_Blood,cố trụ.Ta không giết được bọn quỷ kia,ta không sống làm gì! -Reven nghiến răng,đôi mắt long lên tức giận.Thanh gươm cô đeo bên mình dường như không thể đợi để được tắm rửa bằng máu tanh.

_Reven,bình tĩnh!Cô kiệt sức rồi,không thể chống trả lại chúng đâu!-Blood hốt hoảng gọi với theo Reven đang lao ra khỏi kết giới,bay thẳng đến nơi bọn quỷ khổng lồ đang tàn phá.

Xoẹt!

Thanh gươm lướt qua nhẹ tựa làn gió....

Kréc!!!

Máu phun ra đẹp tựa dải lụa đào...

Phịch!

Con quỷ gục xuống nền đất,máu lênh láng xung quanh.Đôi mắt mở to thất thần,không nhận ra cái gì đã cướp đi thói quen của nó...Thói quen để thở...

Chính điện...

_Blood!Anh không sao chứ?Reven đâu?Cô ấy đâu rồi? -Oscan dồn dập hỏi.

_Tôi không sao.Còn Reven thì...Nhìn đi -Blood liếc nhẹ về phía cửa sổ phía đông,nơi có thể nhìn thấy trận đấu của Reven và lũ quỷ khát máu.

_Thật là...Nó vẫn vậy...!Thôi không sao đâu,giết hết chúng rồi nó sẽ quay vào thôi.-Andre bình thản nói.

_Đừng nói vậy,Andre.Cô ấy gần như kiệt sức trong việc tái tạo liên tục kết giới phép thuật bị phá vỡ.Và đừng quên sức mạnh của bọn quỷ không còn như xưa nữa.Chúng mạnh hơn rất nhiều.-Shiva điềm tĩnh nắm chắc thanh gươm,sẵn sàng lao ra giúp Reven khi cần.

Shiva thấy cái gì đó...

_Reven!Cẩn thận!Sau lưng cô! -Ông ta hoảng hốt thét lên.

_Cái gì?

Reven ngay lập tức quay lại nhưng...

Trễ rồi...

Xoẹt!

Bộ vuốt của con quái vật ghim vào người Reven.Những vết cào sâu hoắm rỏ máu liên tục...

(to be continued...)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play