Ký chủ: Chính Nam - Nhân tộc - 18 tuổi – Dược Hoàng.
Đẳng cấp: 41(Không Minh tầng 1)
Thiên phú: cấp 7
Huyết mạch: Bạch Nhãn Huyết Kế Giới Hạn, Sharingan Huyết Kế Giới Hạn, Băng Độn Huyết Kế Giới Hạn
Mị lực: 22
Kỹ năng: Tam Thân Thuật(7), Tứ Tử Việm Trận(5),Lôi Độn Chakra Hình Thức(5),Ô Nha Phân Thân Thuật(3), Hỏa Độn - Hào Hỏa Cầu Thuật(3), Hỏa Độn - Hỏa Long Thuật(3), Hỏa Độn - Phụng Tiên Hỏa Thuật(3), Thủy Độn - Thủy Lao Thuật(3),Tâm Chuyển Thân Thuật(3), Thông Linh Thuật(3), Thông Linh Thuật: La Sinh Môn(3), Ảnh Phân Thân Thuật(5), Đa Trọng Ảnh Phân Thân Thuật(5), Mộc Diệp Liệt Phong(2), Mộc Diệp Toàn Phong(2), Mộc Diệp Thăng Phong(2), Thuấn Thân Thuật(2), Vụ Ẩn Thuật(2), Vụ Ảnh Thuật(2), Phi Tiêu Thao Khống Thuật(2), Vụ Trung Quỷ Ảnh Thuật(2), Ma Huyễn - Nại Lạc Kiến Thuật(1), Thổ Độn - Tâm Trung Trảm Thủ Thuật(1), Ảnh Phi Tiêu Thuật(1), Kim Phược Thuật(1), Bát Quái Chưởng (9 kỹ năng), Nhu Quyền(2 kỹ năng), Nhu Bộ, Thố Mao Châm, Thủy Châm, Tất Sát Băng Thứ, Ma Kính Băng Tinh, Thiên Sát Phi Thủy Châm, Thiệt Căn Tuyệt Họa Ấn, Quái Lực.
Nghề: cấp 7 luyện dược sư, cấp 7 trận pháp sư, cấp 7 luyện khí sư, cấp 7 y sư, cấp 5 phù văn sư, cấp 5 đầu bếp, cấp 5 tuần thú sư.
Phú bà: Khương Ngọc Ngân(S, 92/100), Lý Gia Nguyệt(S, 85/100),, Trần Mai Tú Anh(SR, 91/100), Lý Gia Như(SR, 81/100), Vũ Tuyết(SR, 81/100), Diệp Liên Hoa(S, 57/100).
Điểm dư: 15 điểm cấp, 5 điểm kỹ năng, 10 điểm nghề.
Balo: 23 viên cực phẩm linh thạch, 7 thẻ đạo cụ đan dược(cấp 5), 3 thẻ đạo cụ đan dược(cấp 3), 5 thẻ thăng cấp(không vượt quá Không Minh Kỳ), gói quà cấp 50(không thể sử dụng).
Nhiệm vụ: chính tuyến [ Con Đường Viên Mãn - giai đoạn 1 ], phụ tuyến [ Nam Nhân Bản Lĩnh – giai đoạn 6 ], ẩn [ Thành Lập Thế Lực - giai đoạn 3 ].
“Đẹp đẽ, hắc hắc.” - Chính Nam yy một lát rồi mới hỏi: “Trang, nếu bây giờ tôi mua xuống Nhất Vĩ Shukaku, độ trung thành của nó là bao nhiêu?”
“Với đẳng cấp hiện tại của ký chủ, độ trung thành của Nhất Vĩ Shukaku là 50%, tỉ lệ làm phản là 50%.”
“Dẹp! Ai thèm thứ của nợ ấy.” - Chính Nam lập tức chửi ầm lên.
50% tỉ lệ làm phản, cảm tình lúc hắn ngủ thì người ta vui sẽ ngủ cùng, không vui liền giết hắn rồi bỏ đi!?
Mặc dù nói thiện cảm của sủng vật có thể bồi dưỡng bằng thời gian và thức ăn nhưng độ nguy hiểm quá lớn, Chính Nam sẽ không mạo hiểm như vậy.
Dẹp ý nghĩ sủng vật qua một bên, Chính Nam tiếp tục suy tính tương lai phát triển bản thân, Akatsuki và Thanh Vân Tông.
Gói quà cấp 40 lại cho hắn một ít điểm và 20 viên cực phẩm linh thạch, quả thực đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi. Lần trước gói quà cấp 30 cho 10 viên cực phẩm linh thạch hắn đã phải đưa một nửa cho Tú Anh phú bà đổi cho Trần gia bản gia thành thượng phẩm linh thạch, mắt thấy đã muốn hết sạch liền có bổ sung, không thể tốt hơn.
Không có cách, cả cái Thanh Vân Tông lớn như vậy chỉ có một mình hắn là đàn ông, chưa tính Akatsuki mọi người đẳng cấp cũng không thấp, mỗi ngày tiêu hao tài nguyên tu luyện cũng là thiên văn sổ tự, hắn mặc dù bán thân, bán cả thận cũng không đủ cho ăn no đội quân nữ quyền này.
“Hiện tại đã có [ Đa Trọng Ảnh Phân Thân Thuật ], nên đẩy mạnh hơn việc sản xuất và chế tạo mới mong lãi bù được lỗ.” - Chính Nam thở dài, làm đan ông chính là phải âm thầm chịu những gánh nặng như vậy.
…
Ngày hôm sau, Chính Nam một mặt thịt đau dùng một nửa số thượng phẩm linh thạch mà Tú Anh phú bà đưa cho hắn để mua một giọt “Bạch Hổ tinh huyết” trong cửa hàng.
Đúng vậy, là mua một giọt!
“Trang, một giọt thật đủ không?”
“Không sao cả, Trang đã tính toán hoàn tất thể chất và khả năng chịu đựng của Vũ Tuyết phú bà, một giọt “Bạch Hổ tinh huyết” này đã đủ để thay đổi hoàn toàn huyết mạch của cô ấy thành Bạch Hổ huyết mạch, đồng thời hoàn toàn trấn áp Oán Linh trớ chú.
Chỉ là nếu ký chủ muốn cô ấy hoàn toàn thoát khỏi trớ chú thì phải dùng đan dược tăng huyết mạch lên cấp 3 trở lên, hoặc tiếp tục mua Bạch Hổ tinh huyết đậm đặc hơn rồi lần nữa tiến hành cường hóa huyết mạch cho cô ấy.
Nhắc nhở là huyết mạch cường hóa chỉ có thể từng bước tăng lên, không thể nhảy vọt để tránh nguy hiểm tới tính mạng”
“Tức là phải mua cấp 2 tinh huyết, cường hóa xong lại mua cấp 3 tinh huyết... vẫn là để sau đi. Bạch Hổ huyết mạch là cấp 10 huyết mạch, không vội.” - Chính Nam chỉ có thể thở dài tiếc nuối.
Hắn không hề tiếc tiền với phú bà của mình nhưng ngặt nỗi nghèo a, chỉ có thể đi từng bước một.
…
Trên tế đàn được Chính Nam bí mật xây dựng ở phía sau Thanh Vân Sơn, xung quanh bị bao phủ không dưới chục loại trận pháp phòng ngự, Vũ Tuyết phú bà trước sự chứng kiến của mọi người khẽ gật đầu rồi tiến vào tế đàn tiến hành cải tạo huyết mạch.
Lần này Chính Nam dự kiến là ít nhất năm ngày cô mới có thể tỉnh lại, dù sao cũng là cải tạo huyết mạch chứ không phải kích hoạt huyết mạch, bên trong là có rất nhiều điểm khác nhau.
...
Chính Nam liên tiếp 5 ngày 5 đêm không ăn uống, ngủ nghỉ gì cả, một mực canh gác bên cạnh tế đàn phòng ngừa có vấn đề xảy ra, may mắn là không có bất kỳ ngoài ý muốn gì.
Chỉ là ngày cuối cùng Bạch Hổ tinh huyết và Oán Linh Minh Chú xảy ra va chạm chính diện khiến Vũ Tuyết phú bà chịu đau đớn cực lớn, Chính Nam cũng không có cách giúp cô mà chỉ có thể tạo kết giới bảo vệ tế đàn không bị khí lãng trùng kích sập mà thôi.
Sau một ngày một đêm không ngừng cùng Oán Linh Minh Chú tranh đấu, nương theo một tiếng hổ gầm vang vọng cả Thanh Vân Sơn, cuối cùng quá trình cải tạo huyết mạch cũng thành công mỹ mãn.
Vũ Tuyết phú bà nằm gục trên tế đàn, lông mao, tai và đuôi chậm rãi rút xuống dưới da, lộ ra thân thể hoàn mỹ không tì vết với những đường xong đầy "sách vở" của cô.
Chính Nam không rảnh thưởng thức tiên cảnh kia mà chỉ mặt đầy thương tiếc ôm lấy Vũ Tuyết phú bà rồi giúp cô khoác vào một tấm lụa mỏng, ôn nhu nói: “Em giỏi lắm, thành công rồi.”
Trong lòng hắn không nhịn được suy nghĩ kỳ quái: "Làm sao giống... vợ đẻ vậy a!"
Vũ Tuyết phú bà mỉm cười, gật đầu: “Em thành công rồi, cảm ơn anh.” - Cô lại quay xuống nhìn Akatsuki mọi người, khẽ gật đầu: “Cảm ơn mọi người.”
Giáp hộ pháp Vũ Vân lập tức nào tới ôm chặt chị mình, khóc lê hoa đái vũ: “Chị hai, mấy ngày nay em thật lo lắng cho chị. May mà không có chuyện gì xảy ra.”
Để hai chị em ôm nhau thân thiết một lát, Chính Nam lên tiếng: “Vân, em mang Tuyết về phòng nghỉ ngơi trước, mọi người cũng trở về hồi phục sức lực đi, thời gian này vẫn là giữ vững tinh thần chuẩn bị cho mọi biến cố mới tốt.” - Dứt lời Chính Nam cũng nhanh chóng trở về phòng ngủ bù cho 5 ngày 5 đêm thức trắng.
Akatsuki mọi người tuy cũng canh gác nhưng không giống Chính Nam túc trực suốt 5 ngày 5 đêm, các cô nhìn nhau rồi quyết định tăng cường làm việc và tu luyện, chứ chuyện gì cũng để hắn tự mình đứng ra chịu khổ như thế này... quá có lỗi đi!
...
Chính Nam trở về ngủ một mạch tới trưa ngày hôm sau, không phải hắn tự tỉnh dậy mà là bị Ngọc Ngân phú bà lay dậy.
"Anh đã ngủ gần một ngày rồi, dậy ăn uống chút đi rồi ngủ tiếp."
Chính Nam cười khổ: "Dậy rồi ăn làm sao mà ngủ tiếp được nữa." - Mặc dù nghĩ vậy nhưng hắn không nói ra mà chỉ mỉm cười gật đầu, đi tắm một cái.
Nghị Sự Điện, Chính Nam đang ngồi nghe các phú bà báo cáo lại tình hình kinh doanh và phát triển thì Lam Chiên bỗng nhiên muốn gặp hắn.
Lam Chiến mặc dù không phải thành viên Akatsuki nhưng lại là người hiểu rõ Akatsuki nhất nên Chính Nam cũng không có ý định che giấu gì mà trực tiếp cho hắn vào trong nói chuyện.
"Đại nhân, vừa rồi một nhóm đệ tử đã đến báo cáo nhiệm vụ cấp E thứ 100, đạt tới chỉ tiêu mà ngài yêu cầu. Xin đại nhân kiểm tra qua." - Lam Chiến cung kính dâng lên một quyển sổ cho Chính Nam.
Lam Phụng từ ghế đứng dậy, mỉm cười với ông nội rồi nhận lấy quyển sổ kia đưa qua cho Chính Nam.
"Lam đại trưởng lão, không cần lúc nào cũng dùng kính ngữ như vậy, cứ xưng hô bình thường là được rồi. Ông bây giờ đã là Độ Kiếp Kỳ siêu cấp cường giả, phong độ lên chứ." - Mặc dù muốn trên dưới rõ ràng nhưng Chính Nam vẫn không thể quen một người mấy trăm tuổi cung kính với mình như về trên, cảm giác rất mất tự nhiên.
Lam Chiến thì không cho là như vấn, hắn lắc đầu cười nói: "Tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo. Đại nhân, ngài không chỉ cho thuộc hạ trăm năm tuổi thọ, báo được đại thù, còn tự mình vực dậy Thanh Vân Tông, giáo dục tiểu Phụng, ơn nghĩa đó so với việc cúi người trước mặt ngài, thuộc hạ còn cảm thấy mình kiếm lợi lớn đâu."
Chính Nam thở dài: "Được được, nói không lại ông. Tiếp tục duy trì và phát triển Thanh Vân Tông đi, đây dù sao cũng là cơ nghiệp của Lam gia, đừng lơ là."
"Vâng, thuộc hạ cáo lui." - Lam Chiến khẽ liếc Lam Phụng đang đứng sau lưng Chính Nam một cái rồi cúi chào thêm một lần mới rời đi.
Lam Phụng lúc này mới trở về vị trí của mình ngồi xuống, trước sau không nói một lời.
Trong phòng rơi vào tĩnh lặng, chỉ có tiếng Chính Nam lật xem danh sách chi tiết 100 nhiệm vụ đã hoàn thành mà thôi.
Nhưng tại sao lại là 100 nhiệm vụ?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT