Ngọc Ngân chấn động, sợ hãi, vui mừng,... rất nhiều cảm xúc tràn đến cùng một lúc khiến cô chỉ biết ngơ ngác sững sờ tại chỗ, bàn tay cầm đan dược cũng run rẩy lợi hại.
Chính Nam cũng biết rằng cô sẽ vui mừng, nhưng hắn vẫn là đánh giá thấp sự lợi hại của Trú Nhan đan đối với các cô gái.
Ngọc Ngân sau giây lát sững sờ, cô lập tức thu đan dược vào nhẫn chứa đồ, cắn nát ngón tay cái, vạch một đường ngang bằng máu trên trán rồi quỳ rạp xuống chân Chính Nam, cung kính nói: “Chủ nhân! Nô tỳ kiếp này ngoại trừ báo thù cho gia tộc ra thì chưa từng có bất kỳ nguyện vọng gì khác, nhưng hôm nay nô tỳ xin thề với trời đất, nô tỳ kiếp này sống... là người của ngài, chết... là ma của ngài.” - Giọng cô có chút run nhưng cuối cùng vẫn hoàn thành lời thề của mình.
Trong đầu Chính Nam lóe lên một sợi dây liên kết, một sợi dây vô hình mà thông qua đó hắn có thể điều khiển sinh tử của Ngọc Ngân.
Đơn phương Chủ - Nô huyết thệ.
Chủ chết, nô phải chết.
Chủ muốn, nô phải chết.
Chính Nam rất bất đắc dĩ, hắn cảm thấy Ngọc Ngân có chút làm quá. Không phải một viên đan dược sao, cứ sống tốt rồi làm lụng kiếm tiền trả lại không được, làm gì nhất định phải giao tính mạng mình vào tay người khác như vậy.
Trang phú bà lại không cho là như vậy: “Ký chủ vẫn chưa hiểu rõ văn hóa thế giới này rồi. Nơi này là coi trọng nhân, nghĩa, đạo lý thế giới. Một cô gái không nhà, không người thân, không nhan sắc, thiên phú lại không tốt như Khương Ngọc Ngân, mặc dù cô ấy có cố gắng thế nào đi nữa thì suốt đời này, nói cay đắng một chút, muốn báo thù là hoàn toàn vô vọng. Nhưng bởi vì cô ấy thấy được ở ký chủ hi vọng, một chút hi vọng dù là xa vời vẫn hơn tự mình mò mẫm, giãy giụa trong vô vọng, cho nên cô ấy mới dũng cảm quỳ xuống nhận ký chủ làm chủ. Như vậy đã đủ cho cô ấy hi vọng sống tiếp rồi, bây giờ ký chủ lại vung tay viết lại một trong hai ký ức kinh khủng nhất trong lòng cô ấy, thử hỏi phản ứng như thế này ký chủ còn cảm thấy làm quá hay không?”
Nghe Trang phú bà giải thích, mặc dù còn có chút không quen nhưng Chính Nam cũng đã hiểu được lý do mà Ngọc Ngân phản ứng mạnh như vậy. Hắn nhìn xuống cô đã không có hững hờ, không có lạnh nhạt mà chỉ còn lại sự thông cảm, sự tiếc thương cho một tâm linh nhỏ bé phải sống trong thù hận, sợ hãi và vô vọng suốt 15 năm trời.
Chính Nam cúi xuống đỡ Ngọc Ngân dậy, ôn nhu nói: “Được rồi, không nên luôn đụng chuyện liền quỳ xuống như vậy, không phải đã nói là không cho phép quỳ rồi hay sao.”
Bị Chính Nam đột nhiên ôn nhu làm cho sợ hãi, Ngọc Ngân vội vã xua tay: “Không! Không! Chủ nhân chính là chủ nhân, nô tỳ là nô tỳ, không thể loạn như vậy. Nô tỳ sau này sẽ không quỳ xuống nữa, không bao giờ quỳ xuống trước bất kỳ ai, bất kỳ chuyện gì ngoài chủ nhân.”
Chính Nam cũng váng đầu, mệt mỏi quá a. Hắn không muốn tiếp tục nói chủ đề này nữa nên chủ ý nói sang chuyện khác: “Sao cũng được. Bây giờ anh muốn ra ngoài, em ở nhà dùng đan dược rồi ổn định tình huống trước đi, tạm thời vẫn giữ mọi chuyện diễn ra như thường ngày, đừng lộ ra bất kỳ điều gì.”
Chính Nam đang đi rời đi, bỗng nhiên nhớ tới còn chuyện hắn chưa nói cùng Ngọc Ngân: “Mặt nạ này là một cái cấp 3 đạo cụ, nó có thể giúp em che giấu khí tức mà không bị người cao hơn em một đại cảnh giới phát hiện, ngoài ra còn là đại biểu cho thân phận của em trong tổ chức. Đừng làm mất.”
Ngọc Ngân đứng thẳng lưng, gật đầu nói: “Hiểu rõ.” - Nhìn hai đồ vật trong tay mình, cô cũng đã không chờ đợi được muốn dùng đan dược để chữa trị chính mình, bắt đầu một nhân dạng mới, một cuộc sống mới.
“Haiz, cô gái đáng thương.” - Thở dài một hơi, Chính Nam chạy về phòng của mình, đóng kín cửa nói: “Tới!”
“Chúc mừng ký chủ tăng độ thiện cảm của phú bà cấp SR Lý Gia Như lên 71, thu được 3 điểm cấp, 3 điểm nghề, 3 điểm kỹ năng.”
“Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến [ Tiến Thêm Một Bước - giai đoạn 2 ], thu được 5 điểm cấp, 5 điểm kỹ năng, 5 điểm nghề, 5 điểm mị lực.”
“Tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến [ Tiến Thêm Một Bước - giai đoạn 3 ], mô tả: “Đã là cấp SR phú bà, sao có thể nhường cho nam nhân khác!”. Nhiệm vụ yêu cầu: [ Sở hữu 1 cấp SR phú bà có độ thiện cảm đạt 91 trở lên ]. Phần thưởng: [ 6 điểm cấp, 6 điểm kỹ năng, 6 điểm nghề, 6 điểm mị lực ]. Phạt: [ Không ] - Trạng thái: [ Chưa hoàn thành ].”
“Tuyên bố nhiệm vụ ẩn [ Thành Lập Thế Lực - giai đoạn 2 ], mô tả: “Người không phải là thần, thần cũng không phải vạn năng”. Nhiệm vụ yêu cầu: [ Thế lực có ít nhất 2 thành viên đẳng cấp từ 41(Không Minh Kỳ tầng 1, không bao gồm ký chủ) trở lên ]. Phần thưởng: [ 1 cái cấp 5 Tụ Linh trận bàn, 10 viên hoàn mỹ cấp 5 đan dược tùy chọn, 5 lần quán đỉnh tu vi(giới hạn không vượt quá Không Minh Kỳ) ]. Phạt: [ Không ]. Trang thái: [ Chưa hoàn thành ].”
Ký chủ: Chính Nam - Nhân tộc - 18 tuổi
Đẳng cấp: 19(Linh Hư tầng 9)
Thiên phú: cấp 4
Huyết mạch: Bạch Nhãn Huyết Kế Giới Hạn.
Mị lực: 6
Kỹ năng: cấp 4 Tam Thân Thuật, cấp 1 Thuấn Thân Thuật, cấp 1 Ma Huyễn - Nại Lạc Kiến Thuật, cấp 1 Thổ Độn - Tâm Trung Trảm Thủ Thuật, cấp 1 Vụ Ẩn Thuật, cấp 1 Vụ Ảnh Thuật, cấp 1 Phi Tiêu Thao Khống Thuật, cấp 1 Vụ Trung Quỷ Ảnh Thuật, cấp 1 Ảnh Phi Tiêu Thuật, cấp 1 Kim Phược Thuật, Bát Quái Chưởng (9 kỹ năng), Nhu Quyền(2 kỹ năng), Nhu Bộ, Thố Mao Châm, Thủy Châm.
Nghề: cấp 4 luyện dược sư, cấp 4 trận pháp sư, cấp 3 luyện khí sư, cấp 3 y sư, cấp 3 đầu bếp, cấp 1 tuần thú sư.
Phú bà: Lý Gia Nguyệt(S, 71/100), Diệp Liên Hoa(S, 57/100), Trần Mai Tú Anh(SR, 39/100), Lý Gia Như(SR, 71/100).
Điểm dư: 9 điểm cấp, 12 điểm kỹ năng, 16 điểm nghề.
Balo: Cấp 3 Tụ Linh Trận Bàn, 10 viên cực phẩm linh thạch, 9 thẻ đạo cụ đan dược(cấp 3), 9 thẻ đạo cụ trang bị(cấp 3), gói quà cấp 20(không thể sử dụng).
Nhiệm vụ: chính tuyến [ Phú Bà Đầu Tiên - giai đoạn 3 ], chính tuyến [ Tiến Thêm Một Bước - giai đoạn 3 ], phụ tuyến [ Nam Nhân Đảm Đương - giai đoạn 2: 19/20, còn 1 ngày ], phụ tuyến [ Nam Nhân Bản Lĩnh – giai đoạn 4 ], ẩn [ Thành lập thế lực - giai đoạn 2 ], ngẫu nhiên [ Tranh Đoạt Phú Bà ], tu chân [ Hòa Hợp Thiên Địa ].
Đánh giá: Không tệ.
Vừa rồi ngay khi Chính Nam đồng ý thu nhận Ngọc Ngân trở thành Giáp hộ pháp thì nhiệm vụ ẩn giai đoạn thứ nhất cũng thông báo thành công. Hắn cũng dùng ngay hai thẻ đổi cấp 3 hoàn mỹ đan dược và một thẻ đạo cụ để đổi cho cô hai vật phẩm.
Đóng lại bảng thông tin, Chính Nam rời khỏi Lý gia, chạy tới Phúc Đạt.
…..
Tú Anh phú bà giống như biết Chính Nam sẽ tới cho nên ngồi sẵn trong phòng làm việc tầng 2 chờ hắn. Lê Nhân Doanh thì ngồi ghế bên cạnh.
Bước vào phòng, Chính Nam tươi cười: “Ồ, trận hình này có vẻ lớn a, còn có cả “Tu La” Tú Anh ở đây luôn sao?”
Tú Anh phú bà thấy hắn không có chút gì lo lắng hay bực bội cũng không khỏi tò mò: “Xem ra cậu cũng không có gì lo lắng a, “bạn gái” sắp đến ngày bị người ta giành mất cũng không có phản ứng gì? Tôi cảm thấy lo lắng thay cho Lý đại tiểu thư đó nha!”
Chính Nam ngồi xuống ghế đối diện Lê Nhân Doanh, giả vờ thở dài: “Gặp được nhau là duyên nhưng đến được với nhau là phận. Miễn cưỡng sẽ không hạnh phúc!”
Cả Tú Anh phú bà và Lê Nhân Doanh đều há hốc mồm, Chính Nam lần này trang bức trúng đích a.
“Được rồi, không nói nhảm. Nếu không phải vì Ngô gia vậy hôm nay cậu tới có chuyện gì không?” - Chính Nam phản ứng hoàn toàn ngoài Tú Anh phú bà dự đoán, mọi yêu sách cô chuẩn bị để chiếm tiện nghi Chính Nam đã đổ sông đổ biển.
Chính Nam lấy ra một viên cực phẩm linh thạch, giả ngu hỏi: “Sư phụ mới cho tôi vài viên đá long lanh, ngoại trừ đẹp và linh khí có chút nồng nặc ra thì tôi thật sự không biết viên đá này có tác dụng gì, cô xem dùm tôi xem nó là cái gì. Cá nhân tôi cảm thấy có điểm giống linh thạch a.”
Tú Anh phú bà nhận lấy “viên đá long lanh” từ tay Chính Nam, lông mày cũng hơi cau lại. Cô thì thầm: “Thứ này giống như là…”
Lật qua lật lại xem hai lần, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, Tú Anh phú bà và Lê Nhân Doanh đồng loạt thốt lên: “Cực phẩm linh thạch!”
Chính Nam trong lòng cười nhưng ngoài mặt vẫn là giả ngu: “Cực phẩm linh thạch? Thứ này không phải đã không còn tồn tại sao? Lão già từ đâu mò tới thứ này?”
Hắn vươn tay ra muốn lấy lại, nhưng Tú Anh phú bà nhanh tay hơn cất vào nhẫn chứa đồ. Đùa giỡn, cả Trần gia lớn như vậy cũng chỉ có vài viên để duy trì hộ tộc đại trận, mức độ quý hiếm của thứ này không thua gì cấp 7 đan dược. Cô mỉm cười, nói: “Cảm ơn món quà của cậu, xem phần quà này cũng như thành ý của cậu, chuyện Ngô gia ngày mai tôi sẽ giải quyết.”
“Nói chuyện với người thông minh chính là bớt chuyện” - Chính Nam mỉm cười gật đầu: “Cực phẩm linh thạch nơi này tôi còn, lần sau có chuyện tôi lại tới nhờ cô, haha.”
Chính Nam đứng dậy ra về, dừng ở trước cửa, hắn lại dùng phiếu đổi đan dược đổi một viên hoàn mỹ Dưỡng Nhan Đan, cầm trong tay tỏ ra đắc ý khoe khoang: “Mà, cô nghĩ viên cực phẩm linh thạch đó và viên hoàn mỹ Dưỡng Nhan Đan này, thứ nào có giá trị hơn?”
Tú Anh phú bà lập tức dùng thân pháp xuất hiện bên cạnh Chính Nam, ý đồ trực tiếp giật đồ, nhưng Chính Nam cũng không ngu như vậy, hắn nhanh tay hơn thu vào balo hệ thống.
“Thất truyền mấy ngàn năm Dưỡng Nhan Đan, cậu lấy ở đâu ra thứ này?” - Tú Anh phú bà vẻ mặt hơi tiếc nuối nhưng giọng nói cực kỳ cuồng nhiệt.
Chính Nam trợn mắt nói mò: “Lão già nói hắn mới lật úp một cái di tích lấy được ít rau rau, cỏ cỏ và mấy viên đá long lanh, cảm thấy không có tác dụng gì lớn nên cho tôi làm đồ nghề tán gái, haha.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT