Sáng hôm sau, 6.30am, Jul và Jan đang cuộn tròn trong chăn ngủ ngon lành thì...

-Bọn mày có dậy không đây? Con gái gì mà ham ngủ quá trời! (chị Jun cũng suýt thì dậy muộn đó chớ)-nó cất giọng lạnh nóng tạo nên nỗi lo lắng vô cùng khủng khiếp làm 2 đứa kia mắt chưa mở nhưng ý chí đã hoạt động ngay lập tức...không thì chết dưới tay Jun cả lũ.

-Ròi...ròi. Bọn tao dậy ròi đây. Làm gì mà ghê vậy...oáppppp-cả 2 đồng thanh rùi ngáp dài 1 tiếng về phòng là VSCN.

---------Lát sau-----------

Ba con xe đạp điện phóng đến trường (không phải vì tụi nó thiếu xe ô tô đưa rước mà là không thích chơi nổi). Cả 3 người bây giờ phải nói là đẹp quá sức tưởng tượng, chỉ với bộ đồng phục thôi, 3 nàng cũng có thể biến nó thành 1 xu thế. Đang trên đường vô phòng hiệu trưởng cùng hàng loạt cặp mắt dõi theo, tụi nó phát hiện 1 cô gái nhỏ nhắn đang khóc thút thít và 1 gã trai đểu giả đang chửi.

-Cô vừa xấu như vậy mà dám va phải tôi sao? Một người đẹp tới mức 'mòn sàn mọt ghế' như tôi không bao giờ thích cô đâu mà muốn làm tôi để ý.-tên đó tự sướng mà tâng bốc chính bản thân mình.

-'Con gái đẹp là con gái trong mơ, con gái ngoan là con gái trong nhà trẻ' cậu có biết không? Không ai là hoàn hảo cả.-bản tính nóng nảy của Jul lại trỗi dậy mà ra bênh vực cô gái.

-Này, cô ở đâu ra mà chen vào đây hả? Là gái đẹp tôi cũng không nhân nhượng đâu đấy.-tên đó.

-'Nhân nhượng là tự sát, độc ác là huy hoàng', cậu cẩn thận đấy, tụi này cũng không hiền đâu.-nó nói lạnh.

-Đúng là cái đồ 'môi hở răng hô'-Jan phán câu cuối cùng làm tên đó tức quá phải bỏ đi.

Cô gái kia khẽ cảm ơn rồi đi thẳng. Đúng lúc đó, dưới sân trường đang rộ lên những tiếng hét chói tai của hội con gái và tiếng xì xào bàn tán của lũ con trai.

-Ê mày ơi, người ngoài hành tinh tới à mà hot dữ vậy?-Jan

-Thôi nhanh vào làm thủ tục nhận lớp đi mày.-nó lên tiếng.

*Cạch*mở cửa ra, chúng nó tiến vào.

-Em chào thầy. Lớp?-nó nói cụt lủn.

-À, các em là học sinh mới đúng không? Được rồi, đây là trường Sky-1 trong những trường tốt nhất của nước ta nên kỉ luật rất quan trọng. còn lớp của các em là 10a5-lớp học giỏi nhất...trường đấy (thầy lại xạo, lớp cá biệt...à mà cũng đúng, lớp này giỏi thiệt à nhỉ). Một lát sau, có 1 cô giáo trẻ bước vào đưa cả bọn lên lớp.

-Các emmmmm, các em có thấy cô đẹp không????????-cô vui tính gúm.

-Dạ đệp...đệp...đệp lắm ạ.-tên lớp trưởng phụ họa.

-Vậy hôm nay cả lớp hãy chào đón 3 bạn mới còn đẹp hơn cô nhé!!!!!

-Vângggggggggggg-cả lớp đồng thanh trừ 3 con người đang gục mặt ngủ phía cuối lớp.

-Hề lố e ve ry bó đì. Mình là Hoàng Ngọc Phương Anh, các bạn có thể gọi là Jul hì.-Jul nở nụ cười vui vẻ làm hội con trai nhao nhao cả lên.

-Hi! Mình là Hoàng Ngọc Phương Oanh, gọi tui là Jan cho thân nhé.-Jan nháy mắt dễ thương đế nỗi con gái cũng đổ.

-Chào. Lâm Hạ Băng, gọi Jun, ok?-mặt nó vẫn không chút cảm xúc. "Có cá tính. ai lai kịt"-suy nghĩ của lớp (đúng là lớp cá biệt mà).

Đến lúc nghe thấy cái chất giọng quen quen, 3 người dưới lớp mới ngẩng đầu lên thì thấy 3 cô gái hôm qua. Nhanh nhẹn, hắn đã đứng dậy.

-Thưa cô, chỗ em còn thừa nè.-hắn vừa nói vừa đẩy 2 thằng bạn chí cốt xuống bàn dưới ngồi (trọng sắc khinh bạn).

-Được rồi. Các em xuống đó ngồi đi.-cô giáo nói xong đi thẳng.

Nhìn khuôn mặt không thể phởn hơn của hắn, nó cảm thấy tên này có vấn đề về não liền xuống bàn cuối ngồi kệ 2 con bạn ngồi cạnh Kan và Kin cũng đang điên không kém. Hắn thấy lạ khi nó không ngồi cạnh mình liền nghi ngờ vẻ đẹp bản thân, lấy điện thoai ra soi thì ngạc nhiên suýt đánh rơi vỡ màn hình. Chỉnh lại cho bình thường, hắn lôi cặp xuống ngồi cạnh nó ở bàn cuối. Còn cả lớp thì vẫn đang bàng hoàng vì bình thường ai ngồi cạnh, nhất là con gái thì sẽ die ngay lập tức vậy mà...haizzzz...dại gái...dại gái...dại gái....Nhưng có vẻ Jul và Kan ngồi với nhau chưa được 1 phút là cãi nhau ủm tỏi lên vì...

-Con gà có trước-Jul cãi.

-Cô hay nhỉ, quả trứng có trước.-Kan không kém

-Gà.

-TRứng.

...

-Thôi mệt quá, được rồi. Anh đúng, tôi sai được chưa?-Jul hết sức cãi rồi.

-Này nhé tôi không thích người khác nhường mình đâu. Tôi sai, cô đúng.-Kan.

-Rồi rồi, tôi đúng, cậu sai là xong chứ gì.

-Cô 3 phải nhỉ. Vừa bảo tôi đúng mà giờ lại bảo tôi sai là sao?

-Tôi chết mệt vì cậu quá...-cứ thế cả 2 lại cãi nhau xuyên biên giới lun.

Bên Jan thì khá là vui vẻ, ôn hòa. Cả 2 nói chuyện rất hợp nên hơi nhạt =>mình khỏi kể nhá.

Còn bên nó thì nó muốn ngủ nhưng hắn cứ trêu chọc bên cạnh rất khó chịu.

-Cậu làm ơn yên lặng giùm ha.

-Nhưng tôi thích thế.

-Đẹp mà điên.-nó phán 1 câu phũ nhưng lại làm hắn bay tới tận tầng khí quyển bởi được nó khen đẹp.

Hiện tại thì bà cô dạy văn đang rất khó chịu liền tức cảnh thành thơ:

-Học trò ngày nay quậy tới trời

10 thằng đi học 9 thằng chơi

3 thằng đến lớp 2 thằng ngủ

Còn lại thằng kia cũng gật gù.

-Học làm chi, thi làm gì

Tú Xương còn rớt,huống chi là mình.-nó cũng chẳng vừa đối đáp lại ngay.

-Làm sao kiếm được nhiều tiền ?

Làm sao kiếm được tên miền thật ngon ?

Làm sao giấc ngủ cho tròn ?

Làm sao khi chết vẫn còn lưu danh ?

Làm sao để tiền bóng banh ?

Làm sao để nó nhanh nhanh sinh lời ?-trận đấu nó với bà cô ngày càng nóng bởi khả năn phun chữ thượng thừa.

-Làm sao sống giữa cuộc đời ?

Làm sao sống được chơi bời xa hoa ?

Làm sao cứ mãi trêu hoa ?

Làm sao biết được người ta yêu mình?

Làm sao biết cách tỏ tình ?

Làm sao biết được rằng mình đang yêu ?.-nó vẫn chưa chịu thua.

-Hừ, Cứ vui chơi cho hết đời trai trẻ

Rồi âm thầm lặng lẽ đạp xích lô.

-Học hành như cá kho tiêu

Kho nhiều thì mặn học nhiều thì ngu!.

-Hừ...cả lớp nghỉ.-bà ta tức không nói được nữa bỏ đi thẳng. Cả lớp tung bông cảm ơn nó vì được chơi nguyên 1 tiết.

*Ghi chú: những bài thơ đó là mình sưu tầm trên mạng.

*Reng...reng...rengggg*-Yeahhhhhhhhhh. Sống rồi...-đó là tiếng hét của hầu như toàn thể học sinh trong trường khi tới giờ giải lao.

-Mày ơi, xuống căntin kiếm gì ăn đê. Từ sáng tao mới ăn có 2 ổ bánh mì, 1 hộp sữa rưỡi và 1 gói kẹo thui...-Jul nói giọng nũng nịu lôi kéo 2 bà bạn.

-Uầy, cô quả là thân người bụng heo.-Kan đá đểu.

-Cậu không biết rằng 'tiên học lễ, hậu học...ăn' hay sao?-Jul không vừa nói lại ngay.

-Được rồi, hai người đúng thiệt ' hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, vô duyên đối mặt cãi um sùm' mà. thế có ăn không?-hắn lên tiếng cắt đứt cuộc cãi vã này.

Nó nhướn mắt về 2 con bạn 1 cái ra hiệu là đi. Vậy là cả 5 đứa lẽo đẽo theo nó như đám người hầu làm cả trường trợn mắt, lau kính ngạc nhiên (quả là có khí chất nữ vương nên ở đâu cũng có uy cả). Bước vô căn tin thôi đã đủ làm 1 liều SỐC nặng rùi bởi nơi đây quy tụ toàn nam thanh nữ tú với những tính cách và vẻ đẹp khác nhau. Không dừng lại ở đấy, mấy nàng vừa nói vừa cười làm bao anh chìm trong cơn sóng tình yêu: còn mấy chàng nhà ta thì cười phải nói là tươi hơn hoa, đôi mắt cười dễ thương không nhìn thấy tổ quốc đâu khiến bao cô đứng hình. Ngồi vào 1 cái bàn phía khuất, cả lũ chuyện trò tíu tít.

-Đố mọi người loài vịt là như thế nào?-Jan .

-Là sao?-cả bọn vẫn không hiểu gì dù đã hỏi bác google rồi.

-Vịt là 1 loài có 2 chân, chạy nhanh hơn ... rùa, bay cao hơn...chuột, tuy nhiên lại bơi kém con... cá. Haha...buồn cười không...haha...hihi!!!-Jul cười đến chảy cả nước mắt.

-Ê, Ken, cậu đi mua cho tôi gói muối và chai nước mắm về đây.-nó.

-Hở?-mặt Jan nghệt ra trông ngố vô cùng.

-Là truyện nhạt toẹt đó cô nương.-cả lũ xổ ra câu không thể phũ hơn (trừ nó).

-Thế đố mọi người làm sao để diệt chuột?-Kin.

-Mua thuốc diệt.

-Không đúng.

-Dùng keo dính chuột.

-Vẫn sai.

...

-Chịu thua chưa?

-Rồi....-cả lũ.

- Muốn diệt chuột xin bạn hãy mua 1 khẩu AK47 và 10 băng đạn,lùa chuột vào nhà rồi đóng cửa lại , sau đó bắn đạn qua cửa sổ cho đến khi nào không nghe thấy tiếng kêu nào nữa thì thôi. Nhớ chọn loại súng tốt và đạn có sức công phá. Haha...vui không...?-Kin cười như chưa được cười bao giờ.

-Chắc zuiiiii...-Kan nói xong giữ đầu hai con người đang cười như đười ươi là Jan và Kin đập cái bốp vào nhau. Hai đứa chỉ biết ôm đầu trong khi bọn bạn thì hả hê. Cả lũ đang vui vẻ ăn uống trò chuyện thì từ đâu lại xuất hiện 1 đám tắc kè...à nhầm...1 lũ con gái ăn vận, trang điểm lòe loẹt, mắt xanh mỏ đỏ thấy ghê.

-Ôi anh Ken, anh ở đây sao? Em nhớ anh qua à...-giọng chua lét của ả đứng đầu vang lên rồi cơ thể tự động ngả vào lòng hắn (chắc nhà này được vụ chanh)

-Cô là cái gì vậy?-hắn đẩy ả ra (sởn hết cả da gà).

Hơi ngượng vì bị hắn đẩy ra nhưng nhanh chóng khuôn mặt siêu dày thích nghi với điều kiện hiệ tại.

-E hèm, anhhhhhhhhh...để em giới thiệu chút nha. Em là Hồ Thị Ly, anh gọi là Ly Ly cũng được.-nhỏ tự tin giới thiệu rồi nở nụ cười đười ươi cũng chết.

-Hóa ra là hồ ly.-nó đá đểu. Nhưng để không mất hình tượng, nhỏ Lyly đành cắn răng bỏ qua sau khi lườm nó cháy áo cùng cái bĩu môi khinh bỉ.

-A! Anh Kannnnnn...em là Vũ Thị Nhẫn Tâm, anh gọi là Tiểu Tâm cũng được.-nhỏ thứ 2 nói cái giọng sạn hơn cả cát.

-Ghớm, đúng là nhẫn tâm thật.-Jul nhìn nhỏ bằng nửa con mắt nói.

-Anh Kin, anh đẹp trai thiệt đó. Em là Hai Thị Lác, anh gọi là pé Lác ha. Chúng ta là cặp trời sinh đó.-nhỏ cuối cùng nhanh nhảu tới chỗ Kin nói.

-Hừ, ' anh khác hay em hai lác'. Ôi, đúng là lác thật.-Jan nói xoáy khi nhỏ Hai Lác lườm bỏng mặt mòn da.

-Mấy cô chọ ngoáy vừa thôi. Chắc GATO vì không đẹp bằng tụi này chứ gì?-nhỏ H.Ly lên giọng có lẽ đến tận nốt la quá.

-Hì, Bình tĩnh tự tin không cay cú

Âm thầm chịu đựng trả thù sau. Các cô chưa nghe câu đấy bao giờ à? Chúng tôi không có hiền lành gì đâu nghen.-Jul tức lên, khuôn mặt dần chuyển sang màu đỏ, đôi mt mở to nhìn thẳng vào cái lũ kia là cả bọn sợ run lên.

-Ê mày ơi, cô ta lúc sợ nhìn giống con heo bị chết đuối nhỉ. Mày có bài thơ gì như thế không?-Jan chêm vào.

-OK, có ngay.Thân heo vừa béo lại vừa ù

Bảy nổi ba chìm với nước lu

Chết đuối quẫy chân không ai cứu

Đứa nào mà cứu, đứa ấy ngu.-nó nhìn ả 1 hồi rồi ứ khẩu thành thơ luôn làm cả bọn tức xì khói vì bị ví với heo. Tức mình không đối đáp lại được liền kéo nhau ra về. Còn lũ học sinh đang ngồi trong căn tin xem kịch hay bò ra cười bởi bọn khó ưa đó cũng phải chịu thua mấy cô bạn mới này.

----------------------------------------------------------------

-Hồ Thị Ly-17 tuổi: hay gọi là Hồ Ly, thích hắn (chủ yếu là thích tiền). Độc ác, gian xảo nhưng...ngu nên suýt bị đúp 1 năm may mà gia đình hối lộ được cho giáo viên. Xấu xí nhưng tự phong mình là công túa, gia đình cũng khá giả, không coi ai ra gì.

-Vũ Thị Nhẫn Tâm-17 tuổi: hay gọi là Nhẫn Tâm, thích Kan, mục đích giống nhỏ Hồ Ly. Độc ác nhưng đầu hơi ngơ ngơ. Xấu lém nhưng may đi phẫu thuật thẩm mĩ nên vớt vát được đôi chút, gia cảnh tạm.

-Hai Thị Lác-17 tuổi: hay gọi là Hai Lác, thích Kin. Quê mùa nhưng luôn tỏ vẻ sành điệu, dân chơi, gian ác. Có thể coi là mĩ nhân nếu phẫu thuật 2 bộ phận là...toàn mặt và toàn thân, gia cảnh bình thường.

----------------------------------------------------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play