Lữ Trị nói bọn họ sẽ lập tức trở về. Mấy ngày nay người nhà họ Vương cũng ở tại nhà bọn họ, giúp đỡ chuẩn bị hôn lễ. Ông nội, ba mẹ cùng hai người con trai họ Vương, tất cả đều đang ở trong biệt thự của Lữ Trị. Hôm nay rãnh rỗi một chút nên mẹ Vương có nấu canh cho mọi người, nấu xong đã được một lúc nhưng vẫn chưa thấy bọn họ tới, mới gấp gáp lên, gọi điện thoại hỏi một chút.

Vết thương của Tiểu Ốc không nghiêm trọng, nhưng buổi tối, Lữ Trị vẫn rất thận trọng giúp cô khi tắm. Vốn là cô dâu chú rể nên tách ra ngủ, nhưng Lữ Trị nói, hai chúng ta đứa bé cũng đã có, còn tránh cái gì. Hơn nữa, một ngày không được ôm cô, anh không ngủ được .

Nhưng như vậy cũng thật kỳ cục a! Nào có chuyện cô dâu chú rể ngày đầu tiên đã ở chung một chỗ, vì vậy ngày đầu hai người liền ở bên ngoài biệt thự, chờ trời sắp sáng, Lữ Trị len lén chạy về nhà, rồi cùng mọi người tới đón dâu.

Tiểu Ốc cũng không có bạn nữ, nên chọn dâu phụ là bạn gái của lão Tam. Đó là một cô gái nhỏ xinh đẹp, sẽ ở phòng cách vách.

Khi trời gần sáng, Lữ Trị len lén xuống giường mặc quần áo tử tế, cũng không dám kinh động ai, đi xuống lầu rồi từ cửa sau động tác cứ như kẻ trộm. Bên ngoài đã sớm có xe chờ anh, tài xế cùng hộ vệ thấy anh tới liền để anh lên xe. Trước tiên cần phải trở về, lát nữa còn phải cùng đoàn người phía trước đi rước dâu.

Khi Tiểu Ốc tỉnh lại thì trời đã sáng rồi, bên cạnh đã sớm không có bóng dáng của anh, nhưng hình như vẫn còn lưu lại hơi ấm.

Tiểu Ốc dịu dàng cười một tiếng, đang muốn xuống giường rửa mặt thì nghe tiếng gõ cửa: “Tiểu Ốc, đã dậy sao?"

“Mẹ chờ con chút." Tiểu Ốc sửa sang lại một chút rồi đi mở cửa.

Mẹ Vương nhìn con gái trước mắt thì hết sức vui mừng: “Thật tốt! Đời mẹ vẫn có thể nhìn con kết hôn."

“Mẹ!" Tiểu Ốc đưa tay kéo mẹ mình.

Cảm xúc dâng trào, mẹ Vương lại nói: “Năm đó sau khi con mất tích, mẹ đã từng không chỉ một lần nghĩ, có hay không con đã bị người hại chết. Sau lại tìm nhiều năm như vậy cũng không có tin tức, mẹ vẫn rất lo lắng, cũng may Triêu Quân có bản lãnh, đã tìm lại con. Hôm nay có thể nhìn con kết hôn, đời này mẹ cũng không còn gì tiếc nuối."

“Mẹ, hôm nay là ngày đại hỉ, chúng ta không nên nói mấy lời thương cảm này. Con đi rửa mặt rồi thay áo cưới, mẹ trở về trước đi." Tiểu Ốc nói xong liền đi vào phòng tắm bắt đầu rửa mặt, rửa mặt xong rồi, lại ra ngoài cầm áo cưới đi vào mặc.

Lúc cô đi ra, Vương mẹ đã gọi thợ trang điểm tới, đang ở trong phòng chờ cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play