Đối với hắn, nàng là con người hoàn hảo và tốt đẹp nhất mặc kệ người khác nhìn
nhận về nàng thế nào. Hắn toàn tâm toàn ý lo cho nàng, nhưng hắn cũng biết rằng
mình làm thế vì mục đích gì.
Những kế hoạch mà hắn vạch ra phải có nàng để thực hiện được ý đồ của mình…
Hắn nhớ giọng nói củanàng, nhớ đôi môi nàng, nhớ hương vị của nàng. . . . . Chỉ
cần là của Hoa Đề Lộ nàng, Hoàng Phủ PhongVân đều vô cùng khaokhát.
Hơi thở của hắn rất nhanh liền xông vào mũi nàng, đó là một loại chỉ thuộc về hắn,
hương vị ma mị không cách nào hình dung, nếu là những nữ nhân khác, đã sớm chìm
trong ôm ấp của hắn, ngã vào thế giới của hắn.
Nhưng nàng biết, không thể quá mức chìm đắm trong sự dịu dàng của hắn, bởi vì
nàng sẽ. . . . không thể tự kiềm chế.
Thế nhưng giờ phút này, bị hắn hôn, nàng tựa như con mồi của hắn, không có cách
nào chạy trốn, chỉ có thể rúc vào trong lòng hắn, mặc hắn nhấm nháp ngọt ngào của
nàng.
Nụ hôn của hắn mang theo thâm tình, cũng mang theo bá đạo, đầu lưỡi nóng bỏng cạy
mở môi nàng, lọt vào trong miệng, lật chuyển quấy rầy lưỡi thơm tho.
Khí lực của nàng từng chút từng chút bị rút đi, giống như búp bê ở trong lòng hắn,
không giãy dụa, không ồn ào, im lặng dựa vào ngực hắn.
Giờ phút này Hoàng Phủ Phong Vân vô cùng muốn nàng.
***
Nếu tình yêu chỉ là một trong những công cụ để thực
hiện kế hoạch của hắn, liệu nàng có còn đặt hết niềm tin vào hắn? Liệu kế hoạch
của hắn có thực hiện thành công trọn vẹn? Mời bạn đọc tiếp tục khám phá những
diễn biến tiếp theo của câu chuyện.