Trương Hải Ninh trơ mắt nhìn Mạnh Kiều Dịch dẫn theo Dương Chi Thủy rời đi ngay trước mặt mình nhưng không có cách nào ngăn cản, càng không thể nói được gì.

Mạnh Kỳ Nhu đi theo Mạnh Kiều Dịch, không nhịn được khẽ cười: "Thật thú vị."

"Tại sao?"

"Chị đã nói rồi, đàn ông ưu tú giống như em trai chị, cho dù biểu hiện rất cao ngạo, lạnh lùng không dễ dàng cắn câu, cũng sẽ không đến mức không có một cô gái thích cả." Mạnh Kỳ Nhu rất đắc ý lên tiếng.

Trước đó Dương Thục Nghi từng lo lắng con trai mình có thực lực quá mạnh mẽ, cũng quá đẹp trai, mãi không có người phụ nữ nào thích cả. Khi đó Mạnh Kỳ Nhu đã nói với bà, nhất định là có phụ nữ thích Kiều Dịch đồng thời dám nói ra, chẳng qua bọn họ không biết mà thôi.

Hôm nay, Mạnh Kỳ Nhu vừa vặn đã gặp phải.

Vạn Tố Y nghe được Mạnh Kỳ Nhu nói vậy thì thoáng mỉm cười. Cô cẩn thận suy nghĩ, Mạnh Kiều Dịch hình như rất an toàn, anh cao ngạo lạnh lùng lại không dễ dàng thân thiết với người ta, cho dù người ta chủ động thân thiết cũng sẽ bị anh nói cho phải nghẹn họng.

"Em cười cái gì? Kiều Dịch có hoa đào thì em phải ghen mới đúng chứ? Cười cái gì hả?" Mạnh Kỳ Nhu nhìn Vạn Tố Y cười, khẽ hỏi.

Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kỳ Nhu, trên mặt vẫn tươi cười: "Có lẽ em cũng có chút tâm trạng đắc ý giống chị."

Cô nói thế thì Mạnh Kỳ Nhu lập tức hiểu rõ ý của cô, không nhịn được cười ra tiếng: "Em nói chị kiêu ngạo có em trai này, em kiêu ngạo vì có ông chồng này à?"

"Đúng." Vạn Tố Y càng lúc càng cười tươi.

Mạnh Kiều Dịch ôm lấy vai của Vạn Tố Y nhưng tâm trạng không hề bị chuyện vừa rồi ảnh hưởng: "Có thể làm cho hai người kiêu ngạo chính là vinh hạnh của tôi."

Mạnh Kỳ Nhu bật cười. Nhìn Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch ở chung hòa hợp như vậy, khúc mắc trong lòng cô ấy xem như đã hoàn toàn được tháo gỡ.

Đối với Vạn Tố Y, hôm nay đi ra ngoài một chuyến không hề thiệt. Tối thiểu, giữa cô và Mạnh Kỳ Nhu đã không còn xa cách nữa.

Vạn Tố Y thở phào nhẹ nhõm. Buổi tối, Mạnh Kỳ Nhu gọi điện thoại cho Vạn Tố Y.

"Sao vậy chị cả?"

"Tố Y, em biết ai đang ngầm gây khó dễ cho em không?" Mạnh Kỳ Nhu hỏi Vạn Tố Y với giọng điệu rất lo lắng.

Vạn Tố Y biết chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, bằng không Mạnh Kỳ Nhu sẽ không hỏi vậy: "Có phải lại có chuyện gì không?"

"Đúng." Mạnh Kỳ Nhu cũng thấy mệt mỏi về chuyện của Vạn Tố Y. Cô ấy không muốn ứng phó nữa, nhưng mỗi lần xảy ra chuyện đều rơi vào trên tay của cô ấy: "Mẹ lại nhận được ảnh chụp. Trước đó chị đã dặn với người giúp việc nên gần đây trong nhà có thư đều chuyển đến chỗ chị. Mẹ vẫn chưa nhìn thấy đâu. Số ảnh kia giờ đang ở chỗ chị, chúng giống hệt với lần trước."

Vạn Tố Y khẽ nhíu mày, cô đã biết chuyện lần trước là do Lý Nhược Hàm gây ra. Bây giờ lại có ảnh gửi qua, còn giống hệt với lần trước. Nếu không phải là Lý Nhược Hàm thì còn ai được nữa?

"Em biết rồi chị cả, em sẽ xử lý chuyện này... Tạm thời chị đừng nói cho Kiều Dịch biết." Vạn Tố Y nghĩ mình có thể tự giải quyết được chuyện này.

Mạnh Kỳ Nhu hứa với Vạn Tố Y nhưng vẫn căn dặn: "Em phải nhớ tìm một cơ hội thích hợp rồi nói cho mẹ biết chuyện này, không thể làm chuyện mù quáng được. Còn nữa, chị sẽ tiếp tục chú ý chuyện ảnh chụp kia cho."

"Cám ơn chị cả." Nghe thấy Mạnh Kỳ Nhu có ý định giúp mình, trong lòng Vạn Tố Y vẫn rất cảm động.

"Bây giờ chị đã đứng chung một thuyền với em, không giúp em thì chị cũng không có cách nào." Mạnh Kỳ Nhu cũng biết rất rõ mình không chỉ đơn thuần đang giúp Vạn Tố Y, mà cũng là giúp Mạnh Kiều Dịch.

Bất kể Mạnh Kỳ Nhu làm vậy là vì điều gì, Vạn Tố Y đều rất cảm ơn cô ấy.

Vạn Tố Y nói chuyện xong, tay nắm chặt điện thoại. Cô thấy mình cần phải đi một chuyến tới Kailin mới được.

Lý Nhược Hàm thật sự cho rằng cô dễ bắt nạt nên mới hết lần này tới lần khác gây khó dễ cho cô, không chịu buông tha cho cô.

Cô chưa bao giờ muốn lừa dối, nhưng Lý Nhược Hàm không có liên quan gì với chuyện này lại cứ nắm lấy chỗ sơ hở này mãi.

Mạnh Kiều Dịch đi vào phòng ngủ, nhìn thấy Vạn Tố Y đang cầm điện thoại di động và đờ người ra. Trong tay anh cầm khăn lau tóc, hỏi Vạn Tố Y: "Em nói chuyện điện thoại với ai vậy?"

"Một người bạn." Nghe được giọng nói của anh, Vạn Tố Y lập tức xoay người nhìn Mạnh Kiều Dịch cười khẽ.

Mạnh Kiều Dịch ôm cô từ phía sau, miệng cười và cọ cọ vài cái vào cổ của cô: "Bà Mạnh còn chưa đi ngủ sao?"

"Đúng vậy, chúng ta đi ngủ thôi." Vạn Tố Y cười nắm lấy bàn tay Mạnh Kiều Dịch ôm cô.

Hai người nắm tay thật chặt. Mạnh Kiều Dịch ôm lấy cô và nhảy từng bước một, những bước di chuyển lãng mạn lại tao nhã giống như điệu waltz dẫn cô tới trong phòng ngủ.

Anh từ động tác cọ cọ vào cổ của cô đổi thành hôn nhẹ. Nụ hôn của anh vĩnh viễn mang theo ma lực, có thể làm cho cô tạm thời quên đi những chuyện đang lo lắng, bước theo bước chân của anh.

Hai tay Mạnh Kiều Dịch đặt ở trên vai của cô và xoay cô lại. Cô ngẩng đầu lên, lập tức đón nhận nụ hôn nồng cháy của anh.

Anh vừa hôn cô, một tay đệm ở phía sau lưng cô, lo lắng cô nằm xuống giường sẽ bị đau.

Vạn Tố Y chìm đắm trong sự dịu dàng của anh. Cô đáp lại anh khiến nụ hôn càng thêm nồng cháy.

Vạn Tố Y vốn định hôm sau sẽ tới Kailin sớm. Nhưng hôm sau cô đã dậy muộn, mãi đến mười giờ mới thức dậy. Đợi đến lúc đó, Mạnh Kiều Dịch đã sớm đi làm rồi.

Điện thoại của cô có tin nhắn của anh, nhắc cô hôm nay không có chuyện quan trọng nên đừng quên ăn sáng và phải nghỉ ngơi cho khỏe.

Vạn Tố Y cười nhìn tin nhắn do anh gửi tới, vẫn ngoan ngoãn ăn bữa sáng theo ý của anh. Gần đến trưa, cô mới lái xe tới Kailin.

Trước khi lên đường, cô đã chọn một bộ đồ trông có khí chất nhất trong tủ treo quần áo của mình. Bộ này do Mạnh Kiều Dịch chuẩn bị trước đó, nó rất đắt. Vạn Tố Y cũng chọn những đồ trang sức hàng hiệu để phối hợp với bộ quần áo. Chiếc xe cô lái đến Kailin cũng là loại số lượng có hạn mà anh đã tặng cô lúc trước.

Tất cả chuẩn bị rất hoàn hảo, nhưng Vạn Tố Y không trang điểm, cô không muốn lấy thân phận của Dương Chi Thủy xuất hiện ở Kailin.

Hôm nay Vạn Tố Y muốn lấy thân phận của Vạn Tố Y đứng ở trước mặt Lý Nhược Hàm. Cô ta nợ cô, từ hôm nay trở đi cô sẽ thu lại từng cái một mà không hề khách sáo!

Khi cô lái chiếc xe hơi sang trọng đỗ ở cửa Kailin đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Cô thản nhiên bước xuống xe, đi thẳng vào Kailin.

"Oa, tôi chỉ mới nhìn thấy chiếc xe này ở trên ti vi thôi, bây giờ mới được nhìn thấy ngoài đời thực đấy!"

"Cô gái này có lai lịch gì mà lợi hại như vậy nhỉ?"

"Đúng vậy, cả người đều dùng đồ hàng hiệu, khí chất cao như vậy thì chắc là khách hàng lớn sắp hợp tác với công ty, đúng không?"

"..."

Ở ngoài đại sảnh, các nhân viên chưa từng gặp Vạn Tố Y đều than thở. Khi cô bước vào đại sảnh, nhân viên lễ tân lập tức mời cô vào. Cô mặc như vậy, căn bản không cần hỏi có hẹn trước hay không, cũng biết nhất định là gặp quản lý cao cấp của công ty.

Nhân viên lễ tân rất nhiệt tình chỉ đường cho Vạn Tố Y, căn bản cũng không biết Vạn Tố Y tới không phải để nói chuyện hợp tác, mà là tới gây rắc rối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play