Hướng Khả Tinh nhanh
chóng chạy về nhà đóng cửa lại, liên tục vỗ vỗ lồng ngực mình, lúc nãy
nhìn thấy vẻ mặt của Quý Như Phong càng khiến cô sợ hãi.
Quen
biết anh ta đã lâu, cho tới bây giờ cô chưa từng nhìn thấy vẻ mặt lúc
nãy của Quý Như Phong, lại đáng sợ, thâm trầm như thế.
Tâm tình
của chưa kịp bình phục, lúc này điện thoại lại vang lên, khiến cho Hướng Khả Tinh vừa mới ngồi lên ghế sô pha cố gắng ổn định lại tâm tình đang
sợ hãi của mình lại nhảy dựng lên.
Vừa nghĩ đến Quý Như Phong gào thét, cô không khỏi hít một ngụm khí lạnh, đang lúc tính xem có nên
nhận điện thoại hay không, tiếng gõ cửa liên tục vang lên.
“Hướng Khả Tinh, cô thật đáng chết, mở cửa ra cho tôi!”
Hướng Khả Tinh nghe giọng nói của anh ta, lập tức thấy một màu đen trước mắt, nhanh chóng chạy đến bên cửa, hơi run rẩy hỏi: “Quý Như Phong, có
chuyện gì sao?”
“Mở cửa!” Chỉ một mệnh lệnh, Quý Như Phong không thích nói chuyện với cánh cửa.
“Ha ha, tôi muốn đi ngủ, nếu có chuyện gì, ngày mai hãy nói.” Mặc dù lúc
nảy Hướng Khả Tinh không có lỗi gì với Lina, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt
của Quý Như Phong, cô vẫn cảm thấy sợ hãi, tâm lý hoang mang.
Nếu bây giờ mở cửa, Hướng Khả Tinh cũng không thể tưởng tượng được, rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì.
“Mở cửa! Nếu cô còn để tôi lặp lại hai chữ này nữa, tôi sẽ tìm thợ mở khóa
đến đây giúp tôi.” Trong đầu Quý Như Phong không ngừng lặp lại những lời nói mà Hướng Khả Tinh đã nói với Lina.
Thật đáng chết! Người phụ nữ này lại có can đảm lớn thật! Dám nói anh bằng những lời đó!
Anh thật sự khác biệt như thế sao? Thật sự không biết thưởng thức phụ nữ,
chẳng lẽ không nhìn ra được, anh là người đàn ông độc thân hoàng kim
nóng bỏng tay sao? Hôm nay anh nhất định phải nói rõ ràng với người phụ
nữ này.
“Anh……….” Cô rất tin những lời nói này của anh, tên này
nói được thì sẽ làm được, cô bực bội mở cửa ra, nhìn Quý Như Phong tức
giận tiêu soái đi vào.
Cô lẩm bẩm trong miệng, tâm tình cũng
không được thoải mái, nhưng vẫn hơi sợ một chút: “Quý đại thiếu gia,
không biết anh muốn gì làm?”
“Hướng Khả Tinh, cái người phụ nữ này, cô nói lại xem, tôi là người đàn ông thế nào, sao lại không xứng với cô hả?”
Mặc dù Quý Như Phong không muốn kết hôn với Hướng Khả Tinh, nhưng bị người
phụ nữ này miêu tả mình như vậy, làm tâm tình Quý Như Phong càng thêm
không thoải mái, anh không nói cô cái gì, mà cô lại nói anh rất nhiều
chuyện như vậy.
“Ha ha, thật ra tôi đánh giá anh thế nào, cũng
không phải là chuyện quan trọng đúng không?” Nhìn anh tức giận như thế,
cô cố gắng chọn những lời bày tỏ ra làm cho anh không cần để ý đến.
Lúc nói chuyện, Hướng Khả Tính rót một ly nước ấm đưa cho anh, để anh uống hạ hỏa.
“Nói lời thừa, tôi để cho cô nói, mặc dù cô nói rất tốt.” Nhận lấy ly nước
từ tay cô, Quý Như Phong uống một hơi cạn sạch, ánh mắt nhìn chăm chú
vào Hướng Khả Tinh so với cười còn khó hơn khóc.
Trong lòng Quý
Như Phong càng thêm đắc ý, nha đầu này đã hối hận, biết mình có lỗi, Quý Như Phong suy nghĩ như vậy thì thấy tâm tình tốt hơn nhiều.
Ai
biết được Hướng Khả Tinh hít sâu một hơi, rồi nghiêm túc nhìn anh nói:
“Là anh để tôi nói, vậy anh có đảm bảo sau khi tôi nói xong, anh tuyệt
đối sẽ không phát hỏa.”
“Đương nhiên!”
“Được, vậy tôi nói
cho anh biết, anh hiểu anh không xứng với tôi ở điểm nào không?” Hướng
Khả Tinh ngồi xuống đối diện với anh, thản nhiên hỏi, khi cô nói, lại
nhìn xung quanh, không khí xung quanh lập tức đông lại một chỗ.
Quý Như Phong thật sự không ngờ người phụ nữ này lại tự luyến như thế, thậm chí nói những lời này ra, cô không biết bản thân mình có giá gì sao?
“Hướng Khả Tinh, cô nói giỡn sao?” Quý Như Phong cố gắng làm cho mình không quá để ý, muốn tỉnh táo lại một chút.
“Tất nhiên là không phải, mặc dù tôi không phải rất hoàn mỹ, nhưng ít
nhất……. cá tính, diện mạo đều xem là tốt, chẳng lẽ anh không cảm thấy
điều đó, chính anh cũng không xứng với tôi sao?” Hướng Khả Tinh tiếp tục nói.
Lời nói của cô, làm Quý Như Phong hơi mỏ ra, hoàn toàn quên mất phản ứng, thật lâu sau đó: “ha ha ha…………”
Xung quanh đều là tiếng cười của Quý Như Phong, anh cười đến mứt nước mắt cũng muốn chảy ra.
Nhìn người phụ nữ trước mặt, anh không biết cô có một mặt như thế: “Hướng Khả Tinh, cô………Cô thật biết………Biết nói đùa rồi.”
“Gì chứ? tôi nói là sự thật, anh và tôi, không phải là cùng một loại người, anh chia rẽ khoảng cách của tôi và ông xã hoàn mỹ như vậy thật là quá
xấu rồi.” Hướng Khả Tinh tiếp tục nói, nhìn Quý Như Phong vừa cười vừa
lắc đầu qua lại, chẳng lẽ những lời cô nói rất buồn cười lắm sao?
“Ông xã hoàn mỹ?” Ngưng cười, Quý Như Phong hơi sửng sờ nhìn cô.
“Đúng nha, anh hoàn toàn không có một chút nào trong đó.” Hướng Khả Tinh nói
rất chắc chắn, hơi khinh thường đánh giá anh, không khỏi lắc đầu.
“Hướng Khả Tinh!” Ánh mắt như vậy, anh thật sự khác biệt như thế sao?
“Tôi nói đều là thật, là anh để cho tôi nói thật mà.”
“Lời thật?” Người phụ nữ này nói anh nhiều lời thật lòng như vậy, đến bây
giờ Quý Như Phong còn chưa nghe ra được lý do trong đó.
“Đúng
nha, anh không biết khuyết điểm của bản thân mình, sau khi anh đi du học ở nước ngoài về, cái gì cũng không làm, không làm việc gì, hoàn toàn
chỉ là……..một tên ăn bám!” Chữ cuối cùng, Hướng Khả Tinh không dám nói
ra, nhưng nhìn vẻ mặt của Quý Như Phong sau khi nghe xong không cho mình là đúng, vẫn không nhịn được nói tiếp, cũng trong chớp mắt liền thấy vẻ mặt cứng đờ của anh.
“Tên ăn bám?” Ai lại nghĩ đến điều này.
“Đúng vậy, nghe tôi nói một chút, bởi vì anh xuất thân thật tốt, nếu không
anh sẽ bị chết đói từ lâu rồi.” Hướng Khả Tinh nói rất đắc ý, hoàn toàn
quên mất giờ phút này vẻ mặt Quý Như Phong rất khó coi, hai tay nắm chặt thành quyền như muốn đánh vỡ xúc động của cô.
“Hướng Khả Tinh!” Quý Như Phong nghiến răng nghiến lợi, hiện tại anh cô gắng kiềm chế bản thân mình.
“Thế nào, làm gì tức giận vậy?” Hướng Khả Tinh mạnh mẽ nói, cười nhìn Quý
Như Phong, hoàn toàn quên mất giờ phút này anh rất nguy hiểm.
“Cô là người phụ nữ như vậy, nếu gả ra ngoài, tôi bội phục người đàn ông nào có can đảm dám lấy cô.”
“Anh là người đàn ông như vậy, nếu có thể cưới, tôi thật thương tiếc cho
cuộc đời của vợ anh rồi.” Hướng Khả Tinh bĩu môi, rất bất mãn phản bác,
dám nói cô không gả được!
“Cô………Được lắm, được lắm, vậy cô hãy
tiếc thương cho cuộc đời bắt đầu bi ai của cô đi.” Quý Như Phong rất tức giận, suy nghĩ thật lâu vẫn không nghĩ ra lời nào, nhìn lại Hướng Khả
Tinh đang đắc ý hả hê, anh giận quá hóa cười.
Anh đột nhiên nói ra, làm Hướng Khả Tinh ngây ngốc tại chỗ.
“Tiếc thương cho cuộc đời bắt đầu bi ai của cô đi.” Anh lặp lại những từ này.
Làm Hướng Khả Tinh lập tức hiểu rõ, đây không phải là ác mộng: “Anh……….Anh muốn làm gì? Không phải anh nghĩ muốn cưới tôi chứ?”
“Vốn là nghĩ như thế, nhưng mà nhìn thấy vẻ mặt này của cô, đột nhiên tôi
cảm thấy, cưới cô có lẽ là một quyết định không tệ.” Quý Như Phong nhẹ
nhàng cầm lấy lọn tóc của cô lên, nhìn vẻ mặt không thể tượng tượng được của cô.
“Anh thật sự rất nhàm chán! Tôi cho anh biết, tôi tuyệt
đối sẽ không gả cho anh, còn nữa, ba mẹ tôi cũng sẽ không đồng ý.” Hất
tay anh ra, Hướng Khả Tinh bực bội rời khỏi sô pha, đứng đối diện với
anh cách một khoảng xa.
Anh biết được Quý Như Phong cũng đứng lên, đi đến trước mặt cô: “Hướng Khả Tinh, cô…………..”
“Tôi chưa từng thấy qua người đàn ông nào nhàm chán như anh, hỗn đãn như
thế, không có việc làm như thế, anh thật sự là một………………”
“Tên ăn bám?” Trực tiếp cắt lời nói của cô, không để ý đến vẻ mặt cô đang hoảng hốt, Quý Như Phong nắm lấy bả vai cô, không ngờ trong mắt cô anh lại
khó chịu như thế.
“Đương nhiên, từ lúc du học về đến giờ, hầu như đang chơi đùa, bác trai bác gái gọi anh đến công ty làm thế nào, anh
cũng không đồng ý, chẳng lẽ không phải là ăn bám hay sao?” Hướng Khả
Tinh nhíu nhíu mày, nhìn sắc mặt Quý Như Phong ngày càng khó coi, cô vừa vui vẻ, vừa cảm thấy hơi sợ.
“Cô……..” Đáng chết, anh chỉ muốn
thừa dịp năm năm này ăn chơi cho đã, sau này chỉ sợ công việc bận rộn,
không ngờ lại bị người này biết nhiều như thế.
“Buông tay, Quý
Như Phong, tôi chỉ muốn nói ra câu trả lời thôi, chính anh phải lắng
nghe.” Hướng Khả Tinh vùng vẫy liên tục, tư thế mập mờ như vậy khiến cô
không thể chấp nhận được.
Nhìn sắc mặt Quý Như Phong ngày càng khó coi, Hướng Khả Tinh bắt đầu hối hận, vì sao lại nói nhiều như thế.
“Không sao, Khả Tinh, ngày mai chúng ta cùng trở về đi.” Lúc nói chuyện, Quý
Như Phong không quên hôm trộn vào cánh môi cô, rồi nhanh chóng rời khỏi, rồi đi vào trong phòng ngủ, hoàn toàn không để ý đến Hướng Khả Tinh còn đang đứng ngây ngốc tại chỗ.
Thật lâu sau đó, khi Quý Như Phong
đã vào phòng tắm để tắm, bên ngoài mới vang lên âm thanh gào thét của
Hướng Khả Tinh: “A…………. Quý Như Phong!”
Bên trong phòng tắm, Quý Như Phong giật giật khóe môi, rất vui nở nụ cười.
“Phản ứng ngây ngốc như thế, trách không được bị tôi chọc giận cũng không biết.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT