“Bảo bối, em thật đẹp”. Mộc Trạch Khải ôm cô gái
trong ngực, giọng nói ngày càng đầy dục vọng, giống như sắp đem cô hòa tan
trong biển tình dục của anh.
“Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!” Bỗng vang lên một
tràng tiếng gõ cửa. Một cô bé khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, khuôn mặt nhỏ bé
thanh thuần, má lúm đồng tiền đang ở bên ngoài gõ cửa.
Mộc Trạch Khải vẫn bao trùm lên trên thân thể cô
gái, nhiệt tình ôm hôn, như không nghe thấy gì.
“Mộc Trạch Khải, em đang nói với anh đấy! Anh dám
không mở cửa ra, em sẽ tự mở”. Cô bé cười hắc hắc, nụ cười giảo hoạt và bỉ ổi
không hợp với tuổi, đùa giỡn trên giường, thật mong đợi!
***
Dành cho những bạn nào yêu thích lối hành văn của Tiền
Tiểu Bạch, truyện hứa hẹn mang đến cái kết đầy thuyết phục.