“Fuu này, chuyện đó, là anh hai nói anh ư?” Nigi hỏi Fuu khi hai người cùng nhau chuẩn bị đồ ăn trong bếp. “Ừm, hình như là, có liên quan đến công ty của ba em” “Thật sự quá trùng hợp luôn!” Nigi mừng rỡ ra mặt. Fuu cũng không nghĩ rằng, lại có sự vô tình mà quá trùng hợp này. Liệu, lựa chọn của anh và cô, có thật sự là đúng đắn không? [Trong một khoảnh khắc, chúng ta buộc phải đưa ra sự lựa chọn, dù không biết là đúng hay sai] Đúng vậy, nếu như cứ chần chừ, vì có khi còn thất bại nặng nề hơn nữa. Đằng này, tuổi đời còn trẻ, chầy chăng gì thử sức mình xem thế nào. “Ngày mai, anh sẽ nói với Joyce về chuyện này” Fuu dõng dạc.

“Hay ya! Hôm nay tới đây thôi vậy!” Gin thả người nằm trên giường của mình. Cô nàng quay qua quay lại, rồi ôm chầm con gấu bông của mình vào lòng, đầu không ngừng nghĩ tới Joyce. Có lẽ cũng không tồi như cô nghĩ nhỉ, cái người tên Joyce ấy. Xem ra thì, quyết định tìm hiểu Joyce của cô cũng không tệ ấy chứ, anh ta cũng có tính cách kha khá giống Fuu, cũng rất điển trai, và đặc biệt là nhà cũng giàu không kém gì gia đình cô ấy chứ. Một hình mẫu lý tưởng, cô nàng vừa tự nhủ vừa cười híp mắt. Nhưng mà, tự dưng, hình bóng Shita lại xuất hiện. Những hình ảnh lúc đó, vô tri vô giác lại hiện ra, những cái hôn, những cái ôm, những cái chạm vào nhau ấy, khiến cô rùng người lên. Tay siết chặt lấy con gấu, tại sao lại tiếp tục nhớ đến người đó chứ. Rõ ràng, cũng chỉ là một đứa em trai lăng nhăng thôi mà, sao lại...Tim thắt lại. Gin tự an ủi bản thân, rồi một tí sau, chìm dần vào giấc ngủ của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play