“Nè, sao thế Nguyễn Ái? Hôm nay không đi ‘cưa’ devil của mày à?”
Ngọc An chống cằm ngồi nhìn cô bé xinh đẹp ngẩn ra cạnh cửa sổ, mái tóc nâu vẫn óng mượt nhưng hôm nay lại thẳng thuốm, thay vì xoăn lọn tỉ mỉ như thường ngày. Điều này chứng tỏ có gì đó rất không ổn với cô nàng Nguyễn Ái ưa–chưng–diện.
“Đừng chọc nó. Mới bị đau tim xong đấy,” Mai Loan bâng quơ nói, mắt vẫn ngó xuống cuốn tiểu thuyết đang đọc dở.
“Cái gì? Đau tim?”
“Chuyện dài lắm.”
“Kể nghe.”
“Người ngu tình cảm như mày nghe cũng ko thấm.”
“Mày nói chuyện kiểu đó thì có ngày bị tát gãy quai hàm.”
Gập quyển sách lại, Mai Loan thở dài. Cô trừng mắt nhìn nhỏ bạn ‘vũ nữ’ của mình, rồi lôi từ túi xách ra một xấp giấy trắng.
“Đến mệt cái con mù công nghệ thông tin nhà mày! Đọc đi!”
Ngọc An mắt sáng lên khi vơ lấy xấp giấy. Hẳn lại là tiểu tuyết nhăng cụi Mai Loan viết. Thế mà tại sao cô lại chẳng bao giờ chống cự được sức quyến rũ của đám văn chương nhí nhố này nhỉ?
Nhưng xấp giấy đó nào phải là tiểu thuyết tiểu thuyền gì. Vốn chỉ là tài liệu trên mạng Mai Loan in ra, hình như là hội thoại trên forum. Mà gì dài khiếp, cả một xấp.
Đại khái thì đám tài liệu nói về sự kiện xảy ra hôm đó. Một bức ảnh to tướng của Nguyễn Ái chộp lấy tay Devil với biểu hiện khó hiểu trên mặt đập vào mắt Ngọc An, không khỏi khiến cô tò mò. Nhưng sự tò mò chuyển sang choáng váng khi đọc những dòng thông điệp phía dưới:
Nguyễn Ái ngăn cản hoàng tử âu yếm người yêu của mình, sau đó phát ngôn rùng rợn.
Phía dưới tựa đề là những dòng chữ nói lan man về hành động bất ngờ của nữ phản diện, rằng nó lố bịch làm sao, đáng ghét làm sao, trẻ con làm sao. Vậy mà vẫn chưa đánh bại được chuyện động trời khác: Nguyễn Ái dậm chân bỏ đi như một con bé mười tuổi, đoạn quay lại tuyên bố cô bị ‘đau tim’. Ở phía dưới còn có cả video clip thu lại chuyện diễn ra lúc đó.
Ngọc An tròn mắt, quay sang nhìn trân trối Nguyễn Ái.
“Trời đất! Đó giờ tao tưởng IQ mày rất cao. Sao lại nói ra câu ngu ngốc như thế?”
Nguyễn Ái vẫn cứ thẫn ra, mặc kệ cho miệng lưỡi liếng thoắng của Ngọc An liên tiếp dùi thẳng vào tai.
“Ngu ngốc gì? Tao nghĩ nó rất lãng mạn ấy chứ, là một câu quá hay. Tao phải ‘chôm’ để viết vào fic của mình mới được,” Mai Loan phẩy tay, miệng cười tươi khi mắt vẫn dán vào cuốn tiểu thuyết.
“Hay chỗ nào? Nói chuyện như một con ngố!”
“Đó là cái tinh túy trong tình yêu đấy, cô nương ạ.”
Thảy một nửa xấp giấy xuống bàn, Ngọc An gõ gõ móng tay đen đúa của mình lên chúng. “Tinh túy gì mà giờ ngoài đồ đê tiện, con Ái còn bị gán cho cái từ ‘ngu dốt’ đây này! Ông bộ trường mà biết cục vàng của ông ta bị nhạo cười kiểu này, thì tao với mày có mà húp cháo!”
“Đọc hết nửa khúc sau đi hẵng biết,” Mai Loan cười thâm thúy. “Đây chính là tài năng trời ban của Nguyễn Ái nhà ta.”
* * *
Cách đó hai dãy hành lang, trong phòng máy tính, cũng có hai thằng sinh viên đang rộn rã bàn luận về topic này.
“Cái gì thế này? Cái con hống hách đó giờ cũng có fanclub?”
“Haha…Đừng tức giận thế chứ chú Tuấn. Người như Nguyễn Ái có fanclub hoàn toàn không lạ đâu,” Văn Thành vừa cười vừa loay hoay gõ thứ gì đó trên bàn phím.
“Nè đừng nói mày là người…”
“Không, không! Tao thề đó, tao không biết gì về vụ này đâu!”
“Thế cái đứa rỗi hơi nào tạo fanclub cho con quỷ cái này đây?”
“Không biết ai nhưng quả nhiên là một người sáng suốt.”
“Nguyễn Văn Thành!”
“Dịu nào bạn hiền,” Văn Thành cười ha hả, “và mày thiếu từ ‘Đỗ’ rồi. Rõ ràng là ‘bạn ác’, hiền cái mẽ gì. Tên họ bạn thân mà cũng không thèm nhớ.”
Thanh Tuấn chỉ hừ một tiếng rõ to, rồi quay lại với cái thread đáng nguyền rủa, chỉ mới lập vào đêm qua.
* * *
Chính thức thành lập fanclub Nguyễn Ái!!!
Tự tin. Thẳng Thắn. Xinh Đẹp — Mỹ nhân hiện đại của thế kỷ 21.
[AIclubmaster] Đón chào các bạn đã đến với AIfanclub! Nếu các bạn đã vào được đến đây với tấm lòng chân ý muốn gia nhập: Vậy xin chào mừng đã thoát khỏi thế giới u mê!
Cái gì mà là thì rằng ‘Tình yêu cổ tích’ chứ? Vốn dĩ Devil đã bao giờ chính miệng bảo là yêu YN đâu?(Ko thèm ghi rõ tên vì ko đáng ghi) Lại cũng chưa bao giờ chính miệng tuyên bố YN là bạn gái của anh cả!!! Vả lại nếu Devil đã không phản đối Love(Nguyễn Ái) tò tò đi theo, chứng tỏ có cảm tình với Love rồi……nói chung, Love là một người con gái tuyệt vời.Tôi yêu bản tính thẳng thắn của cô ấy, lời lẽ xuất phát từ tim. Không giả tạo cũng chẳng câu nệ. Lời nói ngây thơ của cô ấy hôm đó (“Đau tim!”) thật khiến người ta cảm động. Bản thân cô còn không ngờ cô thật ra đang đau lòng đứt ruột vì Devil ấy mà. Love quả thật yêu Devil sâu đậm quá rồi…
[Hunniee] Mát dây hả? Ai biết con đó đau tim thật thì sao? Mù sao mà không thấy Devil chăm sóc cho Yến Nhi cỡ nào? Đó ko phải tình yêu nữa thì cái gì?
[Futuredream] Đồng ý với AIclubmaster, mình thích mẫu người như Nguyễn Ái, dám nghĩ dám nói, dám nói dám làm. Cho tham gia với!
@Hunniee: Bạn nói sai rồi. Không thấy vẻ mặt của Nguyễn Ái lúc đó sao? Thật là nghĩ lại cũng khiến tim mình rỉ máu… cái đó nếu là không đau lòng vi yêu thì…
[Hoanglan02] Đúng là đám điên! Đi thần tượng con hồ ly tinh phá hoại hạnh phúc người ta!
[Goong14165] Hồ ly tinh đúng là hồ ly tinh,
Giờ lại ‘đẻ’ ra thêm một nhóc con cái.
Mốt bọn ngươi rủ nhau đi giật trai cả đeeeeee!!!
[Songheekyo77] Đừng có mà chửi khéo người ta đấy nhá! Không thích Love thì biến đi, ai mượn vô đây nói nhảm?!!
…
* * *
“Cái gì thế này?!!” Thanh Tuấn gầm gừ. “Con số hội viên: 127?!! Có lộn không? Bọn trẻ thời nay thích con gái chanh chua ác độc như vậy à?!!”
“Hà hà…Còn chưa đâu,” Văn Thành nhoài người qua chỉ chỉ vào màn hình. “Còn có topic viết fanfic cho tao và Nguyễn Ái nữa này! Không ngờ tao cũng nổi tiếng gớm!”
“Đúng là lũ khùng! Mày kiểm tra IP xem cái con AIclubmaster này là ai. Không chừng chính là con quỷ Ái đấy chứ ai vào đây nữa!”
“Hà, Tuấn à, xem ra đầu óc mày thông minh được chút rồi đó. Nhưng không đúng chỗ rồi.”
“Gì hả?”
“Mày tiếp xúc với con Ái cả tuần nay. Thấy nó có kín đáo giữ kẽ không?”
“Vậy đó, nên giả dụ Nguyễn Ái có muốn lập fanclub cho mình. Tao cá cô nàng sẽ giương cờ và biểu ngữ huênh hoang diễu hành quanh trường, thay vì giả vờ khiêm tốn bẫy dụ người ta thế này.”
Thanh Tuấn mặt xụ xuống, có vẻ thất vọng. “Ừ… tính ra thì… vụ nó thích đại ca chỉ vì đẹp trai nó cũng dám nói ra miệng. Con gái không biết xấu hổ như vậy làm gì có chuyện giấu thân phận lập fanclub cho mình chứ.”
“Mày thấy không? Đâu phải chỉ mình tao là thích con Ái. Hiện thực chứng minh con gái phản diện cũng được nhiều người ủng hộ đấy chứ.”
“Hừ!” Thanh Tuấn hậm hực đứng lên, kéo ghế toan bước ra khỏi phòng. “Ủng hộ thì đã sao? Đại ca vốn dĩ yêu Yến Nhi. Con nhỏ đó có làm gì cũng không lay chuyển được đại ca đâu!”
Nói rồi, anh đá cửa đi mất.
“Hừm…’không lay chuyển được’, eh?” Văn Thành lầm bầm. Đoạn quay sang gõ tiếp trên máy vi tính.
Một phút trôi qua trong yên tĩnh, chỉ có tiếng tiếng gõ máy lách cách chiếm ngự không gian. Hai phút, ba phút sau, Văn Thành vươn vai, ưỡn ngực rồi thờ hắt ra nhẹ nhõm.
“Xong! Giờ thì đi đánh bóng thôi!”
Trước khi rời khỏi gian phòng, như chợt nhớ ra điều gì, anh quay lại với nụ cười nờ rộ trên môi.
“Lần sau nhớ xóa cookie nhé, không thì cả trường sẽ biết được thân phận you đấy, AIclubmaster.”
Cánh cửa vừa đóng, phía cuối phòng một tiếng động vang lên. AIclubmaster đặt cuốn sách úp trên mặt xuống, miệng nở một nụ cười nhỏ xinh đẹp đến không ngờ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT