Thời gian từng ngày trôi qua, Hướng Khả Tinh vẫn không chờ được Quý Như Phong điện thoại lại cho cô một câu trả lời chính xác, ngược lại lại nhận được điện thoại của mẹ Quý, để cho hai nhà hẹn gặp mặt nhau.

Tình huống như vậy là Hướng Khả Tinh không kiềm nén được, cô lập tức gọi cho tên đáng ghét kia, trong lòng chửi thầm không biết bao nhiêu lần.

Điện thoại vừa thông, giọng nói lười biếng của Quý Như Phong vang lên làm Hướng Khả Tinh càng tức giận.

“Này, có chuyện gì vậy?”

“Quý Như Phong, Quý đại thiếu gia, anh lập tức giải thích rõ ràng cho tôi!”

Hướng Khả Tinh không ngừng gào thét, là, Quý Như Phong nhàn nhã nằm trên bãi biển phơi nắng lập tức nhíu mi, một người phụ nữ thô lỗ như thế, anh thật chưa nhìn thấy qua.

“Đại tiểu thư, có chuyện gì chờ tôi trở về rồi nói đi.”

“Trở về rồi nói, muốn sau khi chúng ta kết hôn rồi nói hả?” Hướng Khả Tinh chế giễu nói.

Hướng Khả Tinh nói xong, Quý Như Phong lập tức nhảy dựng lên.

Quý Như Phong không thể tin vào tai mình được: “Muốn làm gì, mẹ tôi gần đây rất an phận, muốn kết hôn với tôi sao? Tôi đã sớm biết cái người phụ nữ này, đáng chêt! Có phải cô đã thèm muốn tôi thật lâu rồi không?”

“Kính nhờ, anh trừ bỏ bên ngoài ra, còn có cái gì để tôi thèm muốn? tìm anh? Không bằng tìm Ngưu Lang thì tốt hơn.”

Hướng Khả Tinh trợn to hai mắt, đúng là cái tên tự luyến!

“Hướng Khả Tinh!” Mỗi lần nói chuyện với người phụ nữ này, luôn làm anh bực mình không thôi.

“Được rồi, hôm nay bác trai bác gái muốn đến nhà tôi, bọn họ muốn bàn bạc chuyện hôn sự………..của chúng ta, anh nhanh chóng trở về xử lý chuyện nay đi.” Hướng Khả Tinh không muốn nghe anh rống nữa, liền thản nhiên nói.

“Cái gì?” Quý Như Phong ngạc nhiên, vốn còn tưởng rằng trong thời gian này mẹ Quý lại yên lặng như thế, sự việc đã chấm dứt, lại không nghĩ đến………..

Quý Như Phong không nghĩ ngợi liền cúp điện thoại, lập tức lao đi.

Nhìn đầu dây điện thoại bên kia truyền đến âm thanh đô đô, Hướng Khả Tinh liền lắc đầu, bộ dáng này, một chút phát triển cũng không có, không biết ai là người xui xẻo gả cho anh ta đây?

Nhưng mà dựa theo dung mạo của anh ta, gia thế của anh ta, tìm một bà xã thật không khó.

……………………………..

Hoàng hôn, sắc trời hơi u ám.

Hướng Khả Tinh ăn mặc rất ra dáng người con gái thùy mị ngồi gần cha mẹ cô, nhìn cha Quý và mẹ Quý ngồi ở đối diện, ngoài cô ra, mọi người ngồi đây đều rất vui vẻ bàn luận việc hôn sự của cô và Quý Như Phong.

Ngoại trừ ý kiến của đương sự, bọn họ không thèm để ý người ngoài, hai nhà bàn bạc chỉ qua vài lần là xong xuôi thống nhất được.

Ngay lúc mọi người đang nói chuyện vui vẻ, một bóng người chạy vọt vào.

“Ba, mẹ!” Quý Như Phong hơi nôn nóng, nhìn dáng vẻ rất hoảng loạn, đến trước mặt bọn họ, làm cho mọi người nhảy dựng lên.

Hướng Khả Tinh hơi im lặng, nhìn thấy anh đến, xem ra việc hôn sự này bàn bạc không thành rồi.

Hướng Khả Tinh giả vờ ôn nhu đứng lên, đi đến trước mặt anh: “Anh Như Phong, sao anh lại đến? Không phải anh nói hôm nay không có thời gian sao?” Lúc nói chuyện, ánh mắt của cô luôn nhìn vào sắc mặt anh, ánh mắt dường như muốn nói, tính ra anh đến cũng thật nhanh.

“Ba, mẹ, con không thể kết hôn với cô ấy.” Quý Như Phong trực tiếp xem nhẹ ánh mắt của Hướng Khả Tinh, sau khi giải quyết tất cả mọi chuyện với mọi người, anh sẽ tính sổ với cô ta.

Con ranh chết tiệt, không nói một tiếng nào liền ngồi ở đó, chẳng lẽ không biết nếu anh không đến, hiện tại sẽ thành cục diện gì sao? Nhưng mà, may mắn là anh có chuẩn bị.

“Hoang đường! Con nhất định phải chịu trách nhiệm!” Không nghĩ đến anh sẽ trở về, nhìn anh nói thẳng thắng như vậy, hoàn toàn không cho Hướng gia một chút mặt mũi nào, mẹ Quý run rẩy không thôi.

“Con biết con nhất định phải chịu trách nhiệm, nhưng không phải với cô ấy.” Anh lười nhác chỉ vào Hướng Khả Tinh, sau đó anh chậm rãi đi đến bên cửa, rồi nói với bên ngoài một câu: “Vào đây đi, Lina.”

Lời nói ra làm mọi người đều ngạc nhiên, Hướng Khả Tinh cũng rất bất ngờ, không biết rốt cuộc Quý Như Phong đang diễn tuồng gì?

Rất nhanh, một cô gái quyến rũ gợi cảm liền xuất hiện trước mặt mọi người, rồi nắm lấy bàn tay Quý Như Phong, bước từng bước đi về phía mọi người.

“Chào mọi người, con là Lina.”

“Như Phong, đưa người phụ nữ này đến đây làm gì, lập tức đưa cô ta ra ngoài.” Mẹ Quý sắc mặt đều tái mét, làm cho Hướng gia khó chịu vô cùng, Quý Như Phong này rốt cuộc đang làm cái gì?

Mà Hướng Khả Tinh lại càng chịu thêm đả kích, như vậy đối với cô chính là một sỉ nhục lớn, sao Quý Như Phong lại làm như thế?

Nhìn Quý Như Phong và Lina mang vẻ mặt lạnh lùng đứng trước mặt mọi người, dường như cảm thấy bộ dạng này của anh ta hoàn toàn không có lỗi gì.

Hai tay Hướng Khả Tinh nắm chặt lại, mặc dù không muốn gả cho người đàn ông này, nhưng không nghĩ lại khó chịu như vậy, tên tiểu bạch kiểm đáng chết này!

“Mẹ, con muốn nói cho mẹ biết, con và Lina có quan hệ, nếu mẹ hy vọng con kết hôn, vậy hãy đợi vài năm nữa, chúng con nhất định sẽ kết hôn.” Quý Như Phong hoàn toàn không sợ, cũng cảm thấy mình làm như vậy là đúng, nên tiếp tục nói.

Lời của anh nói ra làm mẹ Quý và cha Quý đều ngạc nhiên.

“Tóm lại, mẹ sẽ không cho phép con cưới ả đàn bà này, vợ của con, chỉ có thể là Khả Tinh, nhất định là Khả Tinh!” mẹ Quý giận đến phát run, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Quý Như Phong, nghĩ thầm, nó muốn tranh cãi với bà sao, cũng không thèm nhìn xem hiện tại là tình huống gì, đang ở đâu.

Mà cha mẹ Hướng gia vừa nhìn thấy một màn này, bọn họ luôn có ấn tượng tốt đối với Quý Như Phong nhưng trong giờ phút này lại hoàn toàn mất sạch.

Mẹ Hướng đứng lên, sắc mặt rất khó coi nói: “Quý phu nhân, Quý tiên sinh, chuyện gia đình các người, tôi nghĩ các người nên trở về giải quyết thật tốt, chúng tôi không tiễn, Khả Tinh, đi lên lầu thôi.”

“Dạ, mẹ.” Nhìn xung quanh, mặc dù Hướng Khả Tinh không có biểu hiện gì, nhưng đáy lòng đã lạnh lẽo, cô nhất định sẽ tìm một cơ hội thật tốt để đáp trả cái tên tiểu bạch kiểm này.

Trở lại phòng, Hướng Khả Tinh lập tức gọi điện thoại cho Quý Như Phong gào thét, cũng không thèm quản giờ phút này Quý Như Phong đang ở dưới lầu, sau khi kết nối máy với anh ta, cô tức giận nói: “Buổi tối chúng ta gặp nhau ở Quảng Trường Thời Đại, tôi có việc muốn nói.”

Sau khi nói xong câu này, Hướng Khả Tinh liền cúp máy, cô không chờ Quý Như Phong trả lời lại.

Mà trong phong khách, Quý Như Phong nghe điện thoại truyền đến âm thanh đô đô, liền giật giật khóe môi, hơi nở nụ cười, ngẩng đầu lên nhìn vào căn phòng của Hướng Khả Tinh trên lầu.

“Ba mẹ, nếu không có chuyện gì, con và Lina rời khỏi đây trước.” Nói xong, Quý Như Phong liền nắm tay Lina bước đi, đầu cũng không quay lại rất tiêu soái rời đi, để lại mẹ Quý và cha Quý giận tái mặt.

Mẹ Hướng nhìn bọn họ, vẻ mặt rất bất mãn: “Tôi nghĩ hai nhà chúng ta sau này vẫn duy trì khoảng cách thật tốt, xin mời trở về đi.”

Mẹ Hướng sau khi nhìn bọn họ rời đi liền lên lầu tìm Hướng Khả Tinh, nhìn cửa phòng cô khép hờ, bà nhẹ nhàng đẩy ra, thì nhìn thấy Hướng Khả Tinh đang đứng ngoài ban công, nhìn vào bóng lưng Hướng Khả Tinh bà cảm thấy đau lòng, bà từ từ đi đến.

“Khả Tinh, mẹ thật sự không nên ảo tưởng với người như vậy, mẹ cứ nghĩ cậu ta sẽ mang lại hạnh phúc cho con.”

“Mẹ, chuyện cũng đã qua rồi, con không sao đâu.” Hiện tại Hướng Khả Tinh chỉ tức giận mà thôi, nhớ đến cảnh Quý Như Phong dẫn người phụ nữ khác vào nhà cô, việc này làm cô cảm thấy thật khó chịu.

“Vậy là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi, mẹ………………..”

“Mẹ, con muốn nghỉ ngơi một chút, mẹ để cho con ở lại một mình đi.”

Mẹ Hướng còn định nói chuyện với cô thêm một lúc nữa, nhìn Hướng Khả Tinh mệt mỏi như vậy, bà cũng không nói thêm gì nữa, gật đầu thở dài rồi đi ra khỏi phòng.

Mà trong đầu Hướng Khả Tinh đang suy nghĩ rốt cuộc phải đáp lễ Quý Như Phong như thế nào cho đáng, nổi nhục nhã hôm nay thật là lớn.

“Quý Như Phong đáng chết!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play