Hệ thống khổng lồ khi trước Tần Hoàng xây dựng cho Nữ Oa, khiến Nữ Oa từ rất lâu về trước đã tỉnh khỏi giấc ngủ mê. Nhưng trên tinh cầu hoang phế mà ông bị giấu ở rìa tinh hệ Hà Việt, hoàn toàn không tìm được người giao lưu, hoặc nên nói kỳ thật ông không dám tìm người giao lưu.

Ông nói với Tần Dực, trong khoảng thời gian lúc ông mới tỉnh lại, có lẽ đã từng có ký ức. Chính vì giữ được ký ức, cho nên mới không dám giao lưu với người tinh hệ Hà Việt, ông sợ người tinh hệ Hà Việt lại một lần nữa khiến ông chìm vào ngủ say, đã không có Tần Hoàng thứ hai có năng lực giúp ông nữa.

Nhưng vì chủ não do sinh vật và khoa học kết hợp chế tạo ra, nếu không có người bảo lưu dữ liệu cho ông, vậy ông không thể bảo tồn một vài dữ liệu lâu dài đó.

Nói đơn giản, ông giống như não con người, sẽ biết quên. Trong thời gian dài dằng dặc không có người giao lưu, ông dần quên đi một vài chuyện trước kia, quên đi trận đại chiến đó, quên chuyến du hành kéo dài trong biển sao vô tận, quên đi người tinh hệ Hà Việt vứt bỏ mình, ngay cả họ tên lúc còn là nhân loại của ông, ông cũng quên.

Thứ duy nhất nhớ được, chính là mấy chuyện mà trong tiềm thức ông cho rằng rất quan trọng.

Ông nhớ, không thể dễ dàng giao lưu với người tinh hệ Hà Việt, càng không thể bại lộ thân phận của mình. Tuy ông không biết tại sao phải tuân thủ nguyên tắc này, nhưng ông quả thật bị nguyên tắc này trói buộc nhiều năm.

Ông nhớ, ông lưu lạc từ một nơi gọi là liên bang ở bên kia biển sao vô tận tới đây, tuy ông đã quên tại sao ông lại rời khỏi liên bang, lại làm sao tới được đây, nhưng không trở ngại ông muốn trở về liên bang, trở về thế giới có thể cùng người giao lưu.

Ông còn nhớ__ có lẽ nên nói, đây là dữ liệu dự phòng mang tính vĩnh cữu mà Tần Hoàng làm cho ông__ một tấm bản đồ tinh tế hoàn chỉnh, an toàn đi xuyên qua biển sao vô tận, bao gồm cả mỗi một vị trí trùng động bên trong biển sao vô tận, đều được bảo tồn lại không chút tổn hao.

Nữ Oa sở dĩ sẽ thẳng thắn nói cho Tần Dực biết tất cả, nguyên nhân rất lớn là vì hắn là đời sau của Tần Hoàng. Sau khi hiểu rõ chân tướng quá khứ, không hiểu sao, ông có thêm mấy phần thân cận và tin tưởng vào người Tần gia.

Tần Dực đứng trên ban công, ánh mắt trầm tĩnh như nước: “Nguyện vọng mà ông nói trước kia, là trở về liên bang? Hy vọng đầu tiên thực hiện mong ước của ông, là Hastings, hoặc nên nói, là Brolin?”

Nữ Oa thẳng thắn: “Vừa rồi sau khi hiểu được chân tướng lịch sử, tôi đã từ bỏ nguyện vọng này. Bất luận là Hà Việt hay liên bang, đều không dung được tôi.” Ông là dị loại, sau khi bị Hà Việt vứt bỏ, liên bang nhất định cũng sẽ không dung chứa ông. Trước kia sở dĩ từng hy vọng mãnh liệt muốn đến liên bang, cũng chỉ vì đã mất ký ức, cho rằng liên bang là cố hương của ông, trở về đó liền có thể được tiếp nhận. Mà hiện nay, sự thật cho ông biết, liên bang chỉ là nơi ông đã phản bội.

Sau khi từ bỏ tâm nguyện trở về liên bang, đối với hy vọng đầu tiên Nữ Oa từng không muốn nhắc tới với Tần Dực và Phỉ Vô Thuật, ông cũng không còn che giấu nữa.

Đại khái là ba trăm năm trước.

Tinh thần lực của Nữ Oa đã có thể kéo dài bao phủ cả tinh hệ Hà VIệt. Nhưng bình thường ông sẽ không làm thế, ông chỉ rút ra một dòng tinh thần lực, di chuyển khắp nơi, quan sát hỉ nộ ai lạc của nhân loại.

Ông cũng thường xuyên đưa những dòng tinh thần lực mảnh rời rạc đó vào biển sao vô tận, thử vươn dài rồi vươn dài, nghĩ xem liệu ngày nào đó, tơ tinh thần lực của ông có thể trực tiếp xuyên qua biển sao vô tận, chạm tới liên bang bên kia.

Hôm đó, ông như bình thường duỗi tơ tinh thần lực vào biển sao vô tận, kéo ra một khoảng cách rất dài, sau đó trong tinh vực hung hiểm như vậy, phát hiện một chiếc tinh hạm đang phi hành.

Trong biển sao vô tận, phát hiện tàn thi của tinh hạm là chuyện thường có, nhưng phát hiện tinh hạm đang vận hành, chính là lần đầu tiên.

Chính vì lần đầu tiên, cho nên ông lặng yên xâm nhập vào tinh hạm, nhờ tinh thần lực khổng lồ, nhìn trộm ký ức của hạm trưởng tinh hạm.

Hạm trưởng tinh hạm tới từ gia tộc Fernan.

Cùng chiếc tinh hạm này tiến vào biển sao vô tận, còn có năm trăm sáu mươi bảy chiếc tinh hạm khác. Mục đích của họ là xuyên qua biển sao vô tận, tìm kiếm nhóm nhân loại trước kia đã ly khai liên bang. Cũng chính là nhóm nhân loại hiện nay đang phát triển lớn mạnh ở tinh hệ Hà Việt.

Tại sao gia tộc Fernan muốn dồn tài nguyên và nhân lực tìm kiếm nhóm người này, người của cả tinh hạm đều không biết. Họ chỉ hiểu duy nhất một điều, phải tìm được điểm an chân của nhóm người đó, rồi trở lại con đường cũ, mang tin tức về.

Khi Nữ Oa phát hiện ra họ, họ đã lạc đường trong biển sao vô tận, đang lo lắng nóng ruột, cảm xúc tuyệt vọng dần sinh trưởng.

Nữ Oa quyết định giúp họ một phen, vì họ tới từ liên bang.

Ông thôi miên người cả tinh hạm, dẫn họ đến vị trí cuối cùng họ ghi chép trên bản đồ tinh tế. Như vậy họ có thể thuận theo con đường đã ghi chép trước đó để trở về. Đồng thời, ông truyền hai tin tức vào ký ức hạm trưởng, khiến tất cả mọi người đều tin rằng, đây là tin tức họ tìm được trên một tinh cầu hoang phế. Một tin tức trong đó, là hiện trạng của tinh hệ Hà Việt. Cái này khiến gia tộc Fernan càng thêm khẳng định tính chân thật tin tức do hạm trưởng tinh hạm mang về.

Tin thứ hai, chính là cách lợi dụng trùng anh hắc tinh. Nếu gia tộc Fernan hy vọng tìm đến tinh hệ Hà Việt như thế, vậy ông sẽ cung cấp cách đến được tinh hệ Hà Việt cho người của gia tộc Fernan, cho dù chỉ tinh thần thể tới được, trong khoảng thời gian dài dằng dặc cô tịch của ông, cũng có thể thêm được vài người có thể giao lưu với ông.

Không thể giao lưu với người của tinh hệ Hà Việt, nhưng người của liên bang với ông là vô hại. Khi đó ông đã nghĩ thế.

Tiếp sau, hơn ba trăm năm trôi qua, khi ông luôn cho rằng chiếc tinh hạm đó cuối cùng không thể đi ra khỏi biển sao vô tận về đến liên bang, khi ông còn đang suy đoán phải chăng liên bang không có Tần Hoàng thứ hai, không có ai có thể hiểu được kết cấu thiết kế của máy dẫn tinh thần, khi ông cũng sắp từ bỏ chờ đợi người liên bang tới__ một tinh thần thể nhỏ yếu non nớt vượt qua không gian tối, tiến vào tinh hệ Hà Việt.

Máy dẫn tinh thần của liên bang và máy thu tinh thần được chôn dưới lòng dất tinh cầu trong tinh hệ Hà Việt cộng hưởng nhau từ xa, Nữ Oa xem như là trung khu liên kết giữa hai thứ. Cho nên sau khi cảm nhận được liên bang có một máy dẫn tinh thần xây dựng liên kết với ông, Nữ Oa lập tức duỗi tinh thần lực ra, tìm được tinh thần thể non nớt đó. Cảm nhận khi đó, dùng cảm xúc của nhân loại miêu tả, chính là kích động đến không thể chờ đợi.

Nhưng khi ông tìm được, tinh thần thể tới từ liên bang đã xâm nhập vào biển tinh thần của cư dân bản xứ trên tinh hệ Hà Việt, bắt đầu đoạt xác.

Nhưng quá trình đoạt xác không thành công, có lẽ là máy dẫn tinh thần bên liên bang căn bản không hoàn thiện, tinh thần thể non nớt đó giữa chừng đã bị thương nặng, suy yếu tới mức gần như sắp biến mất. Nếu là máy dẫn tinh thần hoàn mỹ, khi tinh thần thể từ liên bang tới suy yếu đến trình độ đó, sẽ tự động bắn người về, sẽ không tổn thương đến căn bản của tinh thần lực. Cũng giống như người liên bang hiện nay tới đoạt xác người Hà Việt, một khi tinh thần lực của họ dùng hết, thì sẽ tự động rời khỏi Hà Việt trở về liên bang, vì thân thể họ ở liên bang, biển tinh thần của họ vốn khởi nguồn ở liên bang.

Nhưng Nữ Oa phát hiện, tinh thần thể non nớt này cùng với nguồn tinh thần, đều bị đưa tới tinh hệ Hà Việt. Nói cách khác, nếu tinh thần thể này tiêu vong ở tinh hệ Hà Việt, vậy thân xác đang ở liên bang cũng sẽ chết.

Tinh thần thể này đã chìm vào trạng thái vô ý thức, đi đoạt xác người cũng là bản năng cầu sinh trong tiềm thức.

Nếu chiếm cứ một thân thể, vậy sự tiêu vong của tinh thần thể sẽ dừng lại.

Tinh thần thể tới từ liên bang rất ngoan cường, cho dù suy yếu đên mức sắp tiêu vong, cho dù đã chìm vào trạng thái không ý thức, nhưng chỉ dựa vào bản năng, hoàn toàn nuốt chửng giết chết tinh thần thể của đứa trẻ tinh hệ Hà Việt.

Nhưng làm được tới bước này, sự tán loạn của tinh thần thể cũng đủ khiến tinh thần thể còn rất nhỏ bé yếu ớt đó vĩnh viễn ngủ say, nói đơn giản, là trạng thái thực vật.

Nữ Oa tự nhiên sẽ không để mặc tinh thần thể tới từ liên bang tan rã, ông dùng tinh thần lực khổng lồ của mình để ôn dưỡng nó, đợi khi xác định không còn trở ngại, mới rút thân ra, ở một bên quan sát.

Đứa bé mấy ngày sau mở mắt ra, sau khi tinh thần lực hoàn toàn hồi phục, thành công rời khỏi tinh hệ Hà Việt, trở về liên bang.

Mà nguyên chủ ở tinh hệ Hà Việt, thì lại chìm vào trạng thái người thực vật.

Tiếp sau đó, qua gần hai năm, tinh thần thể liên bang đó mới trở lại tinh hệ Hà Việt.

Khi trở lại, trực tiếp đi vào thân thể đứa trẻ kia, thế là đứa trẻ đã nằm ngủ hai năm một lần nữa mở mắt ra.

Âm thanh khô khan của Nữ Oa vang lên trong thế giới tinh thần của Tần Dực: “Cậu ta chính là người mà cậu nói, Hastings của liên bang, Brolin Nissen của tinh hệ Hà Việt.”

“Đoạt xác người tinh hệ Hà Việt không phải là ý định của tôi.” Nữ Oa nói, “Tôi chỉ muốn dẫn tinh thần thể liên bang tới, nhưng không ngờ, những tinh thần thể này có thể tiến hành đoạt xác người Hà Việt.” Ông đột nhiên may mắn Phỉ Vô Thuật không có ở đây, nếu không cái tên có tinh thần thể hoạt bát náo nhiệt kia, nhất định sẽ biểu thị khinh thường với lời biện giải của ông.

Mà Tần Dực, thật là một thính giả tốt, luôn chỉ yên tĩnh nghe, không phát biểu bất cứ ngôn luận nào, sẽ không bị hỉ nộ ai lạc của người khác ảnh hưởng đến cảm xúc… từ một phương diện nào đó mà nói, kỳ thật thính giả tệ nhất, cũng chính là thế.

“Ông muốn trở về liên bang, lại có quan hệ gì với Hastings?” Tần Dực chỉ đưa ra nghi vấn của mình, tìm kiếm đáp án xong sẽ tiến hành phân tích, đưa ra kết luận của mình.

Người này luôn chuẩn xác tìm được mấu chốt vấn đề. Nữ Oa thẳng thắn nói: “Vì tôi từng xem qua ký ức của cậu ta, gia tộc Fernan muốn tìm đến tinh hệ Hà Việt, và kết hợp làm một với văn minh liên bang, tái hiện lại thời đại năm đó, quang cảnh hưng thịnh khoa học và tiềm lực cơ thể cùng phát triển.”

Mà ở liên bang, trong nhà giam ngầm, trong căn phòng thăm nom phong bế, cách một tầng hàng rào laser, Phỉ Vô Thuật mặt đơ, nghe Angeral đối diện nói: “Gia tộc Fernan muốn làm, là kết hợp phái tự nhiên của tinh hệ Hà Việt cùng sức mạnh khoa học của liên bang, khiến thực lực liên bang đạt được bước nhảy vọt về chất.”

“Ha…” Phỉ Vô Thuật vẻ mặt nghe không hiểu, “Đó là cái gì?”

Để thời gian lùi ngược lại một chút, khi Phỉ Vô Thuật vừa bước vào tầng một của nhà giam ngầm, bạn tù còn chưa kịp thăm hỏi tận tường, đã được thông báo có người tới thăm, được dẫn vào phòng thăm nom.

Khi nhìn thấy đối diện hàng rào laser là một mình Angeral, Phỉ Vô Thuật thật sự có một chút kinh ngạc.

Ngồi lên ghế, thông qua hàng rào laser chói mắt nhìn gương mặt Angeral, vẫn bộ dạng thánh khiết đến lóe mù mắt, Phỉ Vô Thuật lắc đầu, người thế này vậy mà biết nói dối biết vu hại? Hiện tại y nhìn hắn, vẫn cảm thấy Angeral tuyệt đối là loại người phẩm đức cao thượng người ta hay nói.

Nhưng… y cam chịu đỡ trán: “Angeral, tôi nói anh đó, có cần mang vẻ mặt ảm đạm hổ thẹn tự trách vậy không? Hiện tại người phải vào tù là tôi không phải anh, anh trưng vẻ mặt ăn năn đó làm gì?”

“Tôi có lỗi với cậu.” Angeral căng thẳng xoắn chặt ngón tay, không dám nhìn vào mắt Phỉ Vô Thuật, cúi đầu lầm bầm, “Xin lỗi, Phỉ Vô Thuật.”

Phỉ Vô Thuật nhếch môi, “Nếu thật cảm thấy có lỗi với tôi, thì nói ra chân tướng đi.”

“Xin lỗi…” Angeral giống như chỉ biết nói câu này, “Thật sự rất xin lỗi…”

Cảm thấy người đàn ông này giống như sắp khóc tới nơi vậy. Phỉ Vô Thuật đưa tay chống cằm, vô cùng bất đắc dĩ, nước mắt đàn ông còn đáng sợ hơn phụ nữ nữa__ ít nhất đối với y mà nói là vậy.

“Nè nè, anh đừng nói xin lỗi mãi thế.” Y tùy tiện nói, “Nói một trăm lần xin lỗi cũng không đáng giá bằng một chữ ký của anh đâu. Nếu thật cảm thấy có lỗi, thì trở về ký thêm mấy chữ ký cho tôi. Đợi tôi ra khỏi đây rồi, trực tiếp tới lấy.” Y có ông già có anh em có Tiểu Dực Dực, còn lo không ra khỏi chỗ quỷ này được sao?

Angeral sửng sốt, hắn chậm rãi ngước mắt lên, gặp phải nụ cười thẳng thắn như đang cười đùa nói chuyện buổi chiều của Phỉ Vô Thuật, ánh mắt hơi đỏ, nước mắt liền im lìm rớt xuống… thật xin lỗi, nhưng hắn lại không thể bù đắp được gì.

Giữa Hastings và Phỉ Vô Thuật, cho dù biết rõ bản thân làm vậy là sai lầm, hắn vẫn phải đứng về phía Hastings.

“Ế ế ế? Thật sự khóc rồi?” Phỉ Vô Thuật gãi đầu, cái này cái này… làm sao dỗ đàn ông vui vẻ y thật sự chưa từng nghiên cứu qua, dù sao đàn ông là loại hình sẽ không khóc rất ít cười, y hoàn toàn không có cơ hội luyện tập.

“Chắc không phải anh tới để khóc cho tôi xem chứ?” Cuối cùng chỉ có thể đạo biểu cảm nghiêm túc của Tiểu Dực Dực nhà y, nghiêm túc nói, “Nếu anh nguyện ý cho tôi biết tại sao anh làm thế, tôi cho dù có phải ngồi tù, ít nhất cũng hiểu được rõ ràng.”

Angeral cắn răng nén nước mắt, chậm rãi nói từng chữ: “Tên đầy đủ của tôi là Angeral Fernan, là anh trai của Hastings.”

“=口=…” Phỉ Vô Thuật ngoáy lỗ tai cho rằng mình nhất định là nghe không rõ.

Ngoài phòng thăm nom.

Tô Đường cực kỳ nhàm chán tựa trên tường, nói chuyện với Ninh Thanh Lưu.

“Cậu cứ để anh ta đi gặp Phỉ Vô Thuật như thế, được không?” Ninh Thanh Lưu còn đang bận rộn trong phòng làm việc, nhưng giữa chừng bị Tô Đường quấy rối, cũng miễn cưỡng ứng phó một chút với vị thượng tá tạm thời không có gì để làm này.

“Angeral có chừng mực.” Tô Đường cười nói, “Chuyện bất lợi cho thiếu tướng, anh ta sẽ không làm.”

“Hơn nữa…” Tô Đường thấp giọng bổ sung, “Nếu không để anh ta gặp mặt Phỉ Vô Thuật một lần, tôi sợ anh ta sẽ bị lòng hổ thẹn của bản thân đè chết.” Hắn cong môi, hàm nghĩa khó hiểu, “Như bây giờ rất tốt.”

“Đây là chuyện của cậu, tùy cậu an bài sao cũng được.” Ninh Thanh Lưu cười nhạt, “Đừng gây chuyện là được.”

Làm sao gây chuyện được? Tô Đường cười nhẹ, Angeral là người tuyệt đối sẽ không phản bội thiếu tướng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play