Lận Diễm Trần đứng ngồi không yên.

Ba ba dẫn hắn cùng đi bái phỏng một người, gần đây tập đoàn hai nhà sẽ có hợp tác. Nếu như chỉ có ông, hắn ngược lại có thể rất lạc quan.

Nhưng người chú họ Lộ này có một cô con gái tuổi tác xấp xỉ hắn, ít hơn vài tuổi, hình như vẫn chưa tốt nghiệp đại học, văn tĩnh trí thức.

Lúc ăn cơm, bọn họ luôn ngồi ở đối diện.

Ba ba không nói gì, còn Lận Diễm Trần nghi ngờ đây là một buổi xem mắt trá hình.

Lận Diễm Trần kiếm cớ tránh né.

Cô gái tới tìm hắn tiếp lời: "Anh đang cố ý tránh né em, em cũng rất lúng túng, đó chỉ là mong muốn đơn phương của người lớn, không cần sốt sắng như vậy, em cũng sẽ không ăn anh."

Lận Diễm Trần thở ra một hơi, lễ phép áy náy nói: "Xin lỗi, làm cô khó xử rồi..."

Cô gái hỏi: "Anh thích người thế nào?"

Lận Diễm Trần nghĩ đến Sở Tấn, ôn nhu mỉm cười: "Tôi thích người tuổi tác lớn hơn so với tôi một ít, đeo kính, nói chuyện có chút ác liệt thế nhưng trong lòng thật ra rất ôn nhu, còn biết làm cơm, có đôi khi quá mức hiếu thắng..."

Cô gái khẽ cười, hỏi: "Anh đã có người yêu rồi? Tại sao không nói với chú?"

Lận Diễm Trần nói: "Em ấy không có gia thế tốt như cô."

Cô gái nói: "Có lẽ anh đã nghĩ quá nhiều, em cảm thấy ba ba anh là một người rất dễ nói chuyện."

Lận Diễm Trần khó mà tin nổi: "Cô cảm thấy ba ba tôi dễ nói chuyện?"

Cô gái gật đầu: "Đúng a, em còn cảm thấy ba ba anh là một người đàn ông tốt khó gặp."

Lúc Lận Diễm Trần trở về, lại không nhịn được đánh giá ba ba.

Ba hắn năm nay bốn mươi bảy tuổi, bởi vì được bảo dưỡng tốt, thêm tướng mạo anh tuấn trời sinh, thật ra nhìn nhiều lắm chỉ khoảng bốn mươi.

Ý nghĩ giữa người và người thật sự không giống nhau, hắn nhìn chỉ cảm thấy ba ba là một con cáo già không bộc lộ ra, khi người khác nhìn, lại nói ba ba là một người đàn ông tốt.

Ba Lận kỳ quái hỏi: "Trên mặt ba có cái gì sao?"

Lận Diễm Trần nói: "Không có gì... Lần sau đừng làm thế, con không thích như vậy."

Ba Lận hỏi: "Thế nào?"

Lận Diễm Trần nói: "Lần trước không phải con đã nói con không vui sao? Đừng tiếp tục gạt con là nói chuyện làm ăn, nhưng thật ra là xem mắt. Ba hi vọng con cưới Đại tiểu thư nhà ai, tìm một thông gia tốt, để Lận gia tiến thêm một bước sao?"

Ba Lận thở dài trả lời: "Ba chưa từng nghĩ như vậy."

Lận Diễm Trần: "Nhưng ba đã làm như vậy, con không muốn dùng hôn nhân của mình làm lợi thế để kiếm tiền."

Hai cha con không cãi nhau, nhưng Lận Diễm Trần chủ động bắt đầu chiến tranh lạnh. Vốn những năm gần đây quan hệ với ba ba dần chuyển biến tốt, bây giờ xem ra vẫn không được, ba ba như vậy, hắn muốn dẫn Sở Tấn về nhà còn phải chuẩn bị thêm một chút nữa, hắn không muốn để Sở Tấn chịu chút thương tổn nào.

Sở Tấn phát hiện gần đây có người đang theo dõi, còn chụp trộm mình.

Có lần anh suýt nữa đã bắt được người chụp ảnh, nhưng thể lực không bằng, vẫn để đối phương chạy thoát.

Sở Tấn rất phiền muộn, có ai thích từ sáng đến tối bị người khác xâm phạm việc riêng tư chứ, cuộc sống riêng tư của anh lại khá mẫn cảm, anh vẫn luôn bảo vệ nghiêm mật.

Không biết người kia do ai sai khiến, tại sao phải chụp trộm anh, đã chụp được những gì rồi.

Không biết mới đáng sợ nhất.

Thu Thu chơi mệt nên ngủ.

Hôm nay bé ngủ với một tư thế kỳ lạ, bé bám vào quần áo ba ba, dựa vào trong ngực của ba ba, vểnh cái mông nhỏ lên ngủ.

Sở Tấn ôm bảo bảo, ngửi được hỗn hợp mùi thơm sữa bột và phấn rôm trên người bé.

Thầy Sở nhẹ giọng nói chuyện với anh: "Lận Diễm Trần sao còn không dẫn con đi gặp gia trưởng của nó? Nó còn chờ cái gì vậy?"

Thật ra chính Sở Tấn cũng rất thấp thỏm, nhưng vẫn phải an ủi cha: "Mới hơn hai tháng, không cần gấp như vậy chứ. Cậu ấy đã giới thiệu con với bạn của mình a."

Thầy Sở oán giận: "Sao tôi lại sinh ra một thằng con trai vươn cánh tay ra bên ngoài thế này, còn không gấp, cách ngày Thu Thu sinh nhật một tuổi còn chưa tới hai tháng!"

Ông nói mấy lời thấm thía: "Cha biết muốn làm việc lớn phải gặp nhiều khó khăn, Tiểu Lận thật sự thích con, nó coi như cũng không tệ... Chỉ là... Ai, quá lắm, quá lắm cũng là tách ra, chúng ta cũng không xin nó cái gì."

Sở Tấn càng nghĩ càng thấy người chụp ảnh kia không thích hợp, ai sẽ tốn công theo dõi, chụp trộm, điều tra anh chứ?

Rất giống... Chỉ có ba ba Lận Diễm Trần.

Nói không chừng Lận Diễm Trần đã nói chuyện của mình với trong nhà, thế nhưng ba hắn không đồng ý, cho nên Lận Diễm Trần kéo dài cũng không nói sẽ dẫn anh đi gặp gia trưởng bên kia.

Sở Tấn chưa từng mở miệng hối thúc chuyện này, nửa chữ cũng không nhắc tới, anh hấp tấp đi hỏi làm gì? Vội tới bám lên cành cao sao?

Có lúc anh lại hi vọng Lận Diễm Trần thật là Call Boy, tình huống sẽ không khiến người đau đầu giống như bây giờ.

Đúng là họa vô đơn chí.

Trong công ty cũng gặp phải kẻ ngáng chân.

Mặc dù sư phụ rất tốt với anh, nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều một mực tin phục, có một tên quản lý họ Thang nhìn anh không vừa mắt, cố ý cản trở công việc của anh.

Mọi người đi ra khỏi bữa tiệc, có người vỗ bả vai anh, quản lý Thang còn nói một câu quái gở: "Đừng như vậy, sao cậu lại táy máy tay chân với quản lý Sở, không biết quản lý Sở thích đàn ông sao, cậu đang quấy rối tình dục đấy?"

Làm cho bọn họ thấy rất lúng túng.

Chẳng qua, lúc đó Sở Tấn lập tức cãi lại: "Quản lý Thang, tôi cảm thấy rất kỳ quái, anh định nghĩa quấy rối tình dục thế nào? Lần trước anh sờ đùi nhân viên nữ, tôi bảo anh tay chân sạch sẽ một chút, anh còn nói tôi quá đứng đắn, ghét bỏ con gái nhà người ta không vừa mắt. Không phải sao?"

Quản lý Thang: "..."

Dù sao anh cũng là một tên gay tính tình không tốt, khách sáo làm cái gì?

Lận Diễm Trần trước tiên báo thời gian với Sở Tấn, nói thứ tư rảnh rỗi, sẽ trở về Y thành gặp anh, rồi trông con.

Nhưng không đợi Lận Diễm Trần đến, Sở Tấn lại "Nhìn thấy" Lận Diễm Trần ở nơi khác.

Hiện giờ là thời đại của internet.

Lận Diễm Trần tham gia buổi tiệc, bị truyền thông quay lại một đoạn phim, phát sóng trên ti vi.

Theo lý thuyết cũng không có gì, cũng không phải lần đầu tiên hắn bị chụp được, nhưng lần này bị chụp rất nhiều, sự quan tâm khá lớn, một mình hắn ở giữa một đám người tướng mạo bình thường, trong một đám đàn ông trung niên, phong cách có vẻ không phù hợp, còn có một tấm ảnh hắn hơi nghiêng người, trong hình hắn rũ xuống hàng lông mi đang nói chuyện với thư ký bên người, lạnh lùng nghiêm nghị, nghiêm túc thận trọng.

Tấm hình này bỗng dưng hot không giải thích được, các trang web giải trí chạy theo sức hút, nhanh chóng moi ra những tin tức trước đây không được chú ý, tập hợp lại cùng nhau, mỗi bài viết đều có thể có mấy ngàn mấy vạn lượt chia sẻ.

Không thể đếm hết người bình luận si mê trong đó.

Trên đời lại có tổng tài vừa có nhiều tiền, lại tuổi trẻ anh tuấn còn giữ mình trong sạch như vậy, rất đáng giá để vây xem một chút.

Nhóm bạn xấu nói cho Lận Diễm Trần hay trước tiên: Ha ha ha ha ha ha ông lên hot search rồi!

Thật ra Lận Diễm Trần có một cái wechat dành cho công việc, là công ty tạo cho hắn, hắn tình cờ đi lên liếc mắt nhìn, phát hiện bình luận nổ tung, còn có rất nhiều người đùa giỡn tự xưng là Thiếu nãi nãi của hắn...

Lận Diễm Trần đầu to ra, hắn xong đời rồi.

Sở Tấn chắc chắn sẽ tức giận...

Đờ mờ, những người này thực sự quá tẻ nhạt.

Hắn chỉ đẹp trai lắm tiền thôi mà, có cần chuyện bé xé ra to như vậy sao...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play