Chương 724: Ném đá
- Xèeeeeee….
Con rắn có chu vi chiều ngang áng chừng 3 mét, toàn thân vảy đỏ mờ ảo sau làn hơi nóng, như vô vàn đốm than rực cháy chạy dọc cơ thể, nhìn thoáng qua lại không khác gì Thịnh Hỏa Diệp trải đầy dưới mặt đất. Từ trên nhìn xuống, con rắn như hòa làm 1 với khu rừng, cộng với sự xây xẩm quay cuồng bởi sức nóng trong rừng, có lẽ chỉ thấy giống như Thịnh Hỏa Diệp đang chậm rãi dịch chuyển thành dòng.
Nó chậm rãi cuốn 3 vòng quanh tảng đá Văn đang ngồi, sau đó nhỏng cao cái đầu to lớn hình tam giác, với đôi mắt đỏ mở lớn, đồng tử sắc lẹm như thanh kiếm nhìn chòng chọc vào con người này, miệng mở lớn để lộ 4 nanh dài đang nhỏ ra thứ chất lỏng sôi sùng sục.
Vẫn giữ chặt mục tiêu không rời mắt, con rắn lắc lư cần cổ quan sát hắn, điệu bộ dường như có chút thăm dò.
Đúng lúc này, Văn từ từ mở mắt. Đôi mắt hắn nhìn thẳng vào đôi con ngươi đỏ quạch của loài Hung thú, không chút hoảng hốt hay sợ hãi. Hắn dường như đã sớm nhận thức được thứ mình sẽ nhìn thấy. Đổi lại lúc khác, hắn sớm đã giật mình nhảy bật về phía sau. Nhưng Văn vẫn ngồi yên tại chỗ, hơi ngước đầu quan sát thứ sinh vật khổng lồ có vẻ ngoài hung tợn này. 4 mắt nhìn nhau. Văn khẽ nghiêng đầu. Con rắn cũng nghiêng đầu.
Có 1 mối liên hệ vô hình giữa hắn và con rắn, giống như bản năng nguyên thủy của loài vật khi phân biệt đồng loại của mình. Con rắn gợi lên cho hắn 1 cảm giác thân thuộc, khiến hắn nhớ tới con Kiki của Lý Thanh Long năm nào.
- Tôi tên là Văn. Ông tên là gì?
Mở miệng giao tiếp với hung thú, thậm chí là xưng tên hỏi tuổi, nếu đặt trong bối cảnh bình thường, tới Văn cũng sẽ cảm thấy là ý tưởng ngờ nghệch. Chỉ là, hắn có cơ sở để tin tưởng rằng loài vật trước mắt có đầy đủ linh trí để hiểu được hắn, giống như con Kiki vậy.
Con rắn không trả lời, và có lẽ nó cũng không có Ngôn ngữ để trả lời hắn. Nhưng có vẻ nó hiểu điều hắn nói.
- Quáccccc!!!!
Đúng lúc ấy, 1 tiếng chim từ trên trời vọng xuống. Ngay lập tức, con rắn giật lùi lại, đôi đồng tử thu hẹp. Chỉ trong tích tắc, bằng 1 tốc độ nhanh nhẹn khó ngờ so với thân hình khổng lồ, nó cuộn người lao thẳng xuống nền lá đỏ.
Trên bầu trời, 1 cánh chim lớn màu đen sà xuống, che phủ cả 1 phần bầu trời trong tầm mắt Văn, cũng bằng 1 tốc độ nhanh như cắt mà đuổi theo con rắn, hiện chỉ còn là 1 dòng sông ngầm đang cuồn cuộn trong lớp lá.
Con rắn như gặp phải thiên địch, bò trườn qua khu rừng bằng 1 lộ tuyến lắt léo qua những thân cây. Con chim lớn cũng chẳng chút khó khăn, nghiêng mình lách qua khu rừng bằng những đường lượn đẹp mắt. Dù rằng việc đổi hướng bay không được linh hoạt như sự trườn bò của rắn, nhưng với ưu thế rõ rệt về tốc độ, nó vẫn bám sát không rời. Đôi cánh đen to lớn với những sợi lông vũ bàng bạc như xé toạc không trung, đánh bạt đi cả sức nóng của Thịnh Hỏa Lâm.
Sát khí lạnh lẽo từ loài thú săn mồi mới xuất hiện khiến Văn rùng mình. Hắn chẳng chút ngần ngại mà vận luồng Khí lực còn chưa hồi phục của mình, lao theo 2 loài thú ấy. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi kia, hắn đã hình thành chút giao cảm với con rắn. Hắn biết rằng nó đang gặp nguy hiểm.
Văn thi triển Bộ Pháp chạy trên nền Thịnh Hỏa Diệp. Chân hắn chạm tới đâu, lá cây bốc khói tới đó, cho tới khi tốc độ hắn tăng cao, những dấu chân của hắn còn khiến nơi đó bốc lửa cháy ngùn ngụt.
2 loài thú kia có tốc độ di chuyển rất nhanh, còn Văn lại chưa thể phát huy tốc độ chạy cao nhất của mình. Tuy vậy, hắn dường như có thể hiểu được cách di chuyển của con rắn. Dựa theo góc chuyển hướng bay của con chim, con rắn luôn lựa chọn những lộ tuyến thuận lợi nhất về mặt hình học để kéo dài khoảng cách. Hiểu được điều đó, Văn nhảy thẳng lên không, sử dụng Đạp Không Bộ đẩy mình về 1 thân cây, dùng sức đạp lên nó mà nhảy về 1 thân cây khác, cứ như vậy di chuyển chặn đầu, qua 6 lần nhảy đã trực diện nhìn thấy con chim lớn đang bay về phía hắn.
Nó là 1 loài chim gần giống đại bàng, nhưng to hơn gấp đôi, gấp ba lần. Ngoài đôi mắt sắc nhọn trên cái đầu trắng bạc, giữa trán nó còn xuất hiện thêm 3 con mắt màu đỏ quạch và con ngươi đen. Nó giương ra đôi chân lớn như bắp đùi con người, lộ ra bàn chân với 8 vuốt sắc nhọn ở mỗi bên, mỗi chiếc vuốt lại đen bóng như ngọc trai.