bước đến.Có vẻ như cậu vừa mới đi săn về.
_Ừ,Senri nói không sai đâu.-Haru cũng lên tiếng.
_Chào Senri,Haru.Sao hôm nay các cậu đi săn về sớm thế?-Oscan hỏi.
_Lúc nãy có một con chim ưng màu đen rất đẹp bay đến,ngậm một lá thư để trên vai tôi.Gửi cho ngài đấy.-Senri đưa cho Oscan một bìa thư còn rõ dấu niêm phong.
Thư?...Hẳn là của thần Shiva…Nhưng có chuyện gì vậy nhỉ?...
Oscan từ từ mở bìa thư ra.
Oscan,
Cậu ở Ricarten vẫn khoẻ chứ?Cho tôi gửi lời hỏi thăm đến cả Andre,Alex,Frang và Laures nữa nhé.
Tin này không phải tin tốt,nhưng tôi nghĩ cậu cần biết.Reven,hiện giờ đang bị trúng độc,nội thương khá nặng.Hiện giờ cô ấy đang dưỡng thương tại Ultimate,nên cậu không cần lo.
Shiva.
Reven đang bị thương nặng và trúng độc ư?... Ôi trời…Ta phải đến đó ngay…
(to be continued…)
_
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT