"Được rồi, chúng ta tiếp tục." - Chính Nam để quyển sổ nhiệm vụ qua một bên rồi ra hiệu cho Tú Anh phú bà tiếp tục báo cáo.

"Sau hơn một tháng dùng mọi thủ đoạn để khống chế Hà thành, hiện nay các thế lực đã sơ bộ hình thành thế chân vạc mà chúng ta muốn trước đó." - Tú Anh phú bà không hỏi chuyện nhiệm vụ mà tiếp tục bài báo cáo của mình: "Đầu tiên là Phúc Đạt, cũng là bề nổi của chúng ta tại Hà thành.

Bằng vào danh tiếng của Trần gia cùng với sự hợp tác chặt chẽ với Lý gia, sức hiệu triệu của Phúc Đạt đã đạt đỉnh phong, gần như có thể lũng đoạn toàn bộ thị trường đan dược, khí cụ. Hiện tại có hơn một nửa gia tộc, bang hội, thế lực nhỏ trong thành có hiệp thương với Phúc Đạt, tình hình rất khả quan. 

Ngoài ra tin đồn Phúc Đạt và Akatsuki có quan hệ cũng đã được lan truyền. Mặc dù "Tu La" Tú Anh ra sức phủ nhận nhưng rất nhiều "bằng chứng" đều chứng minh cho mối quan hệ của hai thế lực này."

Tú Anh phú bà cũng không thể không khâm phục thủ đoạn của Chính Nam. Tự mình tung tin đồn, tự mình đứng ra phủ nhận nhưng cùng lúc đó cũng tự tạo "chứng cứ" để tin đồn đó có nơi để bám vào, trở thành nửa thực, nửa hư tin tức mỗi ngày được người dân Hà thành bàn tán.

"Thứ hai là Ngô gia, đối trọng lớn nhất.

Ngô gia tại Hà thành kinh doanh đã mấy trăm năm, gốc rễ đã đào rất sâu tới nhiều nơi trong và ngoài thành, trong thời gian ngắn muốn nhổ hoàn toàn là không khả thi, chỉ có thể từ từ bào mòn, chậm rãi nhổ từng chút một mà thôi.

Em rất tiếc!"

"Không sao, chuyện đó anh hoàn toàn hiểu được." - Chính Nam xua tay: "Nhưng em nói là thế chân vạc mà, tức là phải có ba phe chứ hả? Phe thứ ba đâu?"

Tú Anh phú bà trừng Chính Nam một cái: "Phe thứ ba, là Luyện Dược Sư công hội. Bọn họ không thuận theo chúng ta, cũng không cùng Ngô gia dây dưa, hoàn toàn là muốn làm trung lập. Em không biết ý của anh thế nào nên còn để mặc bọn họ nhảy nhót."

"À, Luyện Dược Sư công hội." - Chính Nam nhịn không được nhớ tới Diệp Liên Hoa cô gái nhỏ kia, nhiều ngày như vậy bặt vô âm tín, không biết có sống tốt không.

"Luyện Dược Sư công hội anh sẽ nghĩ cách, chuyện Hà thành tạm thời như vậy đã." - Chính Nam tạm thời còn chưa muốn dùng vũ lực cưỡng ép đánh chiếm Hà thành nên cứ gác nó qua một bên, chuyển hướng quan tâm tới chuyện tiếp theo: "Bạch Hổ, sức khỏe của em thế nào rồi?"

"Em... không sao... khụ... khụ..." - Vũ Tuyết phú bà nói không ra hai câu đã ho khan lên, có vẻ di chứng cải tạo huyết mạch vẫn chưa tốt.

Vũ Vân giúp chị hai vuốt lưng thông khí, đồng thời hướng Chính Nam tố khổ: "Chủ nhân, chị hai rất yếu nhưng vẫn có gắng có mặt ở đây hôm nay chỉ vì không muốn anh lo lắng. Anh cứ mặc chị ấy nghe chuyện là được rồi, báo cáo để khi khác có được không?"

"Ừ, sức khỏe quan trọng hơn, không cần vội vàng chút việc này ảnh hưởng tới khôi phục." - Chính Nam đáp lời Vũ Vân rồi đứng dậy tuyên bố: "Trước mắt cứ tiếp tục duy trì những gì đã và đang làm được, chờ Bạch Hổ khỏe lại chúng ta tính bước tiếp theo. Mọi người giải tán đi."

Tú Anh phú bà và Ngọc Ngân phú bà nhìn nhau, cả hai đều muốn cùng Chính Nam chung gối tối nay. Dù sao đã 5 ngày “không làm gì cả” a, không chỉ hắn cảm giác bị cấm túc mà các cô cũng là như vậy.

Nhưng bây giờ Chính Nam là muốn giúp Vũ Tuyết phú bà ổn định huyết mạch và khôi phục nguyên khí nên các cô cũng không càn quấy đòi hỏi mà trở phòng nghỉ ngơi.

...

Trong phòng mình, Chính Nam ghim từng châm lên người Vũ Tuyết phú bà, đồng thời cho cô dùng một viên cấp 5 hoàn mỹ Bồi Nguyên Đan mà hắn đổi ra từ thẻ đổi đan dược.

Cảm nhận được dược lực và nguyên khí của Chính Nam du động trong thân thể mình, Vũ Tuyết phú bà có chút ngại ngùng nhưng phần nhiều vẫn là hạnh phúc. Cô bẽn lẽn nói: “Anh… anh cho em dùng đan dược gì thế?”

Chính Nam nghiêm túc ghi châm, đáp: “Cấp 5 hoàn mỹ Bồi Nguyên Đan, đan dược này là phù hợp nhất với em ở thời điểm hiện tại rồi. Anh cũng đang sử dụng châm giúp em nới rộng kinh mạch tạm thời để đan dược được hòa tan nhanh hơn.”

“Cấp 5 hoàn mỹ đan dược!?” - Vũ Tuyết phú bà sững sờ: “Là anh luyện ra sao?”

Cấp 5 hoàn mỹ đan dược đã có giá ngang ngửa với một viên cấp 7 thượng phẩm đan dược, đó chính là tính bằng trăm ngàn thượng phẩm linh thạch đan dược a.

Vũ Tuyết phú bà cảm thấy mình có chút phá gia tiềm chất rồi.

“Cũng đúng mà cũng không đúng.” - Mặc dù không phải Chính Nam tự mình luyện tới nhưng thẻ đổi là của hắn đúng không, vậy thì đúng rồi.

Vũ Tuyết phú bà không hỏi nữa mà nghiêng đầu nhìn vào đôi mắt màu đỏ với 3 câu ngọc xoay tròn của Chính Nam, ánh mắt mê ly.

“Đừng nhìn, sẽ bị ảo giác.” - Chính Nam đổi ra tròng mắt đen bình thường, nói: “Em phải giữ vững tinh thần để hấp thu đan dược chứ.”

“Anh nói… anh cho em Bạch Hổ huyết mạch, cấp 5 hoàn mỹ đan dược, lại ở đây tự mình giúp em điều hòa thân thể, hấp thu dược lực. Em làm sao trả được hết ân tình này cho anh đây?” - Vũ Tuyết phú bà giọng hơi run, cô rõ ràng trong lòng đang rất không ổn định, còn có lưỡng lự, còn có cố chấp.

Chính Nam đang ghim châm cũng khựng lại một lát, rồi hắn cười nói: “Cái gì trả hay không trả chứ, em xem anh là người ngoài hay sao?”

“Không phải… chỉ là… anh đối với em tốt như vậy, mà em ngoài bản thân mình ra thì chẳng có gì để giúp anh được cả. Em…” - Nghĩ đi nghĩ lại, toàn là Chính Nam cho, cô nhận.

Vũ Tuyết phú bà thay hắn cảm thấy không công bằng.

Chính Nam đưa tay búng vào trán Vũ Tuyết phú bà, cười mắng: “Từ khi anh nhận em vào Akatsuki thì chúng ta đã là người một nhà rồi, nói cái gì ai cho, ai nhận của ai chứ. Tập trung một chút, đừng nghĩ lung tung nữa.”

“Người một nhà… sao!?” - Vũ Tuyết phú bà nghe lời Chính Nam không nói chuyện nữa, nhưng trong lòng cô nghĩ gì để khóe miệng cô mỉm cười hạnh phúc như vậy thì chỉ có cô biết mà thôi.

...

Từ phòng Vũ Tuyết phú bà trở về, Chính Nam nằm lăn ra giường, cao giọng hô: "Tới tới, nhịn suốt từ chiều tới giờ rồi."

Trang phú bà gắt gỏng: "Gào cái gì gào, đêm hôm rồi có phiền hay không a!"

"Vãi, A.I cũng cần ngủ? Nhanh cho tôi xem cấp 2 thế lực có gì mới, đừng làm biếng nha, tôi còn chưa quên chuyện bị lừa "đi chết" đâu!" - Muốn cùng bản Tiểu bạch kiểm đấu?

Trang phú bà liền xì hơi: "Được được, không phải là nói chơi một chút sao, ai bảo tin rồi nhắc đi nhắc lại hoài, hứ!" 

"Tiêu hao 10,000 exp tăng cấp thế lực Akatsuki lên cấp 2 thành công."

Chính Nam bật dậy ngồi trên giường, xoa xoa hai tay đầy thèm thuồng: "Có gì mới mau thông báo, nhanh nào, nhanh nào!"

"Không có chút hình tượng, hừ!

Đầu tiên nói tới nâng cấp các tính năng cũ trước, cấp 2 thế lực có các thay đổi sau.

Mở ra khả năng nâng cấp [ Ôn Tuyền ] và [ Thiên Thê ] lên cấp 2, tác dụng không đổi nhưng phạm vị hiệu quả tăng lên tới Linh Hư Kỳ, chi tiết ký chủ có thể tham khảo khi muốn nâng cấp kiến trúc.

Thay đổi tỉ lệ phát hành quyển trục nhiệm vụ hàng ngày thành 40% cấp E, 40% cấp D, còn lại giảm dần từ 6% cho cấp C xuống tới 2% cho cấp SS. Độ khó nhiệm vụ cũng được điều chỉnh chút ít cho phù hợp với giai đoạn đầu của thế lực mới lên cấp, thời hạn: 7 ngày."

"Tốt, tốt! Hai kiến trúc cũ tăng lên theo tương đương với tiết kiệm được lượng lớn đan dược cho đệ tử tu luyện rồi. Đồng thời thay đổi tỉ lệ nhiệm vụ cũng đảm bảo được tốc độ lên cấp thế lực không bị chậm lại. Rất tốt, haha."

"Mới có như vậy đã hào hứng, tiếp theo còn sống thế nào?

Mở ra kiến trúc hoàn toàn mới, gọi [ Bí Cảnh ].

Ký chủ có thể cho thành viên thế lực phù hợp yêu cầu đầu vào tiến vào [ Bí Cảnh ] lịch luyện, mỗi ngày tối đa một lần. Khi hoàn thành bí cảnh ngoài, phần thưởng mặc định của Hệ Thống ra ký chủ cũng có thể thêm vào phần thưởng cá nhân tùy theo sở thích."

"Hả, phụ bản!? Linh Hư Kỳ thì đi được phụ bản gì? Lại nói, yêu cầu đầu vào cụ thể là như thế nào?"

"Khi nào ký chủ có đủ điểm xây dựng [ Bí Cảnh ] lúc ấy Trang sẽ giải thích thêm, bây giờ có nói đến đó ký chủ cũng quên thôi."

"À, cũng đúng. Rồi bây giờ tôi muốn tăng thế lực lên cấp 3 cần bao nhiêu exp? Kiến trúc mới yêu cầu bao nhiêu tích lũy?"

"Không nhiều! Không nhiều!"

Chính Nam chột dạ, cảm giác mỗi khi Trang phú bà dùng cái giọng này thì hắn chuẩn bị trúng đạn a!

"Quy định là mỗi lần thế lực lên cấp thì toàn bộ exp và tích lũy sẽ bị reset thành 0 điểm, yêu cầu để lên cấp tiếp theo sẽ dựa theo cấp trước đó nhân đôi lên, tương tự với kiến trúc mới... phụttt... hahaha..."

Trang phú bà cuối cùng nhịn không được cười lớn, không để ý tới Chính Nam mặt đã đen thành đáy nồi, hai nắm đấm siết chặt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play